Chương 407 - Cho một tình yêu mới.
- Trang Chủ
- Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con - Minh Châu Hoàn (full)
- Chương 407 - Cho một tình yêu mới.
“Như vậy… đứa bé thì sao? Con gái phải làm sao đây, anh nhẫn tâm để nó không có ba sao?”
Cô cố đè nén tiếng khóc, nhưng vẫn không nhịn được khẽ nức nở.
Mạnh Thiệu Đình lập tức xoay người lại, ánh mắt âm u hung hăng nhìn cô: “Phó Tĩnh Tri, những lời như vậy, sau này tốt nhất em không nên nói ra! Khả Khả nó có ba, anh muốn tiểu Khả có được một người ba tốt nhất trên thế giới, làm một cô gái nhỏ hạnh phúc nhất trên đời.”
“Phải…con gái của anh có ba, nhưng mẹ của nó lại không có chồng….”
Hai mắt Tĩnh Tri đẫm nước nhìn anh: “Anh thật sự, không cần em nữa sao, Thiệu Đình.”
Anh nhìn cô, gắt gao nhìn vào mắt cô.
Dáng vẻ trầm mặc, gần như làm người ta đông cứng.
“Ít nhất, bây giờ là vậy, giống như lúc trước em không cần anh vậy.”
Nói xong, anh không dám đứng lại mà bỏ đi, anh sợ phòng tuyến cuối cùng của mình trong khoảng khắc sẽ bị sụp đổ, anh sợ không chống đỡ được sự công kích của cô.Người con gái này, đã nắm chặt được nhược điểm của anh, dễ dàng bắt được tử huyệt của anh, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, anh tin chắc mình lại sẽ giống như kẻ ngu không ngừng bị cô mê hoặc!
Tiếng cửa phòng đóng lại vang vọng trong căn phòng, Tĩnh Tri cứ đứng như vậy, tiếp đó cô nghe được tiếng bước chân gấp rút của anh, từng bước từng bước đi xa dần, sức lực toàn thân cô như bị rút cạn, cơ thể yếu ớt không chống đỡ nổi. Cô vỗ vỗ trái tim, đi tới chiếc ghế dựa ngồi xuống, hơi thở của của anh vẫn còn ở đây, vẫn còn lưu lại trong căn phòng này, giọng nói của anh gần như vẫn còn vang vọng bên tai cô…
Đúng vậy, giống như trước đây em đã không cần anh vậy…
Rốt cuộc anh cũng thừa nhận, cô lại coi như phạm nhân trốn chạy nhiều năm cuối cùng bị bắt lại, ngược lại thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Không có vấn đề gì, cô vẫn còn thời gian, còn hơn bốn tháng nữa con gái cô mới được sinh ra, cô còn cơ hội, dù sao anh cũng phải đến thăm con gái. Năm đó anh có thể yêu cô, bây giờ nhất định cũng có thể, cô không tin anh sẽ quên cô nhanh như thế, đã yêu nhiều năm như vậy, thói quen này cho dù có muốn từ bỏ cũng rất khó!
Không nên chán nản Tĩnh Tri, núi không tới, thì mình đi tới, không có gì to tát, vứt hết thể diện, dù sao cũng còn hơn mình vứt đi người đàn ông mình đã yêu đến chết đi sống lại này.
Sau khi cô nghĩ thông suốt mọi chuyện, tâm tình mất mác cô đơn cũng trở thành không khí!
Ba ngày sau, Mạnh Thiệu Đình tự mình đưa đoàn người các cô đi Lạc Thành, nơi đó quả nhiên đúng lời đồn, chỉ mới tiến vào ngoại ô thành phố, liền cảm thấy được không khí nơi này so với thành phố A vẫn tươi mát trong lành hơn. Gần như chỉ liếc mắt một cái Tĩnh Tri đã thấy yêu nơi này. Nơi cô ở là một căn biệt thự nhỏ, nhưng phong cảnh cực đẹp, giống như ở nhà cũ của gia đình họ Mạnh vậy. Cả nước nhà họ Mạnh cũng có vài bất động sản, tuy xa xỉ, nhưng cũng rất thuận tiện.
Tĩnh Tri rất yêu thích căn nhà mới này, nhưng chuyện duy nhất khiến tâm tình cô không tốt là, vừa mới thu xếp xong, mời được bảo mẫu có kinh nghiệm chăm sóc thai phụ, Mạnh Thiệu Đình liền rời đi.
