Chương 35: Công chúa và hoàng tử
“Có tôi ở đây rồi.”
Hạ Vy ngước nhìn anh, ánh mắt hiện lên ý cười:
“Vâng.”
Ngay khi giới thiệu Hạ Vy đảm nhận vai nữ chính trong loạt MV mới, cánh phóng viên lập tức xôn xao.
“Có tin đồn tất cả những cảnh hôn trong các MV trước kia của anh đều sử dụng diễn viên đóng thế hoặc do cách đặt góc máy quay.”
“Có phải lần này anh quyết tâm chơi lớn nên nhờ tới cô Hạ Vy vào vai nữ chính hay không JK?”
Thiên Minh bật cười:
“Đúng là có chuyện đó.”
“Còn chấp nhận chơi lớn hay không thì phải phụ thuộc vào Hạ Vy.”
Một phóng viên khác hỏi:
“Từ trước tới giờ có rất nhiều tin đồn xoay quanh đời sống tình cảm của hai người.”
“Xin hỏi cô Hạ Vy có đúng là bạn gái của anh không JK?”
Thiên Minh mỉm cười, khẽ gật đầu:
“Là người nắm giữ trái tim tôi.”
Phóng viên lại hỏi:
“Có tin đồn anh từng có hôn ước với người mẫu Mỹ Dung – con gái út chủ tịch tập đoàn HPJ. Việc anh công khai quan hệ với cô Hạ Vy – nhân viên tại HPJ liệu có ảnh hưởng tới công việc của bạn gái hay không?”
Thiên Minh nắm chặt tay Hạ Vy rồi nói:
“Gia đình tôi và gia đình Mỹ Dung rất thân thiết. Bản thân tôi, Hải Phong và Mỹ Dung đã lớn lên bên nhau. Tuy nhiên toàn bộ tâm tư, tình cảm của tôi đều dành cho cô gái có tên Hạ Vy này. Tôi hy vọng sau ngày hôm nay sẽ không có bất kỳ ai làm khó Hạ Vy, không còn ai nghĩ xấu cho cô ấy.”
“Tôi mong nhận được lời chúc phúc từ các bạn.”
Các phóng viên và những người có mặt trong hội trường đứng lên vỗ tay. Không thể phủ nhận được Hạ Vy có nét gì đó rất thu hút ánh nhìn của người đối diện. Cô cũng không phải là một bình hoa di động, chính sự thành công của cô trong lĩnh vực thiết kế trang sức đã khẳng định điều đó. Việc một người như Hạ Vy được JK yêu mên cũng không có gì là lạ. Chỉ là không ít người đau lòng khi chứng kiến “chồng” mình tay trong tay với cô gái khác.
Một cô gái than với bạn thân:
“Thật là ghen tị quá đi.”
“Ước gì JK chọn mình.”
Cô bạn bên cạnh bật cười:
“Ít nhất hôm nay cũng biết chị Hạ Vy thích nghe nhạc của anh JK. Từ giờ đội ta yên tâm đẩy thuyền rồi.”
Một cô bạn khác nói chen vào:
“Vừa rồi phóng viên yêu cầu chị Hạ Vy hát một đoạn trong bài hát Điều Chưa Nói của anh Thiên Minh. Giọng chị ấy cũng hay đấy chứ.”
“Sao trước kia có người nói chị Vy có giọng địa phương khó nghe nhỉ.”
Cô gái ban đầu cười thành tiếng:
“Chắc chắn chị Vy nhà ta giả giọng để thoát thân rồi. Nghe đồn hôm đó chị Vy vào bệnh viện thăm người thân thì bị phát hiện.”
Đám đông vẫn không ngừng bàn tán cho tới khi Hạ Vy cũng Thiên Minh rời đi.
Ngay khi vào tới phòng thay đồ, Hạ Vy vội vàng tính cách tránh mặt Thiên Minh. Vừa rồi cô đã rất cố gắng để giữ bình tĩnh. Hạ Vy không thể ngờ tất cả những điều này đều xuất phát từ tình cảm trong lòng anh. Cô nhất thời không biết phải đối mặt thế nào với “chủ nợ” của mình. Chỉ có điều Thiên Minh đã đi trước một bước, đứng đợi Hạ Vy bên ngoài, không cho ai kia cơ hội trốn thoát.
“Hạ Vy nhà ta có muốn đi ăn đêm không?”
Hạ Vy không hiểu sao hai má mình nóng ran, cô ấp úng:
“Không… không cần. Tôi ăn tối no lắm.”
Thiên Minh bật cười vì “tiếng lòng” của ai đó đã tố cáo lời nói dối của chủ nhân. Theo tin tình báo của Kiều Linh thì Hạ Vy căng thẳng tới mức uống nước cũng không dám chứ đừng nói là ăn tối.
