Chương 1: Thế giới hiện đại
Lý Huyên là vậy, thì Hà Tâm không kém là bao. Là cô gái duy nhất trong nhà với ba người anh trai của Hà gia – gia tộc đứng đầu về chính trị. Anh trai cả là một luật sư tài ba, anh hai thì làm giáo sư của trường đại học H – đứng đầu nước V, anh ba là một bác sĩ thiên tài của bệnh viện J nổi tiếng ở nước ngoài.
Vì vậy, Hà Tâm cũng là một cô gái thông minh, xinh đẹp. Cô có vóc dáng chuẩn, khuôn mặt trái xoan, cô là hoa khôi của trường mặt dù hiện tại cô mới là năm hai của THPT. Hai nhà Hà gia và Lý gia không chỉ nổi tiếng trong giới chính trị, kinh tế mà còn lừng lẫy ở giới hắc đạo.
Ngoài Hà gia và Lý gia còn có Tần gia và Chu gia. Hà Tâm và Lý Huyên chơi thân với nhau lại khiến cho hội chị em trong trường ghen tỵ nhưng cũng không dám làm gì hai cô vì gia thế không bằng mà học lực lại không. Hà Tâm và Lý Huyên chơi thân cũng vì lối sống giản dị, không kiêu căng, không khoe khoang của nhau, hai bên gia đình cũng tiếc nuối khi không ghép được cặp đôi này lại.
Sống ngày qua ngày, vì nhan sắc nổi bật mà Hà Tâm cũng thường xuyên nhận được thư tình trong ngăn bàn học. Hôm nay, Hà Tâm cùng cô bạn thân đi học bình thường, tới khi ngồi xuống bàn học, ngăn bàn của Hà Tâm xuất hiện một lá thư tỏ tình nhưng nhìn kỹ lại thấy giống một lá thứ cảnh báo.
Vì bình thường cũng hay nhận được lá thư kì lạ nên Hà Tâm không quá để ý nhưng không ngờ đó chính là lá thư của một kẻ lưu manh. Hà tâm không để ý đến lá thư và đưa nó để lên bàn giáo viên như mọi khi. Đến khi buổi học kết thúc, trên đường về từ nhà Lý Huyên tới nhà cô, Hà tâm luôn cảm thấy bản thân bị theo dõi nhưng mỗi lần cô quay lại thì không phát hiện điểm bất thường.
Từ sau ngày đó mỗi ngày Hà Tâm đều cảm thấy bị theo dõi, cô nói chuyện đó với gia đình vì vậy hôm sau cô luôn được người đón từ nhà Lý gia về. Tới một hôm, Lý Huyên bị bệnh phải nghỉ học nên Hà Tâm đi học một mình. Trên đường đi cô gặp một người tỏ tình, cô không muốn nói chuyện với đối phương vì cô thấy trên tay hắn có hình xăm con rắn biết hắn là đầu gấu của trường là người chuyên đi đánh nhau và bắt nạt người khác.
Khổng Tấn – đầu gấu trường bị cô từ chối liền mất kiên nhẫn, mặt mày tối lại bắt lấy cánh tay của cô nói: “Hà Tâm cô đừng để tôi nói lại lần thứ hai.” Thấy hắn như thế cô càng hoảng, biết thoát không được nên cô kêu lớn: “Cứu mạng, có ai không cứu tôi với.” Khổng Tấn thấy cô hét lớn lập tức thả tay cô ra và giơ tay lên chuẩn bị tát cô một cái.
Cô thấy hắn thả cô ra lập tức xoay người chạy nhưng nam nhân rất đã tát được cô ‘chát’. Cô bị tát một cái mạnh làm người cô hơi lảo đảo, cô nhân lúc đó hắn không để ý nâng chân lên đạp một cái lên bàn chân hắn rồi chạy, cô vừa chạy vừa kêu lớn: “Cứu mạng có ai không?” Bàn chân bị đạp nên Khổng Tấn hoàn toàn mất kiên nhẫn hướng cô chạy đuổi theo nói: “Dám đánh tao à, tao sẽ cho mày biết hối hận, đứng lại.”
Nghe hắn nói thế tâm của Hà Tâm co lại, có chút hoảng. Nhìn thấy phía trước hình như có tiếng bước chân, cô lập tức chạy tới hướng đó hét lớn: “Cứu tôi với!” Phía sau đã đuổi tới nơi cô cũng đã nhìn thấy người tới, là anh. Cô không nói gì lập tức ra sau lưng anh, níu lấy góc áo của anh nói: “Cứu tôi với, anh à, tôi gặp người xấu..”
Nam nhân đó nhìn cô níu góc áo hắn trốn mà người cô nói là người xấu lập tức lên tiếng: “Nè cậu kia, tôi và bạn gái đang cãi nhau, không tới việc của cậu lướt đi.” Hà Tâm lập tức phản bác: “Ai là bạn gái của anh, anh đừng nghe lời anh ta, anh giúp tôi được không?” Vế trước là nói với Khổng Tấn còn vế sau cô nói nam nhân kia. Mà nam nhân đó không khác chính là Chu Tử Hàn – người con trai cô thầm thương trộm nhớ bấy lâu.