Anh đi ngay lập tức, Tĩnh Tri mất mác thật lâu, cả ngày cũng không có tâm tư làm gì, chỉ suy nghĩ miên man, bây giờ anh đi châu Úc để làm gì? Có phải anh không muốn ở cùng một chỗ với cô không? Hay có người phụ nữ nào đó đang theo đuổi anh, quấy rầy anh?
Cũng chỉ là cô suy đoán lung tung nhưng cũng đoán đúng rồi, Mạnh Thiệu Đình trời sinh nhân duyên đối với phụ nữ vô cùng tốt, nước ngoài là một nơi cởi mở, phụ nữ tỏ tình với anh không ít. Suốt một thời gian dài, anh cũng cảm thấy hơi phiền toái, những cô gái phương Tây này thực sự quá chủ động, có nhiều lần, anh nghe tiếng chuông cửa đi ra mở thì chút nữa bị dọa hết hồn, một mỹ nữ mặc bikini nóng bỏng nháy mắt phóng điện với anh!
Mạnh Thiệu Đình bị những người này dây dưa không chịu nổi, sau đó mới chọn một biện pháp trung hòa, ngầm đồng ý để một cô gái trẻ tuổi hàng xóm tên Lâm Tịch Nhan theo đuổi mình, nhưng vẫn không đồng ý kết giao.
*******
Tuy khí hậu Lạc Thành rất tốt, nhưng lại đang giữa mùa hè, Tĩnh Tri chịu không nổi sự nóng nực, nhưng lại không dám bật điều hòa quá nhiều, cả ngày tinh thần đều uể oải không phấn chấn nổi. Sau khi ăn cơm Bình Bình cũng đã đi kiếm An Thành, cô nói liên miên chuyện của Tĩnh Tri cùng Mạnh Thiệu Đình, còn có chuyện của tiểu công chúa tiểu Khả,…, lại lo lắng chuyện Tĩnh Tri sợ nóng mỗi ngày đều không có tinh thần, chỉ thích ngủ không biết ngủ vậy có bị gì hay không…
Nhưng cô nói một lúc lâu, ngẩng đầu, lại thấy An Thành như đang đi vào một cõi thần tiên nào đó, tính tình trẻ con của Bình Bình lại nổi lên, cầm đồ uống lạnh trong tay dính lên khuôn mặt An Thành, gương mặt nghiêm khắc nói: “An Thành, anh đang nghĩ gì vậy? Em nói chuyện mà nãy giờ anh không thèm trả lời.”
An Thành bị cô mắng, giật mình xoay người, gương mặt có chút mất tự nhiên, một lúc lâu anh mới lắc đầu nói: “Không có gì, anh chỉ hơi buồn ngủ…”
“Có phải anh chuyện gì gạt em hay không?” Bình Bình làm mặt giận, nghiêm túc nhìn An Thành chằm chằm tra khảo.
Trong lòng có quỷ, tự nhiên sẽ không bình tĩnh được, mà mấy ngày nay, An Thành cảm giác chính mình sắp không chịu nổi nữa rồi, sự tình phát triển đến nỗi anh không thể nào khống chế được, tới nỗi cả đêm anh cũng không ngủ được, làm gì còn tâm tư để đối phó với Bình Bình?
“Anh có gạt cái gì đâu, em đừng nghĩ ngợi lung tung.” Anh nghiêm túc trả lời, Bình Bình nhíu mày lại, hôm nay An Thành rất kỳ quái? Trước đây khi cô hỏi anh như vậy, anh đều trêu ghẹo cô, vuốt mặt cô trả lời, đúng rồi đúng rồi, bên ngoài còn có người khác. Sau đó hai người lại đánh nhau nháo thành một đoàn…
Nhưng sao hôm nay anh lại trả lời cô nghiêm túc như vậy?
Chắc chắn là có chuyện gì bất thường. Trước đây Bình Bình không để trong lòng, cho nên đối với hành động khác thường của anh, cũng không thèm để ý, nhưng hôm nay cô lại nổi lên nghi ngờ, từng hoạt động của An Thành gần đây phóng đại trong đầu cô, cô cảm thấy hình như mình đã đoán đúng, nhất định An Thành đang gạt cô làm chuyện gì đó…..