Chương 18
Đi thẳng lên phòng,anh nhường cô tắm trước.
30p sau cô đi ra với chiếc đầm màu đen dài qua bắp chân.
Anh cũng bước vào phòng tắm.Cô lúc này đang ngồi trên ghế sofa trong phòng mà nghịch điện thoại.
Anh bước ra với chiếc áo phông rộng và quần thể thao.
Anh để ý ở sao mắt cá của cô đang rỉ máu,chắc do một ngày nay cô phải di chuyển bằng dày cao gót nên mới bị vậy.Vậy mà không để ý còn nằm nghịch điện thoại.
Anh đi đến phía giường ngồi xuống, cất giọng khàn khàn nói
– Từ nay về sau cô sẽ ngủ ở căn phòng tần 1, hai chúng ta không liên quan đến nhau.Không ai có quyền quản lí cuộc sống của nhau. Mà từ này về sau bếp do cô phụ trách tôi sẽ không thường xuyên ăn cơm ở nhà nên cô muốn ăn gì thì ăn. Cô tuyệt đối không được bước nửa bước lên tầng 2.
Cô suy nghĩ một lát rồi nói
– Được.
Một câu trả lời ngắn gọn xúc tích.
Cô đứng dậy đi vài phòng tắm lấy bộ đồ lúc nãy mình thay ra rồi đi một mạch về phòng mình.
*Cạch*
Ánh mắt cô nhìn sơ lược một vòng căn phòng mình sắp ở.
Nó có diện tích khá lớn, có nhà vệ sinh riêng, tông chủ đạo chỉ có màu trắng tất cả vậy dụng điều màu trắng.
Ở giữa phòng còn có 1 chiếc giường mang phong cách cổ điển.
Khá ưng căn phòng này. Cô bắt tay vào việc mình cần làm,sắp xếp các vật dụng của mình lên.
Làm xong cũng đã 3h sáng cô đi vào nhà tắm thay một bộ đồ ngủ.
Sau khi uống hai viên thuốc ngủ thì cô cũng nhắm mắt.
Anh bên này hù đang ngồi trên ghế quay lưng về phía giường trên tay là li rượu vang đỏ.
Sáng hôm sau, cô thức giấc với vẻ uể oải nhưng vẫn cố vật dậy để là vệ sinh cá nhân.
Biết anh không ăn chung với mình nên chỉ nấu một ít súp để ăn trưa luôn chứ giờ cô không đói.
Ở nhà chán quá cũng là một người thích cây cối nên cô bắt xe ra chợ cây cảnh mua một số cây về trồng trên ban công.
Trong lúc đang đứng đợi thang máy thì cô chợt ngửng đầu lên đập vào mắt cô là bóng dáng khá quen đang đi về phía mình.Nhưng cô không để ý, vẫn đứng đợi.
Anh đi từ xa đã nhận ra cô.
Thang máy vừa mở cô bước vào đang định giơ tay đóng cửa thì một cánh tay chặn lại.
Là anh, cô nhớ anh nói là sẽ không ăn cơm ở nhà mà, sao giờ lại về.
Cô bước vào chẳng thèm để ý đến anh mà đi thẳng ra ban công lôi đồ ra bắt đầu công việc trồng cây của mình.
Anh thấy cô cứ lúi húi cái gì ngoài kia nên cũng tò mò ra xem thử.
Thấy cô đang trồng cây anh cũng muốn giúp một tay. Thấy anh làm cùng mình cô khá ngạc nhiên cất lời
– Không cần đâu! chỉ là một số cây nhỏ thôi làm xíu là xong nếu anh rảnh thì vào trong nhặt hộ tôi ít rau đi nhớ rửa sạch nha.Cảm ơn
Đây là lần đầu tiên cô nói nhiều với anh đến vậy cùng là cô gái đầu tiên ra lệnh cho anh ngoài mẹ. Nhưng chẳng hiểu vì sao anh lại vào làm như thiệt.
Anh biết nấu ăn vả lại còn nấu rất ngon thấy trời đã trưa mà cô lại làm cái đó, nghĩ tí nữa để cô nấu thì chừng nào mới có ăn nên anh nấu rồi dọn luôn.
Trồng cây xong cô treo chúng lên rồi dọn dẹp cho sạch sẽ.Bước vào rửa tay đã thấy cơm canh nóng hổi đặt trên bàn, các món ăn trông rất ngon không nghĩ cũng biết ai nấu vì nhà này có hai người cô không nấu chẳng lẽ ma.