Chương 51: Lả lơi ai làm lại Kỷ Dung!
- Trang Chủ
- Tôi, Omega A Nhất, Toàn Vũ Trụ - Nhất Chỉ Vô Kê
- Chương 51: Lả lơi ai làm lại Kỷ Dung!
Mặc dù Giang Nguyên thấy mùi này khó chịu, nhưng Kỷ Dung vì cậu mới mua bình xịt khử mùi, cậu không thốt lên nổi hai chữ “khó ngửi”, chỉ có thể gồng mình gật đầu, nói: “Thực ra ngửi một lúc thì cũng thấy thơm phết.”
Kỷ Dung nghe thấy lời này của Giang Nguyên mới nhẹ nhõm thở ra một hơi: “Tôi biết rồi.”
Nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ của Kỷ Dung, đôi mắt đen láy ngậm lấy ý cười trong đó, Giang Nguyên tự cho câu trả lời vừa nãy của mình một điểm mười tròn trĩnh.
Bạn vì tôi, tôi vì bạn!
Mặc cho vị dâu tây ngọt ngấy chết đi được, cậu sẽ không kỳ thị người anh em của mình!
Giang Nguyên đè mấy cái suy nghĩ xúc động hỗn loạn trong đầu mình xuống, Cố Bạch và Cyril ở cạnh đang tám ngất trời tự nhiên quay ra nhìn mọi người: “Đúng rồi, ngày mai có ai muốn đi bảo tàng Hoyt không? Tui muốn đi tham quan bảo tàng Hoyt một lần.”
“Còn mấy ngày nữa bới bắt đầu thi, không cần gấp.”
Bảo tàng Hoyt là viện bảo tàng lớn nhất vũ trụ. Bên trong trưng bày toàn là đồ quý hiếm, đồ cổ nước nào cũng có, thậm chí còn có cả đồ gốm sứ từ thời Trái Đất cổ đại.
Giang Nguyên nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Cũng được ạ, em đi với.”
Kỷ Dung: “Em cũng đi.”
Sau khi thống nhất ý kiến với nhau, sáng hôm sau, mấy thí sinh thông báo với Hạ Xuyên một tiếng rồi cả đám rời khỏi cung Silve đi thẳng đến bảo tàng Hoyt.
Bảo tàng siêu to, đi bộ hơn hai tiếng mà mới tham quan xong một khu triển lãm.
Vừa bước vào cửa khu triển lãm thứ hai, Giang Nguyên chợt nghe thấy tiếng hai Omega trẻ ngượng ngùng thì thào với nhau.
“Cái ấy thật sự dài thế cơ à? Alpha đáng sợ quá đi!”
“Tui, tui mới thấy lần đầu tiên…Tui thấy trên đó viết đây là kích cỡ thông thường á…”
“Thật sự không làm chết người đấy chứ? Trông khủng bố quá đi mất!”
Đầu mày Giang Nguyên giần giật, cậu cũng không phải đồ ngốc, tất nhiên là hiểu hai Omega này đang nói về cái gì, thế nhưng tại sao lại nói đến cái này ở trong bảo tàng dị các má?
Sau khi qua cửa khu triển lãm, Giang Nguyên lập tức hiểu được tại sao hai Omega kia lại nói đến cái ấy ở chỗ này…
Chủ đề của khu triển lãm là lịch sử hình thành và phát triển của ba giới tính ABO, bên trong trưng bày các mẫu vật, còn có cả mô hình, chẳng trách sao hai Omega kia lại đỏ hết cả mặt mũi thế.
Trong lúc Giang Nguyên đang ngẩn người, đám Cố Bạch cũng đã vào đến nơi, thứ trưng bày trong này nhìn vào đúng là khiến người ta ngượng chín cả người…
Giang Nguyên bước tới khu trưng bày của Alpha, đôi mắt quét qua quét lại mô hình trên đó, khuôn mặt không thể hiện bất kỳ cảm xúc gì, nhưng trong lòng đang hốt cả hền. Cái ấy này so với thế giới trước của cậu đúng là cmn không cùng đẳng cấp. Kích cỡ này… quá là phi lý luôn! Omega thật sự là chịu được đấy à?
