Chương 73: Sòng bài ngầm
Cứ cách 30 phút anh lại để cô đứng dậy vận động một lần. Tới đúng 11 giờ đêm Lãnh Nguỵ Thần gập máy tính xuống, đưa tay xoa trán làm giãn chân mày. Anh ngẩng đầu lên phát hiện Diệp Sở Noãn đã ngủ gục trên mặt đàn.
Anh thở dài bước tới nhẹ nhàng ôm cô trở về phòng ngủ. Có lẽ do cô ngủ chưa sâu nên anh vừa mới rút tay ra cô đã khẽ mở mắt, giọng nói ngái ngủ êm ái: “Mấy giờ rồi anh?”
Lãnh Nguỵ Thần giúp cô đắp chăn lại: “11 giờ rồi”
“Em ngủ từ lúc nào vậy?”
“Được một lúc rồi, muộn rồi em ngủ tiếp đi”
Diệp Sở Noãn gật đầu thấy anh không có ý định lên giường cô hỏi: “Anh không ngủ sao?”
“Ngủ đi, anh đi tắm” Anh hôn nhẹ lên mí mắt cô rồi đi vào phòng tắm.
Anh tắm rất nhanh, chỉ vài phút đã xong rồi, cơ thể mang theo mùi sữa tắm nằm xuống bên cạnh cô. Diệp Sở Noãn rất tự nhiên chui vào trong ngực anh ngủ say. Một đêm bình yên cứ thế mà trôi qua.
Hôm sau Lục Nhất Nam trở về do vậy Lãnh Nguỵ Thần cũng không đến công ty nữa. Nên anh là người trực tiếp giám sát Diệp Sở Noãn làm việc. Không phải là anh chỉ cho cô làm 2 tiếng mỗi ngày mà cứ cách 2 tiếng cô sẽ phải nghỉ tầm 15-20 phút.
Tới chập tối, Lục Nhất Nam đã về tới Đạt Thành, anh cho người đi đón hắn, sắp xếp xong anh đi tới bên cạnh cô: “Nghỉ thôi em”
Diệp Sở Noãn ngẩng đầu khỏi sổ tay: “Họ về rồi sao?”
Lãnh Nguỵ Thần gật đầu: “Đi thay đồ rồi chúng ta đi ăn cơm”
10 phút sau hai người sóng vai nhau đi ra ngoài cửa, Bạc Thừa và Elly cũng xuất hiện từ biệt thự phía sau. Elly bình thường giống như chuyện hôm trước chưa từng sảy ra: “Chị Noãn!”
Cô để mặc cho Elly kéo tay mình đi, Tư Nguyệt và Triệu Dương đã đỗ xe sát nhau ở trước sân lớn. Lục Nhất Nam và Âu Thường Hi đã tới thẳng Nguyệt Tửu trước. Phòng bao gia đình rộng rãi chỉ có 6 người bọn họ. Còn Tư Nguyệt và Triệu Dương 1 người về công ty 1 người về trụ sở.
Âu Thường Hi thấy cô liền ôm chầm lấy: “Em gái Noãn! Nhớ chị không? Nhớ chị không?”
Diệp Sở Noãn cũng đưa tay đáp lại cái ôm nhiệt tình của Âu Thường Hi: “Nhớ a! Lần này chị đi lâu quá”
Elly lúc này mới lên tiếng: “Chị Hi! Chị không nhớ em sao?”
Âu Thường Hi buông Diệp Sở Noãn ra, giang rộng vòng tay: “Nào! Bé cưng tới lượt em!”
Elly bổ nhào vào ngực Âu Thường Hi cọ cọ vài cái: “Từ khi ở Anh về em không được gặp chị nữa”
Nhắc tới đây Âu Thường Hi lại hướng ánh mắt như dao về phía Bạc Thừa: “Cũng tại lão đại không cho phép chị rời khỏi anh ấy nửa bước, nếu không chị đã sớm trốn về Đạt Thành rồi!”
Elly rất nhạy bén cô nàng huých khuỷu tay Diệp Sở Noãn: “Chị có nghĩ giống em không?”
Cô hơi nhíu mày vốn không hiểu ý của Elly nhưng cô lại nhìn thấy Lục Nhất Nam không biết vô tình hay cố ý mà nhìn về phía Âu Thường Hi: “Hình như chúng ta có cùng suy nghĩ”
“2 người nghĩ gì thế?“
Nhìn cái vẻ mặt đầm ra thế này chắc chắn Âu Thường Hi không nhận ra rằng Lục Nhất Nam đã có ý với mình từ lâu, chẳng qua cái tôi của hắn quá cao, chắc hắn cũng không biết từ sớm Âu Thường Hi đã chiếm một khoảng lớn trong trái tim hắn rồi.
“Không có gì, chúng ta qua kia trước!”
