Chương 12
– Tôi xuống ngay
Chẳng đợi anh nói thêm cô đã cúp máy cởi bộ đò bảo hộ rồi phi như bay ra cổng.
Vừa bước đến cổng cũng đúng lúc xe anh vừa tới. Không nghĩ nhiều cô mở cửa ngồi lên xe thỏ hổn hển,anh quay sang nhìn cô gái kế bên mình.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo phong trắng cùng với chiếc váy jean dài,tóc cột cao được uống xoan ở phần đuôi để lộ ra cần cổ trắng nõn của mình.
Khởi động chân ga anh lái xe rời đi. Đến nhà sau khi đậu xe vào gara Quý Phong và Hàn Nguyên mở cửa bước vào nhà.Bà Xuân( tên mẹ na9) cùng ông Phúc( tên ba na9) đang ngồi ở sofa uống trà ở phía ghế bên trái còn có một cô gái trẻ, vừa thấy con dâu tương lai bà Xuân ( tên mẹ na9) không dấu nổi vui mừng mà lên tiếng.
– Hai con về rồi đấy à, mau vào đây ngồi uống nước đi.
Hai người đi về phía bàn ngồi xuống, tới phía bàn bỗng nhiên Hàn Nguyên cuối người thấp xuống làm mọi người có chút giật mình.
– Cháu chào hai bác ạ, em chào chị ạ.
Cô nói, lúc này mọi người mới hiểu ra hành động vừa nãy là cô muốn chào người lớn nhưng có nhất thiết phải cuối người xuống đến thế không.
– Hai đứa ngồi xuống uống nước đi để bác vào dọn cơm
Hàn Nguyên nghe vậy liền nói
– Bác cứ ngồi đây uống nước đi ạ,để cháu dọn.
Chẳng đợi bà Xuân nói thêm câu nào Hàn Nguyên đã đứng phắt dậy đi vào trong bếp.
Sau đó mọi người cũng đã duy chuyển vào bàn ăn, bày thức ăn lên bàn ngay ngắn Hàn Nguyên cũng ngồi vào bàn, lúc đầu định ngồi ngay anh nhưng cô gái ban nãy đã ngồi nên Hàn Nguyên đi sang phía bà Xuân ngồi.Bà Xuân thấy vậy cũng có vẻ khó chịu nhưng bà không nói.
( cô gái đó tên Tường Vy bé hơn nu9 3 tuổi là thanh mai trúc mã của Quý Phong nhà lại sát nhau, cô vốn có tình cảm với Quý Phong nhưng nghe tin anh sắp phải lấy vợ khiến cô vô cùng bực tức)
Mọi người bắt đầu vào bữa ăn, Tường Vy rất hay thường xuyên gắp đồ ăn bỏ vào bát của Quý Phong, cô thì thấy bình thường còn mẹ anh thì không bề vậy.
Bà biết Tường Vy rất thích con trai mình, nay nó sắp lấy vợ thì thôi đi đằng này còn trước mặt con dâu tương lai bà mà tỏ ra thân mật.
Đang ăn thì Tường Vy nói
– Phiền cô lấy hộ tui li nước nóng
Bà Xuân, ông Tiến lúc này khó chịu ra mặt nhưng vẫn xem xe thái độ của con dâu thế nào, còn Quý Phong vẫn thản nhiên ngồi ăn.
Hàn Nguyên không trả lời mà chỉ đứng dậy vào trong lấy nước. Hàn Nguyên biết cô gái này không thích mình nhưng lại thích Quý Phong vì từ nãy đến giờ đôi mắt cô ta nhìn Quý Phong là cô đã biết, nhưng cô chẳng thèm nói.
Lúc sau Hàn Nguyên trở ra với li nước nóng trong tay, vừa đưa đến phía cô gái đó bỗng cô ta hất tay khiến nước nóng đổ hết lên tay Hàn Nguyên.
Lúc này bà Xuân đã nhẫn nhịn hết nổi định đứng lẻn chửi thì bị ông Tiến ra hiệu để xem con trai xử lí thế nào.
Lúc nãy đã đoán được chắn chắn cô gái này có âm mưu gì đó nên cô không ngạc nhiên lắm, dù bị nước nóng hất lên tay nhưng mặt cô không chút biến sắc, Tường Vy thì đạt được ý muốn liền nói
– ôi em không cố ý, em xin lỗi
kèm theo hành động lấy khắn thắm lên đôi tay đang bỏng ráp, cô ta biết làm vậy chỉ khiến vết thương càng nặng thêm.
Quý Phong từ nãy giờ im lặng giờ anh mới lên tiếng.
– Em và bố mẹ cứ ăn, con xin phép đưa Hàn Nguyên đi sơ cứu.
Anh quay ra phía cô đang đứng rồi nhấc bổng cô lên, bố mẹ anh thấy hành động của con trai từ nháy mắt ra hiệu còn Tường Vy thì tức lắm không ngờ mình lại là người giúp họ.
Anh nhấc bổng cô lên, Hàn Nguyên có hơi giật mình lấy tay đập vào vai anh tỏ ý muốn xuống mình tự đi được. Nhưng anh nào có nghe vẫn bế cô lên phòng mình.
Về đến phòng anh đặt cô ngồi xuống giường, đi đến mở tủ lấy thuốc.
Quỳ xổm dưới chân cô, anh cất tiếng hỏi
– Có đau không?
Hàn Nguyên bất động vì câu nói của Quý Phong. Đây là người thứ hai nói với cô câu này.