Chương 34
Điều này không khỏi làm cho Tần Phong nhăn nhó một phen.
“Em cần đến lớp olympic làm gì, em nghe hiểu sao?”
Trang Phóng Cầm thấy đến là buồn cười, Tần Phong còn chủ động nói với cô sẽ ngồi học chung với đội tuyển olympic?.
Mạnh Như đứng bên cạnh mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim. Không thể trách cô được nếu muốn trách thì hãy trách chó con Tần Phong quá dính người.
Nhớ đến biểu cảm khi Mạnh Như nói giờ tự học sẽ không ngồi kèm anh được mà sẽ phải sang lớp khác biểu cảm trên mặt Tần Phong liền dùng mắt thường nhìn thấy mà trông rất….thối.
“Không được, sao cậu lại phải sang lớp đó ngồi.”
“Ngồi trên lớp chằng phải cũng có giáo viên sao.”
“Không được, lên cái lớp đó chẳng phải là có tên họ Bùi kia à?”
Tần Phong nghĩ đến là tức, hiện tại nếu tên kia biết được Mạnh Như sáng bừng như vậy chắc chắn sẽ để ý đến cô, hơn nữa tình cảm của bọn họ chỉ vừa mới đang giai đoạn đầu nếu tên kia mà thả lưới chẳng phải Mạnh Như sẽ dễ dàng bị hắn tha đi sao?
Dù sao trước đó người Mạnh Như thích là Bùi Cảnh Thâm.
Hàng loạt suy nghĩ không chắc chắn ập đến trong đầu Tần Phong. Chưa bao giờ anh cảm thấy mình lo được lo mất như lúc này thế nên mới có chuyện anh đi tìm Trang Phóng Cầm.
Tần Phong lấy cái lý do sứt sẹo là: Giao lưu, tìm hiểu, học hỏi.
Trang Phóng Cầm sao lại không nhận ra tên nhóc này đã tán được người ta và muốn gặm chặt không thả hay sao?.
Rốt cuộc vẫn chỉ là tâm tính thiếu niên, khi động đến người mình thích dù có bĩnh tĩnh ra sao cũng không thể nào làm ngơ được.
“Được rồi, được rồi, cô cho phép em đến lớp ngồi dự thính, nhưng phải hứa với cô không được làm loạn ở đó.”
Tần Phong không nói hai lời liền đồng ý.
Và thế là trong lớp olympic toán học liền có hai vị thần ngồi chễm chệ trong lớp.
Khi Mạnh Như và Tần Phong xuất hiện mọi người đều rất bất ngờ, bao gồm cả Bùi Cảnh Thâm và Lệ Thư An.
Mọi người thật muốn nhổm lên hỏi Mạnh Như: dùng cách nào để vào được đội tuyển này vậy?
Hay: không biết tự lượng sức mình? nghĩ đây là chỗ theo đuổi người tình hay show ân ái?
Hàng loạt thắc mắc được đề ra, nhưng vì kiêng dè Tần Phong đang đứng sau lưng Mạnh Như nên có thắc mắc đến đâu cũng phải cố mà nhịn.
Trong trường mấy ai mà chưa nghe đến sự tích của Mạnh Như và hai trong số tứ đại thiếu gia tài phiệt ở thủ đô cơ chứ.
Nhưng có vẻ như tin đồn Tần Phong và Mạnh Như là sự thật.
Có vài người suy đoán rằng Tần Phong hứng thú nhất thời, cũng có một số cho rằng Mạnh Như bắt thóp gì đó Tần Phong và đòi hắn làm bạn trai mình để tăng cao danh tiếng.
Những suy nghĩ cứ chảy trong đầu mọi người, Tần Phong và Mạnh Như ung dung lướt qua Bùi Cảnh Thâm và Lệ Thư An xuống cuối dãy bàn tìm một chỗ trống rồi ngồi xuống.
Khi hai người họ ngồi xuống cũng chẳng có ai dám quay lại trắng trợn nhìn cả mà chỉ dám len lén liếc xem.
Họ thấy Tần Phong ánh mắt sánh lấp lánh trêu chọc Mạnh Như mặt đỏ bừng.
Sau đó lại thấy Tần Phong nói gì đó bên tai Mạnh Như, rồi hình như còn thơm má Mạnh Như một cái.
Kế tiếp lại thấy Tần Phong lôi từ trong ngăn kéo cặp sách vài cái dây buộc tóc cẩn thận nhẹ nhàng mà buộc tóc cho Mạnh Như.
Cơm chó trắng trợn.
Học sinh trong lớp olympic nam có nữ có, mỗi người đều có suy nghĩ riêng.
Lại nhìn couple song thần học bá phía trước, ân ái thì có nhưng cưng chiều như vậy thì hình như không.
Lệ Thư An đã để ý đến Tần Phong, cô ta cũng lén để ý đến anh. Mỗi khi nhìn anh cô ta liền có cảm giác người này hiện tại phải đến chỗ cô ta và theo đuổi cô ta mới phải.
Càng nhìn trong lòng liền có cảm giác thiếu mất một khối.
Bùi Cảnh Thâm ngước lên nhìn cô:”Sao vậy?”
Lệ Thư An cười cười dịu dàng:”Em không sao.”
Bùi Cảnh Thâm vươn tay sờ trán cô ta:”Em không khỏe sao, nếu không khỏe anh đưa em về nghỉ ngơi.”
“Em không sao đâu, anh đừng lo lắng, hiện tại đang là thời điểm gấp rút chúng ta vẫn nên cố gắng học tập thì hơn.”
Bùi Cảnh Thâm cũng không hỏi nữa, Lệ Thư An vẫn luôn hiểu chuyện như vậy, luôn không muốn hắn phải bận tâm.
Giáo viên đội tuyển oympic toán gồm có Cảnh Thừa, hắn là sinh viên tốt nghiệp trường California của Mỹ được nhà trường tuyển dụng với mức lương rất cao.
Trình độ chuyên môn có thể không đủ so với các thầy cô lâu năm nhưng phương pháp giảng dạy và tiếp cận học sinh của hắn rất mới mẻ.
Mạnh Như cũng khá thích cách dạy này, nghe lại một chút kiến thức đã khảm sâu trong đầu cũng là một ý kiến không tồi.
Từ ngày quen Mạnh Như trong cặp Tần Phong càng bắt đầu xuất hiện những thứ rất không bình thường, nhìn cái người đang ngồi so sánh hai chiếc vòng tay đan thủ công với nhau thêm một chút kẹo trên bàn. Mạnh Như thật hoài nghi người này đến cả đồ của con gái khi đến ngày cũng có trong cặp của anh nữa.
“Cái này đẹp.” Tần Phong chốt một câu sau đó cẩn thận đem vòng đeo vào cổ tay Mạnh Như.
Không nhịn được còn nhìn thêm vài cái, cổ tay trắng nõn đeo cùng một kiểu vòng tay với anh, ừm! trông rất đẹp.
Mạnh Như đang cầm bút bằng tay trái, hy sinh tay phải cho Tần Phong táy máy:
“………”
Có ai cho cô biết tại sao trong nguyên tác nam phụ lạnh lùng lại có cái dáng vẻ ngốc ngốc hề hề này không?.