Chương 25
Nhìn vài gương mặt đeph trai của anh cô lại có chút mơ hồ,dường như đã gặp ở đâu đó, khuôn mặt rất quen thuộc nhưng lại cũng xa lạ.Không thể nhởa nỗi là đã gặp ở đâu, nhớ không được thì thôi cô cũng chịu.Nhẹ nhàng đi xuống giường.
Cô không về phòng của mình mà lại ra khỏi, đi xuống dưới hầm xe, lấy ra một chiếc fix rồi rời đi. 5h sáng đường phố bắt đầu nhộn nhịp những ánh đèn đường còn mờ nhạc, hàng quán bắt đầu nhộn nhịp mở cửa. Trên đường một con fix lao nhanh như gió trên dó là một cô gái tóc búi của tỏi chằng ai nhìn rõ mặt cô gái ấy vì cô đội nón.
Một người một xe lao vút đi.
Anh mở mắt ra là đã gần 9h tay sờ sờ kế bên thì thấy mà trống trơn, chắc cô đã dậy từ sớm rồi.
Đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân xong thì anh cũng đi xuống dưới, từ phía bếp có tiếng xào xào nấu nấu thơm lừng của thức ăn. Đi vào thì thấy cô đang đứng nấu thức ăn, buộc miệng anh hỏi
– Cô nấu cái gì đấy??
Nghe tiếng anh cô hơi giật mình nhưng cũng nhanh chóng đáp lại
– Nấu bữa sáng thôi, anh ra ngoài trước đi nấu xong tôi bưng ra cho.
Nghe vậy Quý Phong cũng cất bước lên phòng khách ngồi nghịch điện thoại. Cỡ tầm 15 phút sau Hàn Nguyên lên gọi anh xuống ăn sáng.
Trên bàn ăn là một chiếc bánh mì tỏi phô mai kiểu pháp, đồ ăn kèm còn có khoai tây nghiền với cả một bát salad trái cây nhìn vừa helthy rất đẹp mắt.
Anh khá bất ngờ vì đây là lần thứ 2 anh nhìn thấy đồ ăn cô nấu. Mọi thứ đều rất chỉnh chu về mặt hình thức.
Ngồi xuống bàn ăn vẫn như vậy cả hai đều tromg trạng thái tập trung ăn không ai có ý định nói với ai câu nào.
Ăn xong bữa sáng cũng đã 10h anh thì lên công ty xử lý văn kiện còn cô thì đi tới phòng thí nghiệm.
Thời gian trôi nhanh như thổi mới đó mà đã 4h30 chiều anh lái xe về nhà trong tâm trạng rất là vui vẻ. Tâm trí anh nghĩ rằng chiều nay về sớm để nấu cơm phụ cô anh thích cảm giác đó thích càm giác cả hai cùng vào bếp vì nó giống cảm giác giống như lúc ở bên cô ấy.
Về đến nhà cũng đã hơn 5h.
*cạch*
anh mở cửa bước vào định kêu cô nhưng nhìn lại căn nhà trống trơn tới hù không một ánh đèn.
Anh khá hụt hẫng, hôm nay anh còn đặc biệt mua cho cô 1 hộp bánh kem nhân vanila và 1 túi trái cây và bim bim cho cô nhưng cô lại không ở nhà.
anh có chút tức giận nhưng cũng cởi áo vets vứt lên trên ghế sofa trong phòng khách rồi vào bếp bắt tay nấu bữa tối.
Quý Phong đang hì hụt nấu ăn trong bếp thì nghe tiếng mở cửa. Anh dừng tay lên xem thử phải cô không thì đúng là cô rồi hôm nay trông rất xinh nhưng lại mang một dáng vẻ khá mệt mỏi. Anh thấy cô mang tạp dề tay còn cầm 1 cái mui múc canh thì khá bất ngờ nói
– Anh nấu bữa tối à?
Anh nghe cô hỏi thì cũng nhanh miệng trả lời
– Ừ
– Anh có cần tôi giúp gì không?
Nghe cô hỏi tiếp anh cũng đáp lại
– Không cần đâu sắp xong rồi cô ra sofa ngồi đợi chút tôi nấu xong sẽ lên kêu.
Hàn Nguyên vừa tháo giày cất vào tủ vừa trả lời
– Vậy làm phiền anh rồi! Cảm ơn anh
Nói xong cô cũng lên phòng khách ngồi, còn Quý Phong cũng quay lại bếp tiếp tục công việc nấu ăn đang dang dở của mình.