Chương 73
– Dự án lần này em làm rất tốt, anh tin sau khi hoàn thành sẽ là một công trình tuyệt vời.
– Em cảm ơn. Cũng nhờ có anh với mọi người giúp đỡ. Đúng rồi, em đem sang cho Tịch Uyên xem qua, cô ấy cũng là người theo dõi dự án mà.
– Được rồi, em đem qua đó đi, nhưng phải giữ gìn cẩn thận đấy, đừng để thông tin dự án được tiết lộ ra ngoài trước cuộc họp sắp tới.
– Em biết rồi. Anh tiếp tục làm việc đi, em xin phép.
An Nhiên ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Cô đi đến phòng làm việc của Tịch Uyên, gõ cửa rồi mới bước vào. An Nhiên khẽ đặt tập dự án xuống bàn<code>– Đây là dự án mà tôi đã làm, mời cô Tịch xem qua. </code>Tịch Uyên đang nhìn máy tính rồi quay sang nhìn tập tài liệu mới ngước mặt lên
– Để tôi xem.
Cô ta cầm tập tài liệu đó lên xem. Ánh mắt không thể che giấu sự ngạc nhiên. Dự án này An Nhiên làm rất tốt, rất hoàn hảo, số liệu còn thống kê chi li đến từng dấu phẩy. Nhìn thấy bản dự án tốt như vậy Tịch Uyên không khỏi nảy ra ý đồ xấu, cô ta muốn chiếm bản dự án này làm của mình, cũng muốn dùng nó để khiến An Nhiên bị xấu mặt. Cô ta đưa lại bản dự án đó cho An Nhiên
– Được rồi đấy, cô làm rất tốt.
– Cảm ơn, tôi xin phép.
An Nhiên đi ra ngoài. Tịch Uyên trong đầu liền nảy ra kế hoạch. Trong công ty này cô ta vẫn chưa thấy chiếc camera giám sát nào ở đây, vậy nên cô ta định rằng tối nay sẽ ở lại để lấy bản thảo đó.
Đã trưa rồi, Tịch Uyên trở về biệt thự Dạ Nguyệt để tiếp tục dỗ dành Diệp phu nhân. Có bà thì cô ta mới thuận lợi bước vào Diệp gia được.
Công sức của cô ta bỏ ra hơn gần 1 tháng nhưng Diệp phu nhân vẫn không yêu quý cô ta như trước mà thay vào đó là chút đề phòng, nghi ngờ. Bên ngoài vẫn đối xử rất tốt, tuy nhiên Tịch Uyên vẫn không biết bà đang nghĩ gì, cô ta chỉ có thể hết sức lấy lòng. Cả tháng không nghe Lâm Tuấn Kiệt gọi lần nào khiến cô ta cảm thấy bất an.
Quả nhiên tối đến, khi mọi người đã về hết thì cô ta liền trở lại công ty. Tịch Uyên từ từ tiến vào phòng làm việc của An Nhiên rồi ngồi vào ghế, mở máy tính lên, tìm dự án rồi tiến hành sao chép. Vừa làm trên môi còn nở nụ cười gian ác. Sau khi sao chép xong, cô ta sửa sai bản thảo gốc rồi in ra sắp xếp cẩn thận. Lúc rời đi cô ta để lại hiện trạng ban đầu rồi tráo hai bản dự án đi. Không thể không nói, cô ta đúng là làm chuyện xấu nhiều nên quen tay.
…
– Sếp, Lâm Tuấn Kiệt cuối cùng cũng chịu khai hết mọi chuyện rồi.
– Được, quay video lại để có một bằng chứng rõ ràng nhất.
– Vâng.
Diệp Ân Tuấn tắt máy, trên môi nở một nụ cười tà mị.