Bọn họ nhanh chóng ổn định trên bàn tiệc, vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả. Elly nhìn Lãnh Nguỵ Thần hết tách vỏ tôm rồi lại gỡ xương cá cho Diệp Sở Noãn mà chỉ biết thở dài, không biết bao giờ Bạc Thừa mới chịu chấp nhận cô nàng đây.
Bạc Thừa nhìn không nổi nữa cao giọng: “Này! Mấy người đến đâu ăn cơm hay phát cơm thế hả?”
Lục Nhất Nam cũng nhướng mày: “Chú sợ không ai biết mình đã kết hôn à?”
Lãnh Nguỵ Thần chẳng thèm dừng động tác tiếp tục bóc tôm, không nhanh không chậm đáp: “Cậu có vợ không?”
Bạc Thừa: “???What?” Hỏi cái gì liên quan được không?
Diệp Sở Noãn cười: “Anh Bạc! Có vợ mới hiểu được!”
Bạc Thừa á khẩu: “Cá mè một lứa!”
Dứt lời Bạc Thừa uống cạn ly rượu bên cạnh.
Lục Nhất Nam tức đến bật cười, suy nghĩ hay mình cũng lấy vợ nhỉ, lại nhìn về phía Âu Thường Hi đang hóng hớt bên cạnh khẽ lắc đầu.
Elly quay đầu: “Thừa Thừa, anh uống nhầm ly của em rồi!”
Bạc Thừa không quan tâm, ghé sát sào má Elly thổi vào tai cô: “Có muốn tôi trả lại cho em không?”
Elly sáng mắt ra, đối mắt với Bạc Thừa: “Anh định trả như thế nào? Hôn em sao!”
Bạc Thừa nhếch khoé môi, gõ nhẹ vào trán Elly: “Bớt suy diễn!”
Ồ hoá ra không phải hôn mà là rót lại ly khác cho cô, nhưng không sao, vậy là hai người họ đã có nụ hôm gián tiếp.
Diệp Sở Noãn nhíu mày nhìn thức ăn trên bàn: “Anh…”
“Sao vậy?”
Cô đặt đũa xuống: “Nhiều quá! Em ăn không hết”
Anh dịu dàng nhìn cô: “Ăn thêm chút nữa đi”
Diệp Sở Noãn dựa người ra lưng ghế, xoa cái bụng nhỏ: “Thật sự ăn không nổi nữa”
Lãnh Nguỵ Thần bật cười, kéo eo cô lại đưa một cốc nước lọc đến.
Ngồi được một lúc Âu Thương Hi trao đổi ánh mắt với Diệp Sở Noãn, cô gật nhẹ đầu.
Âu Thường Hi đi trước, Diệp Sở Noãn đi tới ngồi cạnh Elly: “Có muốn đi giải sầu không?”
Elly gật đầu: “Đi đâu ạ?”
“Đi!”
“Bọn em ra ngoài chút”
Lãnh Nguỵ Thần chưa kịp hỏi đã chẳng thấy bóng dáng mấy người phụ nữ đâu.
Bạc Thừa rút một điếu ra châm lửa: “Kệ họ đi, lâu ngày gặp lại”
Cô dẫn Elly đi ra ngoài, ai mà ngờ lại gặp Tư Nguyệt đã xử lý xong công việc đứng đợi ngoài cửa.
“Phu nhân!”
Suy nghĩ một lúc Diệp Sở Noãn quyết định kéo theo cả Tư Nguyệt đi chung.
Đối diện nhà hàng là một sòng bài kín, phoá trên là một quán coffee, bên dưới tầng hầm mới là một sòng bài.
Elly bước vào quán: “Đi uống coffee sao?”
Diệp Sở Noãn gật đầu: “Uống theo cách riêng”
Cô đi tới quầy, lấy trong túi ra một chiếc thẻ đưa cho nhân viên, chưa tới 1 phút nhân viên dẫn họ vào 1 căn phòng, cánh cửa được mở ra từ sàn nhà, ánh đèn vàng ấm áp từ dưới phản chiếu lên, nhân viên cúi người: “Chúc quý khách có một trải nghiệm tại QNR vui vẻ!”
Vừa đặt chân xuống dưới cách cửa đã đóng lại, Âu Thường Hi ngồi cạnh một cô gái tóc vàng khác vẫy tay với bọn họ.
Mắt Elly sáng lên, nhìn ngó xung quanh, từ bé tới giờ cô nàng chưa bao giờ được đi vào những nơi như thế này.
“Nào! Giới thiệu chút đây là Anna-bà chủ nhỏ của sòng bài ngầm này! Còn hai cô gái này họ là em tôi!”
Anna là người ngoại quốc, nói tiếng Đạt Thành rất tốt: “Xin chào!”
Diệp Sở Noãn cũng gật đầu đáp lại.
Anna đã sắp xếp bàn cho họ chỉ cần sẵn chơi, cô nàng vẫy tay phục vụ mạng đồ uống và chút đồ ăn vặt. Một cuộc nổi loạn chuẩn bị diễn ra.