Giang Nguyên thu lại ánh mắt, cảm thấy có người đang nhìn mình. Cậu quay lại theo hướng ấy chỉ thấy đập vào mặt là gương mặt đẹp trai hoàn bảo không góc chết của Kỷ Dung, ở nơi những đường nét ánh sáng và bóng tối giao nhau khiến gương mặt anh càng thêm góc cạnh, thật sự rất hút hồn.
Cậu trông thấy tai Kỷ Dung đỏ bừng, đỏ như đang phát sốt lên ấy.
Omega khác cũng không đỏ đến thế, anh còn là Alpha đấy…
Giang Nguyên đột nhiên nhớ tới bình xịt mùi dâu tây hôm qua, ờm, Kỷ Dung là Alpha mang tâm hồn thiếu nữ thơ mộng, nên chắc anh rất thuần khiết, đỏ mặt là chuyện bình thường. Lúc trước chưa hiểu rõ về Kỷ Dung, lần đầu gặp mặt cậu còn nghĩ Kỷ Dung đúng là một tay chơi lão luyện, ai dè lại là một chú gà mờ, có thể lật xe bất kỳ lúc nào.
“Đi thôi.” Giang Nguyên thản nhiên nói.
“Ừ.”
Mấy người tiếp tục tiến lên phía trước, bắt gặp một đoàn sinh viên đến tham quan do một Beta trẻ tuổi dẫn đầu, có vẻ là một giáo viên. Vị giáo viên này đang giới thiệu cho đám sinh viên những kiến thức về Omega.
“Vào năm 4251, lần đầu tiên trong nước phát hiện một trường hợp Omega có tuyến thể phát triển không hoàn chỉnh. Omega này có biểu hiện các đặc tính giống như Beta, trong thời gian trưởng thành sẽ tiến hành hai lần phân hóa. Ở thời điểm các Omega này phân hóa thường kèm theo chứng căng thẳng, sợ hãi trước pheromone của Alpha. Pheromone Alpha có thể gây ra đau đớn, khó chịu cho các Omega này.”
“Năm 5214, trong vũ trụ lần đầu tiên xuất hiện trường hợp sau khi Beta tử vong mới biết đó là Omega, thông qua thí nghiệm phát hiện tuyến thể của người này không hề phát dục…”
“…”
Trong quá trình giảng giải, thầy giáo giới thiệu một lượt hầu hết những trường hợp Omega đặc biệt, đột nhiên một sinh viên giơ tay, nói: “Thầy ơi, thầy còn chưa nói đến một kiểu Omega nữa!”
“Hửm?” Đầu mày thầy giáo nảy lên một cái, đang định hỏi là cái gì.
Sinh viên này đã nói luôn: “Omega ngụy trang Alpha!”
Thầy giáo nghe thế thì tủm tỉm cười, nói: “Xem ra em khá là hiểu biết về lĩnh vực này đấy, mặc dù có rất ít tin tức, nhưng hoàng thất cũng không phản bác lại những lập luận trên diễn đàn.”
“Omega ngụy trang Alpha chỉ xuất hiện trong dòng dõi hoàng tộc Hoyt, pheromone của những Omega này có thể ngụy trang thành pheromone Alpha.”
“Có chuyện này á?” Cố Bạch sửng sốt. Lần đầu tiên nghe nói đến chuyện này, lập tức cảm thấy thú vị, anh dừng lại nghe cho rõ.
“O ngụy trang A thực chất là quá trình tự bảo vệ có chọn lọc của Omega,” Thầy giáo giải thích đơn giản, “Nói một cách dễ hiểu, nếu em yếu hơn Omega này, khi em ngửi thấy mùi pheromone của họ, trong não em sẽ tự động tạo ra phản xạ như với pheromone Alpha. Nếu em mạnh hơn họ, thế thì mùi mà em ngửi thấy sẽ là mùi thơm ngọt ngào của pheromone Omega. Phản xạ này tác động song song với cả hai giới tính Alpha và Omega.”
