Chương 20
Nhưng đối với học sinh lớp khác thì không như vậy, top 100 toàn trường tương đương với thứ hạng 24 toàn khối, đó là một thứ hạng không nhỏ.
Nhất là với những học sinh trước nay nằm trong top này và đột ngột bị đẩy ra.
Hôm sau,
Mạnh Như đến trường như bình thường, những ánh mắt trước đó bắt đầu nguội đi một chút nhưng hôm nay lại bắt đầu có dấu hiệu càng gia tăng.
Một học sinh nữ không biết vô tình hay cố ý đi ngang qua Mạnh Như nói một câu mà chỉ đủ để Mạnh Như nghe thấy rồi đi mất:
“Đồ gian lận.”
Cô thoáng quay mặt qua nữ sinh kia liền nhìn thấy ánh mắt khinh thường và ghét bỏ của nữ sinh hiện rõ lên mặt.
Cô đã hiểu chuyện gì xảy ra rồi.
Mạnh Như không ngu ngốc đến mức không hiểu mọi người tại sao lại có thái độ này, cô thong dong bước về ban 7 bỏ qua mọi ánh mắt của mọi người.
Ngày nào chả thấy, không có gì phải xoắn cả.
Trong lớp, một nam sinh ngồi bàn đầu đang lướt diễn đàn của trường thì đọc được bài viết.
Chủ tus có vẻ như là người vốn dĩ nằm trong số 25 thứ hạng đứng đầu của toàn trường nhưng vì Mạnh Như đột ngột chen chân làm nữ sinh kia đăng bài tố cáo cô gian lận.
Cậu ta đọc sơ qua bài viết sau đó liền chạy đến bàn Tần Phong cất cao giọng.
“Anh Phong anh xem, có người nói Mạnh Như gian lận.”
Tần Phong đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần chờ Mạnh Như đến, nghe qua lời nam sinh kia liền không khỏi nhíu mày.
“Anh Phong, anh xem.” Cậu ta đưa điện thoại mình cho Tần Phong.
Tần Phong đọc sơ qua sau đó lướt xuống phần bình luận, bình luận đã lên đến vài trăm, chủ yếu đều nói rằng Mạnh Như gian lận, sau đó lại có vài người tung ảnh anh và cô đứng giữa sân trường.
Tần Phong trả điện thoại cho cậu bạn kia, anh lấy chiếc điện thoại trong cặp sách rồi đăng nhập diễn đàn trường.
Bài viết kia hiện đang khá nổi, anh bấm like bài viết sau đó like vài bức hình người khác đăng tải.
[Chụp đẹp lắm, nhớ gửi cho tôi.]
Mọi người:”!!!!!!!!”
Mạnh Như vào lớp thấy không khí dường như không đúng lắm, cô nhìn nhìn mọi người lại nhìn qua Tần Phong đang nghịch điện thoại.
Tần Phong nói trước.
“Có người nói cậu gian lận.”
Mạnh Như gật đầu coi như đã biết.
“Cậu tin hả?”
“Không tin, cậu nói xem sao cậu lại lọt top đó vậy.”
Mạnh Như trả lời:”May mắn đó.”
Tần Phong:”…..” Chứ không phải do làm rất nhiều đề hả.
Chính Tần Phong là người đã trải nghiệm nhiều nhất vốn kiến thức của Mạnh Như.
Không có câu hỏi nào làm khó được, không có đề bài nào khiến Mạnh Như cau mày. Tần Phong đã từng nghĩ “có lẽ nếu muốn thì Mạnh Như có thể đạp đổ Bùi Cảnh Thâm sừng sững ở hạng nhất kia bất cứ lúc nào.”
Nhưng anh lại nhanh chóng bác bỏ, có lẽ Mạnh Như giỏi thật nhưng top 5 vị trí kia cũng không phải dạng thường, có thể đề bài Mạnh Như hay làm không khó bằng thì sao?.
