Chương 1: Sống lại
“Hứa Phong! Vì sao? Vì sao vậy? Vì sao anh phải dùng cách này để trả thù tôi?”
“Anh hận tôi như vậy sao? Anh muốn ly hôn với tôi đến thế hả? Được rồi! Tôi nghe anh! Từ hôm nay trở đi… chúng ta không còn liên quan gì nhau nữa!”
“Phạch!”
Một tờ giấy thỏa thuận ly hôn lạnh như băng cuốn theo giọng điệu đau thấu trong lòng của cô ném lên mặt Hứa Phong.
Nặng quá!
Nặng như thể muốn cắt đứt mọi tình cảm giữa hai người!
“Cạch!”
Cho đến khi tiếng đóng sầm cửa vang lên, đầu óc trống rỗng của Hứa Phong mới bừng tỉnh.
Anh dường như nhớ tới gì đó, đột nhiên cầm văn kiện lên xem…
[GIẤY THỎA THUẬN LY HÔN]
[Ngày 14 tháng 08]
“Là tôi, tôi còn sống…”
“Tôi, tôi sống lại…”
Sau đó, Hứa Phong quay đầu nhìn xung quanh.
Đồ lót màu đỏ cố ý vứt bên mép giường, quần áo xé rách đầy sàn nhà, mọi thứ đều cho thấy cảnh tượng điên cuồng đêm qua.
Hứa Phong đột nhiên thở phì phò.
Anh nhớ ra rồi!
Ngày mười bốn tháng tám!
Ngày này đời trước, nhà họ Hứa vì làm Đường Thi Linh nản lòng ly hôn đã chuốc say anh, đưa một người phụ nữ lên giường anh, ngụy tạo biểu hiện giả dối là anh đang ngoại tình, sau đó người nhà họ Hứa gọi điện thoại cho Đường Thi Linh, làm Đường Thi Linh đi “bắt gian tại giường”.
Anh của đời trước tin vào lời gièm pha của người nhà họ Hứa, dùng hết thủ đoạn chỉ vì muốn ly hôn với Đường Thi Linh.
Trộm bí mật của công ty cô! Hủy hoại hợp tác giữa cô và quốc tế! Để lộ giá đấu thầu của cô cho đối thủ cạnh tranh! Cho cô uống thuốc xổ khi cô đang đau đớn trong thời gian hành kinh!
Vì ly hôn, anh làm hại cô thương tích đầy mình, nhưng cô chưa từng trả thù anh…
Cô nói “hợp tác quốc tế mà thôi, hủy hoại thì hủy hoại, không quan trọng bằng anh”.
Cô nói “lần sau đừng đi trộm văn kiện bí mật, sẽ dễ bị bảo vệ ngộ thương, anh muốn cái gì em đều cho anh”.
“Trên thế giới này, bất cứ ai cũng có thể hại anh, chỉ có Đường Thi Linh em là sẽ không… Chẳng có lý do gì cả, chỉ cần em còn tồn tại, thì không người nào có thể động đến anh.”
Đúng vậy!
Cho dù sau khi ly hôn, cô cũng không buông bỏ được anh, vẫn cứ như trước đây âm thầm bảo vệ anh, còn nâng đỡ nhà họ Hứa trở thành gia tộc đứng đầu Giang Thành.
Nhưng mà, sau khi ép khô giá trị của anh, người nhà họ Hứa lại chặt đứt tay chân anh, gây ra hỏa hoạn, làm anh bị thiêu chết trong đám cháy. Cho đến tận giây phút trước khi chết, anh mới biết được chân tướng, mới hoàn toàn tỉnh ngộ, nhận ra được rằng người anh cả mà anh yêu quý, cha mẹ nuôi vẫn luôn quan tâm chăm sóc anh, đều chỉ muốn anh chết.
Bọn họ cho rằng bằng cách tính kế cái chết ngoài ý muốn cho anh, thì có thể giấu diếm được đôi mắt của Đường Thi Linh.
Nhưng mà không ai có thể ngờ được rằng thân phận thật sự của Đường Thi Linh còn đáng sợ hơn bên ngoài gấp mười nghìn lần.
Sau khi điều tra ra chân tướng, Đường Thi Linh đã dùng thế lực của bản thân giết sạch nhà họ Hứa, sau đó tự sát trước mộ của anh.
Anh đã chết cũng không quên được cảnh tượng kia. Cô khóc lóc vuốt ve mộ bia của anh, tuyệt vọng mà lặp đi lặp lại tên anh “Hứa Phong, Hứa Phong…”
“Em rất sợ hãi. Sao anh lại vứt bỏ em chứ? Kiếp sau, kiếp sau anh nhìn về phía em được không… Em rất nhớ anh. Anh qua đời rồi, em cũng không muốn sống nữa…”
Một người kiêu ngạo như cô lại hèn mọn như cát bụi khi ở trước mặt anh.
Trước một giây tự sát, cô còn đang cầu xin anh, cầu xin anh chỉ cần nhìn về phía cô…
Tức giận!
Hối hận!
Đau khổ!
Đủ loại cảm xúc lan tràn khắp cơ thể anh! Anh đã trở lại! Anh sẽ không bao giờ để xảy ra chuyện đời trước nữa!
“Hứa Nhật Tân!”
“Hứa Bình Phong!”
“Đời này, Hứa Phong tôi và nhà họ Hứa các người không đội trời chung!”
“Tôi đã trở lại! Cả đám các người đừng mong sống dễ chịu!”