“Cho đến hiện tại, chỉ phát hiện được duy nhất một trường hợp Omega này trong hoàng thất 200 năm trước. Lúc ấy mọi chuyện khá là hỗn loạn, cả đám Alpha lẫn Omega đều theo đuổi một vị hoàng tử…Thế nhưng hiện tại, gen này đã biến mất từ lâu rồi.”
Nghe những lời vị thầy giáo kia nói, cả đám Alpha mừng hơn được vàng. Vốn dĩ Omega đã ít ỏi rồi, lại còn mang thứ pheromone ngụy trang kia nữa thì đám Alpha bọn họ đúng là khóc đến chết mất thôi!
Pheromone này tuyệt chủng là tốt nhất! Đừng bao giờ xuất hiện lại nữa!
Cả đám sinh viên Alpha im lặng nhất trí nghĩ.
“Gen này khá là thú vị đấy.” Giang Nguyên nghĩ một lát rồi nói. “Còn có tác dụng chọn lọc.”
Kỷ Dung đứng cạnh gật lia lịa, gen này đúng là rất thú vị, nhưng so ra thì anh không cần tốn thời gian tìm hiểu mấy cái này, dù sao người anh thích cũng đâu phải Omega, chẳng cần lo bị lừa. Kể cả Giang Nguyên có là Alpha thì…Hê hê, AA thì cũng có sao! Anh ok hết!
“Loại gen này tốt nhất là biến mất, hoặc có xuất hiện thì ở yên trong Hoyt thôi chứ đừng lan ra toàn vũ trụ!” Cố Bạch chắt lưỡi, rõ ràng là đang sợ hãi loại pheromone khủng bố này. Gen này đúng là thiên địch của Alpha!
Giang Nguyên cười xùy một tiếng, nói: “Anh không nghe thầy giáo giới thiệu sao? Loại gen này chỉ xuất hiện trong hoàng tộc Hoyt. Hiện tại, cả hoàng thất chỉ còn lại hoàng đế và thân vương, cho dù cả hai người đều mang gen thì có thể truyền ra tận nước ngoài được chắc?”
“Đúng thế!” Cố Bạch nghĩ cũng thấy có lí, hoàng thất Hoyt chỉ còn lại có hai vị, huống chi hai người này còn bị đồn đại có quan hệ “luận loan”.
Cùng lúc đó, hoàng đế Horis vừa mới xử lí xong công việc triều chính, đôi mày hơi nhướng lên, tay xoa xoa cánh mũi… Ai đang nhắc tới anh?
Mấy người đang chuẩn bị rời đi, tự nhiên một vài sinh viên chú ý đến Giang Nguyên và Kỷ Dung, ánh mắt cả đám phát ra ánh sáng xanh lè…
Các Omega đồng loạt tiến đến.
Cố Bạch: “Móa nó, tui có cảm giác mình sắp có diễm phúc rồi, nhưng đám nhóc này đã đủ mười tám chưa dị?”
Cyril liếc nhìn Cố Bạch, nói: “Ở Hoyt mười sáu tuổi được tính là thành niên rồi.”
Vẻ mặt Cố Bạch nghiêm túc: “Nhưng tui là công dân Liên Bang, tuân thủ luật pháp Liên Bang nha.”
Giang Nguyên: “…”
Mọi người: “…”
Một đám Omega kéo nhau lại đây, ngắm nghía đám Cố Bạch sau đó lại nhìn Kỷ Dung, hiển nhiên, vẻ ngoài của Kỷ Dung hấp dẫn hơn nhiều.
Lưu Sơn nói với giọng cay đắng: “Thảm rồi thảm rồi, sau này tui sẽ không bao giờ ra ngoài với Kỷ Dung nữa. Hồi trước ở trường tui cũng có hơi bị nhiều người theo đuổi đấy!”
Mọi người: “Nhất trí hai tay luôn!”
