Chương 1622 - Cửu Lê. (1)
– Đây là tặng cho ngươi!
“Bành” một tiếng, Diệp Thần đem tảng đá kia cầm chặt, thời điểm nghe tới Sinh Mệnh chi lộ là 17 vị Tổ Thần mở ra, Diệp Thần càng phẫn nộ đến khó có thể tự ức, nhưng mà hắn bỗng nhiên cảm thấy cái gì, cúi đầu nghi hoặc nhìn xem tảng đá kia.
– Đây là cái gì?
Diệp Thần cau mày, hắn cảm giác được trên tảng đá kia ẩn chứa lực lượng phi thường thần bí.
Đằng Vân nhìn xem Diệp Thần trừng mắt nhìn, cười nói:
– Đây là Thời Gian Tổ Thần đưa cho ngươi lễ vật!
– Lễ vật của Thời Gian Tổ Thần?
Trong nội tâm Diệp Thần khẽ giật mình, bỗng nhiên đã minh bạch cái gì, chăm chú cầm tảng đá kia trong tay.
– Ngay từ trước lúc mở ra Sinh Mệnh chi lộ, Thời Gian Tổ Thần cũng đã dùng Thời Gian pháp tắc ngưng tụ thành Thời Gian chi thạch, đọng lại vũ trụ thời gian. Mười bảy vị Tổ Thần cũng không phải là không có chút nào chuẩn bị liền thúc dục Sinh Mệnh thần cách!
Đằng Vân vỗ vỗ vai Diệp Thần nói, hắn có thể hiểu được Diệp Thần lúc trước trong lòng đau đớn, nhưng có Thời Gian chi thạch này, hết thảy cũng có thể sửa!
Diệp Thần ánh mắt sáng lên, cưỡng chế kích động trong lòng hỏi:
– Loại đồ này phải dùng như thế nào?
– Ngươi bóp nát Thời Gian chi thạch, sẽ biết kết quả!
Đằng Vân cười thần bí nói.
– Giúp ta cám ơn mười bảy vị Tổ Thần!
Diệp Thần nhìn về phía Đằng Vân trịnh trọng nói, nghĩ tới trước kia hắn là trách lầm mười bảy vị Tổ Thần .
Đằng Vân khẽ vuốt cằm, hắn có thể trở thành Tổ Thần đệ tử, nói sau còn phải cảm tạ Diệp Thần, nếu như không phải là linh thể của Diệp Thần đem thân thể của mình biến thành Thái Thượng Thanh Khí, vậy hắn cũng sẽ không bị Tổ Thần chiêu mộ .
– Cáo từ!
Diệp Thần hướng về phía Đằng Vân cùng Long Đế chắp tay nói, mặc dù hắn hiện tại đã là Sinh Mệnh Tổ Thần, nhưng mà nghe được có thể có biện pháp trở lại quá khứ, để cho hết thảy lặp lại, hắn cũng có chút khẩn cấp .
Đằng Vân cùng Long Đế nhìn nhau cười một tiếng, phất phất tay.
Trong lòng Diệp Thần đầy cõi lòng mong đợi, “Thình thịch” một tiếng, đem Thời Gian chi thạch bóp vỡ.
Thời Gian chi thạch phấn vụn bay lả tả, phiêu đãng ở trong hư không, cả phiến hư không cũng bao phủ ở trong phấn vụn của Thời Gian chi thạch.
Chỉ là một nháy mắt, trước mắt Đằng Vân cùng Long Đế cũng không trông thấy .
Diệp Thần cảm giác được quang ảnh biến ảo, thời gian nhanh chóng rút lui, trở lại trước lúc Thời Gian Sinh Mệnh chi lộ mở ra, Sinh Mệnh chi lộ nhanh chóng co rút lại, Diệp Thần thấy Tiểu Thiên, Hỗn Độn Thần Thú, Thánh Vương rối rít sống lại.
Bất quá, thời gian còn đang không ngừng rút lui, từng cái từng cái thần quốc không ngừng khôi phục, hàng tỉ sinh linh cũng đang không ngừng sống lại.
Thấy từng cái từng cái thân ảnh quen thuộc rối rít sống lại, Diệp Thần không nhịn được rơi lệ đầy mặt.
Thời gian lui trở về trước lúc Sinh Mệnh chi lộ mở ra, còn đang không ngừng lui về phía sau.
Trở lại trước lúc thủ đô Vĩnh Hằng thần quốc còn không có được đánh hạ.
Tiếp tục lui về phía sau. . .
Thời gian sông dài, giống như thuỷ triều xuống, không ngừng lui về phía sau.
Diệp Thần bỗng nhiên hiểu dụng ý của Thời Gian Tổ Thần, Thời Gian Tổ Thần để cho hắn hiểu được sinh mệnh cùng các quan hệ, sinh mệnh mặc dù cường đại, đầy đàn không thôi, nhưng thủy chung có ngày mai một ở trong thời gian, bất quá ở trong thời không này, những sinh linh kia là vĩnh sinh, bọn họ vĩnh viễn còn sống ở trong thời không này.
Dần dần, bi thương trên mặt Diệp Thần không thấy, hắn đã hiểu thông hết thảy.
