Chương 39
Điều làm cho mọi người bất ngờ nhất vẫn là Tần Phong, không lên tiếng thì thôi đã lên tiếng thì nổi tiếng. Anh nhảy một phát đến vị trí thứ 250 toàn khối.
Điều này không khỏi làm toàn trường ồ lên.
Do có sự tiến bộ vượt bậc nên lần này Mạnh Như cũng không tiếc lời khen cho bạn trai nhỏ.
Nhưng hiện tại vấn đề là làm sao để Tần Phong tăng hạng tiếp mới là quan trọng. Phải biết rằng hạng càng lên cao càng khó tăng thêm.
Tần Phong trong mắt mọi người giống như không quan tâm đến thứ hạng nhưng thực chất là do sau khi thi xong Mạnh Như đã tính điểm cho anh. Không quá sai lệch nên khi nhận được bảng điểm anh cũng không mấy bất ngờ.
Hiện tại anh đang thực hiện nghĩa vụ bạn trai: Xếp hàng trong căn tin mua đồ ăn sáng cho bạn gái.
Anh phát hiện Mạnh Như không kén ăn nhưng lại chỉ thích ăn những thứ quen thuộc. Ví dụ như buổi sáng căn tin thường hay có bánh bao nhân đậu xanh, ban đầu Mạnh Như ăn món này đầu tiên trong trường nên rất thích. Sáng nào nếu không mua được thì cả ngày ăn sẽ không ngon miệng.
Tuy Tần Phong đi sớm nhưng hôm nay căn tin đông lạ thường mà đặc biệt là món bánh bao nhân đậu xanh mọi khi không đắt hàng đến hôm nay lại chỉ còn có một cái cuối cùng.
“Cho cháu bánh bao đậu xanh.”
Một giọng nữ vang lên cùng thời điểm với anh, Tần Phong quay đầu lại nhìn.
Thấy một nữ sinh xinh tóc dài xinh đẹp, anh nhìn qua có chút quen mắt. Nhưng trong nhất thời không biết đây là ai.
Lệ Thư An thấy Tần Phong cũng không khỏi ngạc nhiên, không hiểu xuất phát từ lý do gì hôm nay cô muốn ăn cái bánh này.
Cô ta chắc chắn rằng Tần Phong sẽ nhường cho mình nên chỉ dịu giọng nói:”Nhường cho cậu đấy.”
Vốn tưởng anh sẽ nói không cần sau đó trả tiền bánh rồi đưa vào tay mình, Lệ Thư An hơi hơi xấu hổ cắn môi.
“Vậy cảm ơn.”
Tần Phong không nói hai lời, trả tiền bánh sau đó cầm một hộp sữa chua quay đầu đi thẳng về lớp.
Lệ Thư An đứng đó sững sờ chốc lát, rõ ràng cô ta có linh cảm người này phải quan tâm đến mình hết thảy phải lấy mình làm trung tâm vậy mà tại sao lại thành ra thế này.
Lúc này cô bán hàng trong căn tin nói:”Hết bánh bao đậu xanh rồi, em có muốn bánh bao thịt không?”
Nuốt xuống vẻ mặt không cam lòng vừa nãy, Lệ Thư An lại tươi cười như không có chuyện gì.
Tần Phong trở về gần đến lớp học mới nhớ ra, nữ sinh quen mắt vừa nãy là bạn gái của Bùi Cảnh Thâm.
Đầu giờ sáng ban bảy loạn đến quên trời quên đất, mới đầu Mạnh Như còn tém tém nhưng sau đó cô phát hiện đám cùng lớp này thực nhây.
Mọi người càng lúc càng thấy Mạnh Như dễ gần nên mỗi khi có chuyện đều hay kéo cô vào hóng chung, dần dà xung quanh cô liền có thêm nhiều bạn bè hơn.
Điều đó không khỏi làm cô nhớ đến quãng thời gian đời trước khi cô còn học cấp ba, mọi người cũng vui vẻ mà trải qua như vậy.
Đến mức Tần Phong cũng không nhìn được mà phải túm gáy xách Mạnh Như trở về.
“Ăn sáng.”
“Ò.”
Hiện tại cứ mỗi khi rảnh rỗi Mạnh Như lại thấy Tần Phong làm đề, Mạnh Như phụ trách bấm giờ. Nhiều lúc cô nghĩ Tần Phong còn giống học bá hơn cả mình.
Toán học 90% là bẩm sinh còn lại 10% là nhờ vào sự cần cù chịu khó nghiên cứu. Người bẩm sinh nhạy cảm với các con số không có nhiều mà vừa khéo Mạnh Như lại phát hiện ra Tần Phong là một trong số đó.
Điều này làm Mạnh Như thật sự vui vẻ, mà Mạnh Như càng vui vẻ thì đề toán đập lên Tần Phong lại càng nhiều.
Hiện tại còn thiếu một chút nữa thôi là Tần Phong sẽ có thể đạt điểm tối đa môn toán, nhưng cái một chút này nói thì dễ làm thì thật sự khó.
Tỉ như chuyện anh có thể nằm chắc trong nhóm 200 nhưng lại khó nâng lên nhóm 99 chẳng hạn.
Toán, lý, hóa thì không thành vấn đề. Văn thì đã có cách giải quyết nhưng chính trị và tiếng anh thì đều hơi khó giải quyết.
Quan điểm của Tần Phong thường thẳng đuột, và suy nghĩ của anh đối với các môn đó chỉ có là học thuộc mất thời gian.
Mà kỳ thi cuối kỳ hiện càng lúc càng đến gần, điểm thi cuối kỳ quyết định khá lớn đến kỳ thi đại học sắp tới.
“Nghĩ gì mà chăm chú vậy.”
Tần Phong đã buông bút, tay phải chống lên má nhìn chằm chằm cô.
“Bánh ngon không?”
Mạnh Như gặm gặm mấy cái trả lời:”Ngon lắm.”
Ngon nhưng lại ăn không hết, lúc này mới đến lúc phát huy tác dụng của bạn trai.
Mạnh Như không hề khách khí nhét miếng bánh còn lại vào miệng Tần Phong.
Tần Phong:”….” Chiều quá sinh hư.
“Cho cậu đó.” Sau đó mở hộp sữa ra uống trước mặt anh.
Tần Phong dám cá nếu trong lớp không có nhiều người chắc chắn anh sẽ hôn cô.
Dù sao miệng vừa uống sữa chắc chắn sẽ ngọt lắm đây.
=> Bão thì không có, chỉ có gió thôi. Các bạn 2k5 thi tốt nha, còn hai ngày nữa là chính thức trở thành ngừi nhớn rồi đó. Cố lên <3333