Kỷ Dung: “…”
“Chào anh, em là Josie, ờm…anh có thể cho em xin số được không? Anh đẹp trai quá!” Một Omega ngượng ngùng nói.
“Anh ơi! Anh! Em cũng muốn!”
“Anh giai ơi! Ngừi ta cũng mún!”
Da đầu Kỷ Dung tê dại trong những tiếng gọi “anh ơi” “anh à” nhao nhao xung quanh, lại thấy đám bạn đi cùng nhìn anh với vẻ mặt như đang xem trò vui, anh buồn bực vô cùng.
Im lặng một lát, Kỷ Dung nói với đám Omega thành niên kia bằng vẻ mặt nghiêm túc: “Các bạn có ngửi thấy mùi dâu tây không?”
“Dạ có.” Josie ngượng ngùng gật đầu, thực ra vừa nãy cậu cũng ngửi thấy mùi này, đang định hỏi Kỷ Dung.
Kỷ Dung ho nhẹ một tiếng rồi chớp chớp mắt với các Omega và nói: “Thực ra tôi cũng là Omega, tui không định yêu đương OO đâu.”
Nhìn thấy một đám Omega bé bỏng há hốc mồm ngạc nhiên, cằm sắp rớt hết xuống đất rồi, Kỷ Dung mới hài lòng quay người, tay níu lấy cánh tay Giang Nguyên, dựa cả người cả đầu lên vai Giang Nguyên, dính sát sàn sạt như chim non nép vào lòng người.
Giang Nguyên: “…”
Lả lơi ai làm lại Kỷ Dung!
Alpha mặt dày, thiên hạ vô địch!
Coi như xác nhận lời của Kỷ Dung, Giang Nguyên rất hợp tác vòng tay qua ôm lấy eo anh. Một đám Omega cứ thế đứng nhìn người tình Alpha trong mộng của mình ngượng ngùng đỏ chín cả tai dựa vào lòng người khác. Bọn họ vốn dĩ không tin đâu, nhưng mà trên thân người tình Alpha trong mộng có mùi dâu tây, hai tai người ấy còn đang đỏ rực vì xấu hổ, tất cả những điều này đều đang hét vào mặt họ rằng đây là sự thật.
“Đệch…”
Vừa biết yêu, một giây sau đã thất tình cmnr.
Đợi đám người đó rời đi, Giang Nguyên quay đầu lại nhìn Kỷ Dung: “Cậu còn định dựa bao lâu nữa đấy? Nặng chết đi được.”
Kỷ Dung: “Còn chưa biết bọn họ đã đi thật chưa đâu, ai bảo lúc nãy cậu đứng đấy cười nhạo tôi?”
Giang Nguyên: “…Thế cậu dựa tiếp đi.” Lúc nãy đúng là cậu hơi vô tình thật.
Tâm trạng Kỷ Dung rất tốt, dựa dẫm xà nẹo Giang Nguyên hơn nửa tiếng mới bất đắc dĩ buông người ra. Sau khi ăn trưa xong, bọn họ tiếp tục đi dạo một lúc rồi mới bắt xe về chỗ ở. Xe đưa bọn họ về đến cổng cung điện.
“Người Rick.” Còn chưa xuống xe, Cố Bạch đã chỉ vào đám học sinh viên mặc quân phục Rick đứng ở bên ngoài cửa sổ. Ngữ khí của Cố Bạch không mang theo ý tốt, quan hệ giữa Liên Bang và Rick đã trở nên căng thẳng kể từ cuộc chiến nổ ra hai mươi bảy năm trước, đến giờ vẫn ở điểm đóng băng chưa hòa giải.
Đế quốc Rick lấy chủ nghĩa quân phiệt cai trị đất nước, vận mệnh quốc gia nằm hoàn toàn trong tay ba dòng họ quý tộc đỉnh cấp.
Nhà Gallup của gã Đồ Tể Basil Gallup chính là một trong số đó.
Sự xuất hiện của Giang Nguyên và những người khác cũng thu hút sự chú ý của đám người theo đoàn Rick.