Anh đầy hứng thú nhìn cô:”Vậy cậu định giải quyết thế nào?”
Mạnh Như vuốt lại nếp váy phẳng phiu sau đó chỉ cười:”Làm lại là được, cũng không phải chuyện gì khó.”
“Để tôi giải quyết giúp cậu.”
Mạnh Như hơi sửng sốt một chút liền từ chối:”Không cần, cảm ơn cậu.”
Cô quay đi không nói chuyện nữa, trong thâm tâm cô luôn biết rằng bản thân không nên tin ai ngoài mình cả. Nếu muốn thì hãy tự mình tới lấy, cô chưa từng có ai để dựa dẫm, một đứa trẻ mồ côi chỉ mong sau này sẽ có cuộc sống thật tốt mà mỗi ngày đều liều mạng học hành.
Cô biết rằng trên đời này không ai cho không nhau cái gì cả.
Dạo gần đây ban 7 có thay đổi tích cực làm cho Trang Phong Cầm tao nhã xinh đẹp đi đường cũng muốn bay lên.
Cô đã biết là mình không nhìn nhầm mà.
Giáo viên dạy toán đi ngang qua Trang Phóng Cầm nhịn không được liền đem cô ra hỏi:
“Cô Trang, rốt cuộc cô đã làm cách nào vậy? Trong hai tuần nay thậm chí lớp cô cả Tần Phong cũng xung phong lên bảng đó.”
Trang Phóng Cầm ngoài mặt bộ dáng bình tĩnh thong dong nhưng ánh mắt không khỏi có chút vui vẻ.
“Là do học sinh của tôi có lẽ biết suy nghĩ hơn rồi chăng.”
Phòng ban giám hiệu có vài học sinh ngồi trong đó, thầy hiệu phó sắc mặt khó coi nhìn vài người trong phòng. Cái đầu hói của thầy sáng bóng như địa trung hải, ánh mắt hiện lên vẻ không cho là đúng cùng bất đắc dĩ.
“Các em nói bạn học Mạnh gian lận, vậy bằng chứng đâu.”
Vài học sinh kia tuy không đưa ra được bằng chứng nhưng lại khẳng định chắc nịch khiến ông rất không thích.
Phải biết rằng đề thi được bảo mật rất cao, nếu có thể gian lận há chẳng phải sẽ như vả vào mặt các thầy cô sao.
Học sinh nữ đã bắt đầu sốt ruột.
“Thưa thầy, nếu thầy không tin hãy cho bạn học Mạnh làm lại đề một lần nữa là sẽ rõ, em không tin là cậu ta có thể làm được.”
Thầy hiệu phó biết đây là cách nhanh nhất nhưng ông vẫn nhíu mày.
“Chuyện này…” Đề thi lần này quả thật rất khó, nếu Mạnh Như kia chỉ là nhờ may mắn thì sao.
Thấy ông có vẻ chân chừ, nữ sinh sốt ruột nói thêm:”Thưa thầy, nếu bạn ấy có thể làm được đề thi lần này bọn em sẽ chủ động xin lỗi, còn nếu không làm được em mong ban giám hiệu sẽ điều tra rõ ràng và cho bọn em một kết quả.”
Ban 7.
Mạnh Như nhìn số đề toán,lý lớp 10 mà Tần Phong giải qua.
Ánh mắt cô nhìn anh rất ngạc nhiên, Tần Phong học rất nhanh chẳng mấy chốc kiến thức lớp 10 anh đã học hết giống như anh sinh ra là để học các bộ môn tính toán này vậy.
Thời gian chưa lâu nhưng Tần Phong lại có tiến bộ vượt bậc, tuy không phải con ruột của tác giả nhưng dẫu sao cũng là con cưng nên Tần Phong có lẽ cũng được buff để sau đó anh còn có thể đứng ngang hàng cạnh tranh với Bùi Cảnh Thâm.