Hứa Phong siết chặt ngón tay trắng bệch, thù hận đầy trời.
Về phần ly hôn?
Anh! Không! Bao! Giờ! Ly! Hôn!
Đợi đã…
Ly hôn? Nhà họ Hứa?
Chẳng phải hôm nay là ngày Đường Thi Linh thất vọng buồn lòng, định chuyển tập đoàn Linh Thị cho nhà họ Hứa trước khi rời khỏi Giang Thành sao?
Nhờ có sự chuyển giao tập đoàn Linh Thị, nhà họ Hứa mới có thể một bước lên trời, trở thành một sự tồn tại cao ngất khó có thể đánh đổ trong tương lai.
“Nhà họ Hứa muốn mượn thân phận người nhà họ Hứa của mình để miễn phí chiếm đoạt tập đoàn Linh Thị? Nằm mơ đi thôi!”
“Vẫn còn kịp, Thi Linh, chờ anh, chờ anh…”
Nửa tiếng sau.
Hứa Phong dựa theo ký ức, sốt ruột chạy đến Bệnh viện Số một Giang Thành.
Anh liên tục cầu nguyện trong lòng.
Đừng ký! Tuyệt đối đừng ký bản hợp đồng kia!
Anh không biết Thi Linh đã xảy ra chuyện gì. Anh chỉ mơ hồ nhớ là người nhà họ Hứa từng nói Đường Thi Linh ký hợp đồng chuyển nhượng Linh Thị trong bệnh viện…
Nhưng mà, lúc Hứa Phong lao vào trong bệnh viện định tìm phòng bệnh của Đường Thi Linh thì…
“Hứa Phong! Sao anh lại ở đây?”
Tại quầy thanh toán trong đại sảnh bệnh viện, trợ lý Trần Tiêu Tiêu của Đường Thi Linh cực kì tức giận chạy tới trước mặt Hứa Phong, chặn đường đi của anh.
Hứa Phong còn chưa kịp sốt ruột hỏi Đường Thi Linh đang ở phòng nào, thì một giọng nam chợt truyền đến từ trong điện thoại bên tai Trần Tiêu Tiêu.
Trần Tiêu Tiêu dần bình tĩnh lại, vừa chặn đường Hứa Phong vừa hòa nhã nói: “Bác sĩ Lâm, Đường tổng kéo cả ngày mới tới bệnh viện, viện trưởng nói bị thương quá nặng, ông ấy cũng chẳng còn cách nào khác. Làm phiền anh mau tới bệnh viện. Tôi chờ anh ở cổng bệnh viện.”
Sau khi tắt máy, Trần Tiêu Tiêu mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Hứa Phong bằng ánh mắt lạnh lẽo, mặt mày đầy vẻ chán ghét và giận dữ.
Đối diện đôi mắt chứa đầy tức giận của Trần Tiêu Tiêu, trong lòng Hứa Phong chợt nảy lên cảm giác không tốt: “Trợ lý Trần, hiện tại Thi Linh sao rồi?”
“Người nhà họ Hứa tới chưa? Thi Linh không thể ký hợp đồng chuyển nhượng Linh Thị kia được! Cô mau dẫn tôi đi tìm cô ấy! Tôi…”
“Đủ rồi!” Trần Tiêu Tiêu cố nén lửa giận, chỉ ra cổng bệnh viện, châm chọc từng câu tững chữ: “Hứa Phong, đã tới lúc này rồi anh còn ra vẻ cái gì? Đường tổng sao rồi hả? Hứa Phong, bản thân anh làm cái gì anh không biết sao?”
Nghe vậy, sắc mặt Hứa Phong trở nên trắng bệch.
Đúng rồi!
Anh còn nhớ rõ!
Đêm qua, người nhà họ Hứa vì tính kế cuộc ngoại tình kia, đã gọi điện thoại cho Đường Thi Linh đang ở thủ đô bàn chuyện làm ăn, nói là anh bị người ta đánh.
Đường Thi Linh không hề do dự bỏ qua đối tác, chạy từ thủ đô về Giang Thành ngay trong đêm. Kết quả là vì chạy xe quá nhanh nên bị tai nạn xe ở giữa đường.
Anh còn nhớ rõ… ở đời trước, vụ tai nạn xe kia rất nghiêm trọng, Đường Thi Linh cũng vì vậy mà bị bệnh kín.
Cho nên tối qua…
Tối qua Đường Thi Linh hiểu lầm anh về chuyện bắt gian tại giường. Lúc ở cầu thang, cô muốn anh giải thích cho cô nghe. Mà anh lại vì lời xúi giục của Hứa Nhật Tân, không chút thương tiếc đẩy Đường Thi Linh một cái.
Một cái đẩy kia đẩy thẳng Đường Thi Linh mới bị tai nạn xe đang cố nén đau nhức xuống dưới lầu.
Vậy mà anh còn tưởng rằng Đường Thi Linh đang giả vờ để cho anh mềm lòng.
Anh lạnh lùng mà nhìn cô đau đến mức toàn thân run lên, rồi ngất đi…
Trước khi ngất, cô còn cười hỏi anh là “có phải đã chán ghét cô đến mức muốn tận mắt nhìn thấy cô chết hay không”.
Anh trả lời “đúng vậy”.
Đến hôm sau tỉnh lại, Đường Thi Linh liền ném tờ giấy thỏa thuận ly hôn lên mặt anh.
Hứa Phong không dám suy nghĩ tiếp nữa.
Anh không biết khi ấy Đường Thi Linh đau lòng đến mức nào.