“Còn tưởng ai cơ, hóa ra là người Liên Bang à.” Một sinh viên dáng người cao lớn trong đoàn thí sinh Rick nhìn về phía xe liên tục cười khẩy, trên người cậu ta tỏa ra mùi pheromone Alpha cực kỳ hung hăng nồng nặc, đứng xa vài mét cũng ngửi thấy được.
Pheromone của cậu ta có mùi như kim loại đồng, hoàn toàn khác xa mùi tuyết tùng của Kỷ Dung. Tuy không thích mùi này, nhưng Giang Nguyên ngửi xong cũng không bị nóng trong người, cũng không thèm để ý đến kiểu khiêu thích cấp độ cùi bắp bằng cách phóng pheromone của đối phương.
Giang Nguyên cứ thế bước về phía trước, thiếu niên thấy thế thì thò chân ra định ngáng đường cậu, Giang Nguyên cũng chẳng thèm liếc mắt, cứ đi tiếp.
“Tao thấy không biết nên nói là tính tình mày tốt hay là mày quá hèn nhát đây?” Thiếu niên khoanh tay hỏi.
Giang Nguyên quay lại nhìn đối phương, pheromone vớ vẩn này không ảnh hưởng gì đến cậu, Alpha hay thích phóng pheromone để so bì với nhau, nhưng cậu có phải Alpha quái đâu… Cậu có muốn phóng ra cái gì thì điều kiện cũng không cho phép!
Hơn nữa, cậu thật sự cảm thấy cách khiêu thích này của đối phương hơi trẻ trâu, như chấn bé đù vậy.
“Mày nói gì cơ?” Kỷ Dung nghe thấy thiếu niên nói vậy với Giang Nguyên thì thò tay ra xách cổ áo thằng nhóc lên. Nhóc này khá là cao đấy, nhưng vẫn chưa cao bằng Kỷ Dung.
“Không phải việc của mày…” Cậu nhóc chợt giật mình, ngửi thấy thoang thoảng mùi thuốc khử mùi vị dâu tây trong không khí, vẻ mặt trở nên quái lạ. Thường thì những người dùng thuốc xịt khử mùi vị dâu tây toàn là Omega á…
Cậu ta nhìn Kỷ Dung bằng ánh mắt kỳ quái, cái người Liên Bang còn cao hơn cậu, đang nắm lấy cổ áo cậu nhấc lên khỏi mặt đất này thế mà lại là một Omega?
Quan trọng nhất là gương mặt…
Thực sự là đẹp vờ lờ má ôi, A khủng khíp lun, cộng thêm cả hương vị dâu tây thoang thoảng bên người, hầu kết của cậu nhóc cuộn lên cuộn xuống. Không thể phủ nhận những điều này thực sự khơi dậy ham muốn chinh phục của mọi người!
“Cậu… cậu buông ra, tui không đánh Omega!” Cậu nhóc như bị sốc, mặt tự dưng đỏ phừng phừng.
Kỷ Dung: “Omega?”
Kỷ Dung vừa nói, pheromone Alpha từ cơ thể anh bùng nổ tràn ra xung quanh, cả đám Alpha đứng xung quanh anh đều cảm thấy chóng hết cả mặt, pheromone này mạnh mẽ hung hãn vô cùng, như muốn xé toạc cơ thể bọn họ. Ngay giây tiếp theo, lông tóc trên người bọn họ như dựng ngược hết cả lên, sống lưng lạnh toát.
Cậu nhóc Rick bị Kỷ Dung túm cổ áo nhấc lên đương nhiên là người ở gần anh nhất, pheromone đầy áp lực của anh ập đến khiến cậu nhóc sốc óc xỉu ngang cmnl.
Đám sinh viên Rick:…
Lùm má? Một Alpha như ông lại dùng xịt khử mùi vị dâu tây? Có độc à?
Có còn là con người khum? Hả?
Có biết xấu hổ không? Hả?
– ———
Giang Nguyên lập bao nhiêu flag sau này sẽ bị vả bấy nhiêu phát =)))