Chương 3: Giấc mơ kì lạ
Cùng lúc đó gia đình con cả của Bạch gia – Bạch Võ Thiên vừa được chào đón đứa con út là một bé gái. Bạch Nguyên An – đứa trẻ mới sinh ra có khả năng ở lại kinh đô không theo được cha mẹ đi biên cương. Mẹ của bé gái cũng là một võ tướng nên không ở lại vậy Bạch Nguyên An ở lại cùng nhà ngoại của mẹ.
Trần gia chủ yếu về văn học nhưng lại có đứa con gái – Trần Du lại giỏi võ vậy là đi làm lính lại trở thành một phó tướng quân được kính nể. Bạch Nguyên An sinh ra đã là một quận chúa được cả gia đình Trần gia sẽ bảo hộ, vì cha mẹ không ở bên cạnh cô nên họ chỉ đành bảo hộ cô một cách chu đáo nhất để đền bù cho cô.
Tư liệu nó tự chảy vào đầu của cô, sau đó trước mặt cô lại thay đổi thành bản đồ thế giới kì lạ, nó không phải bản đồ của hiện nay, cũng không phải của trước đây thời chiến tranh mà là một bản đồ rất lạ và đặc biệt. Đặc biệt vì nó chứa những tên rất kì lạ mà trước đây chưa từng có hay nghe qua.
Bản đồ ở đây gồm mười ba nước và vương quốc, gồm năm nước đứng đầu, đầu là nước Tần chiếm diện tích lớn nhất cũng là nước hùng mạnh nhất, hai là nước Thục, ba là nước Ngụy, thứ tư vương quốc Hiển, năm là nước Thuần. Nước Lâm mà cô có thông tin trước đó được đứng thứ chín nhưng được độc lập riêng ở một nơi hơi cách biệt bên ngoài. Xung quang nước Lâm chủ yếu là các vương quốc nhỏ nhưng nó cũng không vì nhỏ mà bị chèn ép.
Phía bên tây là vương quốc Hoa, vương quốc tràn đầy hoa nhưng cũng là chứa đầy kịch độc, nhìn bề ngoài hoa đẹp bao nhiêu thì nó lại độc bấy nhiêu. Phía đông nam là vương quốc Tể, có thể nói là vương quốc kì lạ nhất với bao phong tục tập quán, tín ngưỡng, tôn thờ ở đây không ai bì được nên chứa rất nhiều điều quỷ dị thường xuất hiện. Còn ở phía bắc thuộc vương quốc Soa, nằm ngay vị trí thứ sáu vì nơi đây diện tích nhỏ nhưng nó là nơi ở được ví như là nơi dành cho tiên nữ.
Bởi vì tại nơi này xuất hiện phép thuật như những tiên nữ trên trời. Trên bản đồ này có rất nhiều điều thú vị chưa được giai đáp, có rất nhiều điều bí ẩn. Kì lạ thay tại sao cô lại mơ về nơi này, đúng lúc này cảnh đột nhiên chuyển sang một cung điện của hoàng cung, nhìn thấy nơi này, Hà Tâm rất sốc.
Ngay trước mắt cô là một cô gái tầm bảy tám tuổi đang ngồi nhìn chiếc diều đang được thả trên cao, bên cạnh cô là một chàng trai lớn hơn, tầm mười hai mười ba tuổi đang cười vui vẻ cùng cô thả diều. Điều đáng ngạc nhiên là không chỉ chàng trai này trông giống Chu Tử Hàn lúc còn nhỏ mà còn khuôn mặt bé gái đó giống cô như in.
Trùng hợp rằng lúc này trời đột nhiên nổi gió khiến cho Hà Tầm cảm giác được cơ thể cô bay lên cùng lúc đó ánh mắt bé gái kia nhìn trúng cô nhưng ngay sau đó lại ngất đi. Cơ thể cô bay lên, Hà Tâm trợn mắt khi thấy bản thân cô đang bay tới bé gái bị ngất đi mà cô cảm nhận được cơ thể đang hòa nhập vào một thân thể mới.
Vì không kịp trở tay mà cô ngất đi, ngay lúc đó cơ thể của cô và cô bé kia đã nhập vào làm một. Trong cảnh ấy tưởng chừng rất dài nhưng đối với chàng trai giống Chu Tử Hàn lại là chớp mắt. Cậu cảm thấy đột nhiên trời nổi cơn gió mạnh lên, cậu lo cho cô gái mà quay đầu lại thì thấy cô đang trợn mắt mà ngất đi. Cậu rất sợ, lấp tức chạy tới đỡ cô bé và kêu người tới đỡ cô về phòng gọi thái y. Vừa đi cậu vừa sợ miệng không ngừng lẩm bẩm:
“An An muội không có chuyện gì đâu, là lỗi của ta, tại ta đưa muội đi thả diều mà muội lại sảy ra chuyện, ta rất hối hận.” Người hầu đi bên cạnh nghe cậu nói thế lập tức an ủi cậu:
“Thiếu gia không cần quá lo lắng cho quận chúa, hạ nhân đã cho người mời thái y, thái y sẽ tới nhanh thôi, thiếu gia đừng tự trách mình nữa, quận chúa tỉnh lại thấy người như thế sẽ giận người đấy.” Cậu bé ấy như được thông suốt, lấy lại được nụ cười nhẹ.