“Vậy mà cái bụng réo lên đòi ăn kìa.”
Hạ Vy xấu hổ, mặt đỏ bừng như trái cà chua chín.
“Tôi… tôi đã nói là không muốn đùa với anh mà.”
Thiên Minh tủm tỉm cười:
“Tôi nói là đùa hồi nào? Em còn không chịu đi ăn tối cùng tôi thì đừng có trách Thiên Minh này mạnh tay.”
Hạ Vy ngước mắt nhìn người đối diện. Sao tự nhiên đang từ một quý ông lịch thiệp lại trở thành một tên lưu manh như vậy?
Không thấy Hạ Vy nói gì, Thiên Minh nhoẻn miệng cười, nắm lấy tay cô:
“Đáng lẽ tôi nên sớm cho em biết chuyện này mới phải. Tôi cũng không lịch sự tử tế gì đâu. Hôm vừa rồi em ngủ gục tôi đã hôn trộm em đấy nên hiện tại nếu em không nghe lời, tôi nghĩ mình lại ngựa quen đường cũ mất thôi.”
Hạ Vy trừng mắt nhìn anh, không biết phải nói điều gì với người bên cạnh mình.
Thiên Minh cười thành tiếng:
“Hạ Vy. Em đừng có nhìn tôi như thế? Nếu không tôi lại tưởng em thích tôi rồi đấy.”
Hạ Vy ôm bụng cười:
“Anh bị ảo giác hả? Tôi nhìn như vậy là đang bực mình đó.”
Thiên Minh mở cửa xe để Hạ Vy ngồi vào ghế phụ bên cạnh mình:
“Vậy em có dám cá không?”
Hạ Vy hỏi lại:
“Cá gì chứ?”
Thiên Minh cài dây an toàn cho cô rồi nói:
“Cá rằng khi hết hợp đồng giữa hai ta em vẫn không thích tôi.”
Hạ Vy im lặng. Anh đã giúp cô trong lúc khó khăn nhất, ở bên cạnh động viên cô, thực lòng quan tâm tới sức khoẻ của Trần Vĩnh. Cô hiểu trong lòng mình ấn tượng về Thiên Minh không hề xấu.
Hạ Vy lắc đầu từ chối.
“Tôi không biết.”
Thiên Minh nhìn Hạ Vy bằng ánh mắt dịu dàng:
“Không biết chính là không dám cá đó. Em cứ từ từ rồi thích tôi cũng không muộn.”
…
Hạ Vy vừa bước vào phòng thì một cú tát như trời giáng của bà Lan khiến cô đứng không vững. Hạ Vy ngã xuống, lấy tay áp vào bên má vẫn còn hằn dấu tay của mẹ.
Nước mắt cô rơi xuống không phải vì vết thương hiện tại mà vì những gì cô mong chờ đã không thành hiện thực.
Hạ Vy tưởng rằng có thể lo cho mẹ và anh trai một cuộc sống sung túc đủ đầy là sẽ nhận được sự quan tâm từ mẹ nhưng cô đã nhầm.
Bà sẵn sàng bán cô cho tên Sơn đồ tể nhưng lại đánh cô vì cô dám quen ca sĩ JK, vì cô cướp vị hôn phu tương lai của Mỹ Dung – người mà bà yêu mến sao?
Ngay cả fan của Mỹ Dung khi biết chính Thiên Minh chủ động theo đuổi Hạ Vy đã không còn coi cô là người thứ ba chen vào hạnh phúc của thần tượng vậy mà mẹ của Hạ Vy lại nổi giận với cô vì cớ gì chứ?
Hạ Vy ngước nhìn bà Lan:
“Từ nhỏ tới lớn con luôn khao khát có được tình thương từ bà và mẹ. Chẳng lẽ vì bố mà mẹ coi con là cái gai trong mắt? Vì bố mà mẹ ghét con tới nỗi việc gì con làm cũng là sai hay sao?”
Bà Lan không nói gì, lặng lẽ đi về phòng ngủ. Bà có thể nói ra sự thật hay không? Sự thật bà đã che giấu hơn hai chục năm qua. Sự thật khiến bà chỉ cần nhìn thấy Hạ Vy đã máu nóng sôi trào để rồi cho dù cô không làm gì sai cũng kiếm cớ đánh, mắng.
Có lẽ lời thầy bói năm nào đã đúng. Chàng hoàng tử vẫn sẽ tìm thấy nàng công chúa của mình giữa hàng trăm, hàng ngàn cô gái. Người thế thân dù có nổi bật cũng không bao giờ nắm giữ được trái tim hoàng tử.