Chương 10: Thử Học Cách Yêu
Vậy với vị tổng tài của chúng ta thì anh có gì khác so với người khác không. Câu trả lời là không, chẳng qua là cách thức yêu và thời gian của anh khác với người ta một chút mà thôi.
Thế anh có gì khác với người thì chúng ta cùng nhau xem nhé!
Hôm nay, một ngày bình thường như bao ngày khác, nhưng với anh thì không như vậy. Bỡi vì cuối tuần vừa rồi anh đã giành cả thời gian để tra cứu trên mạng cách thức theo đuổi người yêu là như thế nào và anh đã thử tập dợt theo từng cách nhưng anh cảm thấy thật sự chưa được hài lòng lắm, cứ thấy không được tự nhiên sao ấy. Ngay cả anh cũng cảm thấy không được tự nhiên thì liệu cô có thích không, anh rất lo lắng nếu như cô không thích thì anh biết phải làm sao.
Thế là anh nghĩ đến việc hỏi trên mạng chi bằng hỏi người thật việc thật thì sẽ có thể hiệu quả hơn. Chính vì thế mà có màn anh cùng đám bạn bè tụ tập hôm nay, tất cả bạn của anh người thì có người gia đình còn người thì có người yêu chứ không như anh vẫn độc thân khó tính.
Mọi người hẹn nhau và nói chuyện vui vẻ, khi tất cả tụ tập đông đủ thì các anh chàng đều cảm thấy rất ngạc nhiên. Bỡi vì họ biết anh là người yêu việc hơn yêu bạn và sẽ không bao giờ lãng phí thời gian cho việc đi chơi tiệc tùng nên chắc chắn nếu không có việc gì thì anh sẽ không chủ động liên lạc với bọn họ.
Tuy bạn bè anh ít khi gặp nhau tụ tập thế nhưng họ rất thân thiết, họ chơi với nhau từ thời cấp 3 nên rất hiểu nhau. Tuy bề ngoài họ hay đùa giỡn nhau nhưng họ rất quan tâm đối phương, chính vì thế mới nói, yêu thương hay quan tâm người khác thì có rất nhiều cách thể hiện khác nhau không phải luôn miệng nói yêu thì đó là yêu mà cũng có những tình yêu trong sự quan tâm thầm lặng cũng là một cách yêu chân thành. Họ có thể ít gặp nhau nhưng tình hình của các thành viên đều được thông qua và nắm bắt rất rõ những chuyện của cả nhóm.
Đúng không ngoài dự đoán, sau khi bị đám bạn tra hỏi thì anh chàng tổng tài ngây thơ vô số tội của chúng ta đã nói thật với lòng mình rằng, anh cần nhờ họ tư vấn tình cảm, đúng là rất thẳng thắng nên đã được bọn họ khoan hồng và nhiệt tình chỉ bảo.
Phải biết rằng đám con anh thế gia này có trò chơi gì mà họ chưa qua, mà chuyện yêu đương thì họ phải là những người trong nghề chính hiệu, không cần qua trường lớp nhưng họ trước khi đi đến hôn nhân cũng trả qua không ít mối tình. Chính vì thế mà anh đã học được rất nhiều những tình tiết quan trọng và giúp ích cho anh rất nhiều. Điều đó như khai sáng được anh.
Nói là làm, học đi đôi với hành chính vì thế mà hôm nay ngày đầu tuần vị tổng tài của chúng ta đã ăn mặt chỉnh tề và bước xuống từ một chiếc siêu xe sang trọng, đi thẳng vào trong đại sảnh công ty, khi các cô nhân viên nhìn thấy anh như nhìn thấy thiên thần trong lòng họ. Khi mọi người chào anh thì anh điều niềm nở gật đầu và cười rất tươi. Điều đó làm cho mọi người hết sức ngạc nhiên và không hiểu vì nguyên nhân gì mà tổng tài của họ hôm nay khác với mọi ngày như thế, có những nhóm người bắt đầu bàn tán về sự khác lạ hôm nay của tổng tài, bình thường thì khi họ chào anh chỉ gật đầu rồi nghiêm mặt đi thẳng chứ không tươi tắn và vui vẻ như hôm nay.