…
Rất nhanh cuộc họp để triển khai dự án của tập đoàn Tịch Thị và công ty Tinh Thần đã được bắt đầu. Lần này Tịch Uyên rất tự tin. Tập trung ở phòng họp của Tịch Thị đều là những nhân vật cấp cao của tậo đoàn cùng với một số đối tác lớn, bao gồm cả Diệp Ân Tuấn. An Nhiên cảm thấy vô cùng căng thẳng, bàn tay lại ra mồ hôi. Tinh Vũ đứng bên cạnh, vỗ vai rồi đưa cho cô chiếc khăn tay
– Em lau đi, cứ bình tĩnh là được. Anh biết em làm rất tốt.
– Em sẽ cố gắng.
Tinh Vũ cười cổ vũ cô. Hành động này khiến Diệp Ân Tuấn ngồi ở dưới cảm thấy không vui, anh nhíu mày lại nhìn An Nhiên, nhưng cô hiển nhiên là không để ý đến.
Cuộc họp được bắt đầu, sau màn giới thiệu chính là phần trình bày dự án. An Nhiên cho trình chiếu dự án của mình lên màn hình lớn rồi bắt đầu trình bày. Cán bộ cấp cao ở dưới ai cũng nhăn mặt khiến An Nhiên không hiểu gì. Một người liền nói
– Đây thật sự là một bản dự án không thể chấp nhận được. Cô là người làm ra nó sao?
– Đúng vậy, xin hỏi ngài thấy có vấn đề gì sao ạ? – An Nhiên hỏi lại.
– Có vấn đề từ đầu đến cuối, cô không kiểm tra lại sao?
Lúc này An Nhiên mới quay lại nhìn màn hình lớn đằng sau. Chuyện gì xảy ra với dự án của cô vậy? Sai lên sai xuống, còn rất cẩu thả. Trước khi đến đây, vì nghĩ rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra với bản dự án này nên cô cũng không kiểm tra lại. Không ngờ lại xảy ra chuyện này. An Nhiên vã mồ hôi, vội vàng giải thích
– Xin lỗi các vị, nhưng đây không phải là của tôi làm.
– Cô nói vô lý vậy? Vừa nãy thì nói là do cô làm, bây giờ lại từ chối. Nhân viên của Tinh Thần làm việc như thế này ư? – Vị phó giám đốc của Tịch Thị tức giận.
Một vài người khác cũng nhăn mặt nói thầm với nhau
– Tôi cảm thấy tập đoàn của chúng ta không cần hợp tác với công ty này nữa.
– Tôi cũng cảm thấy vậy.
– Làm việc chẳng đến đâu.
…
Tinh Vũ thấy tình thế bất lợi nên nhanh chóng đứng ra giải thích cho An Nhiên
– Xin các vị nghe tôi nói, đây thật sự không phải là bản dự án do thư kí Hạ làm. Tôi chính là người đã kiểm tra thành quả của cô ấy nên tôi có thể đảm bảo.
Nhưng hiển nhiên là mọi người đều rất khó tin. Tịch Uyên nở nụ cười lên tiếng
– Đây đương nhiên không phải là bản dự án do cô làm rồi, bởi đó là bản nháp của tôi.
Tất cả mọi người hướng ánh mắt về phía Tịch Uyên. Bọn họ nghe không nhầm chứ? Ý của Tịch Uyên là An Nhiên đã ăn cắp bản dự án của cô ta để viêt nhưng quên xóa bản nháp? Tịch Uyên từ tốn đưa cho mỗi người một bản dự án hoàn chính. Đây chính là bản dự án do An Nhiên viết. Mọi người xem xong liền gật gật đầu tỏ ý hài lòng. Tịch Uyên mỉm cười. An Nhiên cũng xem qua rồi tức giận
– Tịch Uyên, tại sao cô lại ăn cắp bản dự án của tôi?
– Thư kí Hạ, cô nói gì vậy? Rõ ràng là cô ăn cắp của tôi. – Tịch Uyên trơ trẽn đáp lại.
Cho dù Tinh Vũ có liên tục giải thích hộ An Nhiên nhưng vẫn không nhận được lòng tin của họ. Bởi đa số người ở đây đều là cán bộ cấp cao của Tịch Thị, họ đương nhiên sẽ đứng về phía Tịch Uyên rồi. Chuyện này rõ ràng cô ta đã tính rất kĩ.