Tiếp tục lui về phía sau, vô số quang ảnh, vô số sinh linh bi hoan ly hợp đều ở trong đầu Diệp Thần xẹt qua, đây hết thảy, đều đang cường hóa lấy Diệp Thần đối với Sinh Mệnh pháp tắc lĩnh ngộ.
Thời Gian chi thạch để cho thời gian nghịch lưu, Sinh Mệnh thần cách thoát khỏi thân thể Diệp Thần, một lần nữa trở lại địa phương cũ.
Hết thảy cũng thay đổi, ngay cả tu vi của Diệp Thần cũng đang không ngừng tước nhược, duy nhất không biến mất là Diệp Thần đối với Sinh Mệnh pháp tắc cùng với mấy đạo pháp tắc khác lĩnh ngộ.
Đoán chừng đây cũng là mấy vị Tổ Thần gây nên.
Thời gian cuối cùng lui trở về tới tiết điểm khác.
Trong rừng bia Đại Đạo Hoàng Lăng dày đặc kia, một tòa cửa đá cao vút đứng sừng sững.
Diệp Thần lăng không mà đứng.
Từng đạo Đạo Ấn thần bí ở bên người Diệp Thần bay múa, giờ phút này trên người Diệp Thần, tràn đầy một loại khí thế bễ nghễ thiên hạ.
Một cước bước ra, chẳng qua là một cước rất nhẹ, hư không dưới chân liền muốn sụp đổ vỡ vụn.
Từng sợi Sinh Mệnh pháp tắc dung hợp vào trong đạo ấn này.
A Ly cùng Nhị Nhi cũng mở to mắt, nhìn Diệp Thần, các nàng cảm giác được Diệp Thần ở trong nháy mắt này xảy ra biến hóa kỳ dị, loại biến hóa này quá thần kỳ, làm người ta khó có thể tưởng tượng.
Diệp Thần mở mắt, thấy A Ly cùng Nhị Nhi, nhất thời lộ ra thần sắc vui mừng:
– A Ly, Nhị Nhi, ta đây là ở nơi đâu?
Nghe được Diệp Thần hỏi thăm, A Ly cùng Nhị Nhi nhìn nhau, các nàng cũng bị Diệp Thần hỏi thăm làm cả kinh.
– Diệp Thần ca ca, ngươi làm sao vậy? Chúng ta đây là đang ở trong Đại Đạo Hoàng Lăng a!
A Ly nói, nàng rất buồn bực, Diệp Thần không phải là bị bệnh chứ?
Diệp Thần cũng không biết nên giải thích như thế nào đây hết thảy, hắn hồi tưởng lại, bản thân năm đó cùng A Ly, Nhị Nhi cùng nhau ở Đại Đạo Hoàng Lăng mạo hiểm, tiến vào Đại Đạo Hoàng Lăng, tao ngộ đủ loại chuyện. Lúc này Diệp Thần còn chỉ là một hạ vị Tinh Chủ mà thôi.
“Sưu” một tiếng, Diệp Thần đem tất cả lực lượng thu liễm trở về trong cơ thể, bất kể như thế nào, trở lại quá khứ, cảm giác như vậy thật quá tốt, trong lòng Diệp Thần tràn ngập hưng phấn, cảm thấy lúc này A Ly cùng Nhị Nhi cũng thật là đẹp thật đáng yêu, thế gian hết thảy cũng quá mỹ hảo, cảm tạ Thời Gian Tổ Thần!
Đúng lúc ấy thì, nơi xa ảo thuật trong rừng bia rối rít vỡ vụn.
Không Nguyên Sơn cùng một Thiên Vị Tinh Chủ phá khai ảo thuật trong rừng bia rồi, thời điểm bọn họ thấy Diệp Thần, lộ ra nụ cười âm trầm.
– Ha ha! Rốt cuộc tìm được các ngươi, xem các ngươi còn chạy trốn nơi đâu!
Bọn họ ở trong rừng bia truy tung đám người Diệp Thần thật lâu, ở trong rừng bia vòng tới vòng lui, rốt cuộc tìm được đám người Diệp Thần.
Không Nguyên Sơn là một cao vị Tinh Chủ cấp cường giả, bên cạnh còn có một Thiên Vị Tinh Chủ, muốn giết chết Diệp Thần cơ hồ dễ dàng, lúc này Diệp Thần mới là một hạ vị Tinh Chủ mà thôi.
– Đi chết đi!
Không Nguyên Sơn thần sắc dữ tợn nói, quanh người huyễn hóa ra vô số con Cự Xà, hướng Diệp Thần bao phủ xuống.
Thiên Vị Tinh Chủ kia hướng A Ly cùng Nhị Nhi ở bên cạnh bắt tới.
– Móa, vừa trở về đã có người đi lên muốn chết!
Diệp Thần liếc mắt, mặc dù hắn chỉ có thực lực hạ vị Tinh Chủ cấp, nhưng mà hắn lĩnh ngộ chín đạo hậu thiên pháp tắc cùng Sinh Mệnh pháp tắc cũng không có biến mất, tùy tiện nặn ra một đạo pháp tắc, cũng không phải là Không Nguyên Sơn cùng Thiên Vị Tinh Chủ này có thể ngăn cản!