Không lẽ công ty mới ký được hợp đồng lớn lắm sao, nhưng chẳng phải đây cũng là chuyện bình thường sao, vì công ty họ từ khi có anh thì tất cả hợp đồng đều rất lớn, thế thì là nguyên nhân gì, thế là có người như bắt được sao trời mà thốt lên rằng không lẽ tổng tài đã có người yêu, thế là có người phủ nhận ngày, cô ngốc à chẳng phải người chúng ta gặp lần trước là hôn thê của tổng tài còn gì, nhưng lúc ấy cũng có thấy anh ấy như thế này đâu, nhưng cũng có người bổ sung nói: “Khi con người thay đổi một là họ đạt được thành tích to lớn nào đó, hai là họ đã bắt gặp được tình yêu đích thực của cuộc đời mình” mà vị tổng tài của chúng ta thì tiền không thiếu giờ chỉ có tình thôi. Vậy nên tôi đoán chắc là tổng tài đã yêu thật lòng rồi.
Thế là mọi người bàn tán từ dưới đại sảnh cho tới bàn làm việc, mãi đến giờ ăn cơm trưa cũng vẫn còn bàn tán. Thế nhưng người trong cuộc thì cứ tỉnh như bơ không biết gì.
Trợ lý của anh đi lên nghe mọi người bàn tán thì lên nhìn anh vừa cười và vừa nói: “Chủ tịch à, hôm nay anh có vẻ khác với mọi người, anh sẽ đi dự tiệc gì mà tôi không biết hay sao ạ.” Lúc này anh ngước lên từ báo cáo và nhìn về phía trợ lý với vẻ mặt thân thiện mà nói rằng: “Chẳng lẽ thường ngày tôi có gì khác hôm nay sao?” Trợ lý nhìn vẻ mặt hòa nhã của anh mà lá gan như to thêm một chút mà nói tiếp: “Thường ngày anh sẽ không chỉnh chu như hôm nay, anh cũng sẽ mặt đồ rất lịch sự và nghiêm túc, nhưng anh sẽ không cười vui khi nhân viên chào anh như hôm nay”. Thế là anh lại nói tiếp lời trợ lý: “Thế theo cậu thì tôi nên nghiêm túc với nhân viên của mình hay là thân thiện với họ, tôi nên tạo áp lực cho họ thay vì cho họ sự thoải mái trong tinh thần à.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Đông Vì Huyền Anh, Xuân Vì Thanh Dương
3. Xuất Môn Ước Pháo Quên Mang Điểu
4. Tước Đăng Tiên
=====================================
Trợ lý đúng là vẫn là trợ lý mà thôi làm sao có thể nói lại được với vị tổng tài này, nên anh đành nói với chủ tịch rằng: “Thật sự hôm nay anh được rất nhiều nhân viên để ý đó ạ, họ rất ngạc nhiên về sự thay đổi của anh và không khí trong công ty cũng như tươi sáng hơn nhộn nhịp hơn rất nhiều ạ.”
Còn tổng tài của chúng ta thì chỉ cười và nghĩ thầm trong lòng rằng tôi chỉ cần một người nhìn thấy sự thay đổi của tôi, nhìn thấy mặt tốt của tôi là đủ, nhưng không biết cô ấy có biết sự thay đổi của tôi là vì cô ấy hay không. Thế là anh nhìn trợ lý và nói: “Cậu nói xem có phải tôi thay đổi một chút thì mọi người cảm thấy thân thiện hơn với tôi và không còn sợ hay né tránh tôi nữa đúng không?”
Nghe đến đây thì trợ lý như hiểu ra được điều gì, anh cười thầm trong lòng và thắng thắng trả lời với chủ tịch đáng yêu của mình rằng: “Đúng vậy ạ, anh thân thiện như thế này thì tinh thần của nhân viên chúng em cũng thoải mái hơn rất nhiều và không còn cảm thấy khoảng cách xa lạ với anh và cũng sẽ không tránh né hay sợ anh nữa ạ.”
Sau khi trợ lý ra khỏi phòng chủ tịch thì nhìn xung quanh phòng thư ký không biết cô gái nào đã lọt được mắt xanh của chủ tịch chúng ta, nhưng anh nhìn mãi vẫn không biết được vì ngoài thư ký trưởng ra thì các cô khác, cô nào cũng xinh đẹp trẻ trung nhưng hình như chủ tịch không thích những kiểu mẫu này thì phải. Vì các cô xinh đẹp thì có xinh đẹp đó nhưng những hình mẫu này chủ tịch gặp nhiều quá rồi mà trước giờ chưa thấy anh động lòng. Vậy thì cô gái thần thánh ấy ở bộ phận nào chứ.
Trợ lý vừa định đi xuống đại sảnh thì bỗng nhận được điện thoại của chủ tịch gọi anh cùng đi xuống các phòng xem tiến độ làm việc thế nào. Thế là chủ tịch bắt đầu chuyến ngự xá thân chinh tới các phòng ban nhưng nói là các phòng chứ khi anh tới các phòng khác thì chỉ nói chuyện với trưởng phòng đôi ba câu thì đi sang phòng khác cho tới khi tới phòng kế hoạch thì chủ tịch đã đi vào với thái độ hết sức thân thiện và niềm nở, anh nói chuyện với trưởng phòng mà mắt thì thỉnh thoảng cứ hướng về bàn làm việc của cô, còn cô thì vì sợ mà không giám quay đầu đi đâu chỉ có thể nhìn vào tài liệu và màn hình máy tính để làm việc, thế nhưng cứ có cảm giác tim đập sao đó, có ai biết vì sao tim cô đập không, đó không phải là đập vì chủ tịch đẹp trai mà đập vì sợ chủ tịch đó. Thật đúng là người có tình gặp kẻ vô ý thì đúng là đáng thương cho chủ tịch chúng ta mà.
Đứng nói chuyện mãi mà cô vẫn không nhìn anh lấy một cái nên anh không còn cách nào khác đành hỏi trưởng phòng về các dự án gần đây ai phụ trách dự án nào, cho tới khi nghe đến tên Như Phụng đang phụ trách dự án số 5 thì anh đã nắm bắt được cơ hội. Anh nhanh chóng nói với trưởng phòng rằng: “Hỗ trợ mọi người hoàn thành công việc cho tốt, còn về dự án số 5 thì tôi có một số vấn đề nên gọi người đang phụ trách dự án số 5 đến phòng gặp tôi để trao đổi chút” đúng là cậy quyền cậy thế mà.
Thế nhưng lệnh của chủ tịch thì ai giám cãi chứ, sau khi anh đi lên phòng của mình với lời chào thân thiện rằng: “Các bạn làm việc cho nhé, nếu có vấn đề vướng mắt gì thì cứ liên hệ với trưởng phòng, nếu trưởng phòng không giải quyết được thì cứ tìm tôi, tôi sẽ hỗ trợ hết mình cho các bạn. Đây là đang nói cho ai nghe đây không biết, thế là anh nhìn cô gái đang ngồi làm việc kia một cái rồi mới rời đi. Lúc này thì trợ lý cũng như hiểu ra được rồi, anh biết được cô gái thần thánh kia là ai rồi. Thật không ngờ chủ tịch của mình cũng có mắt nhìn đấy chứ, cô tuy không xinh đẹp nhưng cô rất trong sáng, ánh mắt cô thể hiện tất cả.
Sau khi tới phòng làm việc của mình, chủ tịch tim vẫn còn đập rất nhanh, anh không hiểu vì sao cô không nhìn anh mà anh vẫn cảm thấy hồi hợp và mong đợi được một cái nhìn của cô đến như thế chứ. Thế là có tiếng gõ cửa từ bên ngoài, anh nói mời vào. Người đẩy cửa vào là thứ ký báo có Như Phụng phòng kế hoạch lên gặp và anh lập tức cho mời vào. Như Phụng vừa lo vừa sợ không biết dự án mình có vấn đề gì và có bị chủ tịch la hay không, hay mình làm việc vẫn chưa tốt nên chủ tịch muốn xa thải mình đây.
Sau khi chủ tịch nói cô ngồi xuống thì anh hỏi:” em muốn uống gì! “Anh nhìn cô với vẻ mặt triều mến và dịu dàng nói. Nhưng cô thì sợ thiếu điều tim muốn bay ra ngoài nên cô chỉ trả lời:” Dạ không ạ “anh nhìn cô và biết cô sợ mình nên anh rất buồn nhưng cũng đành che dấu tâm trạng và nói chuyện càng dịu nhẹ nhàng hơn nữa:” em đừng căng thẳng như vậy, vì trong dự án có vài vấn đề chúng ta cần trao đổi theo yêu cầu của đối tác, nên tôi mới gọi em tới để chúng ta cùng trao đổi thì sẽ tốt hơn. “
Anh nói:” Bước đầu em đã làm rất tốt nhưng trong phần thời gian thì khách hàng muốn chúng ta có thể đẩy tiến độ nhanh hơn xíu để họ kịp bàn giao dự án cho khách hàng của họ.”
(Còn tiếp).