Chương 17: Sẽ bị trừng trị
Thấy vợ mình lần đầu tiên uống rược anh sốt sắn bảo Thiên Dương chạy thật nhanh đến để đưa cô về. Lòng anh bồn chồn không thôi
Sao khi không lại đi uống rược chắc phải có chuyện gì nên cô mới như vậy
Bên kia thì Lạc Hân đã say mèm nhưng vẫn còn muốn uống
“Hất…cưng đem thêm cho mình một chai nữa đi..hất” Mặc cho Tô Thanh và Ngải Dương ngăn cản nhưng cô vẫn uống nếu không cho cô uống thì cô sẽ ngồi đó mà khóc ngập quán
“Sao cậu uống dữ vậy chuyện đó đâu có đáng để cho cậu buồn” Tô Thanh nghiêm mặt ôm Lạc Hân vào lòng
“Mình đâu có buồn…mình chỉ…hất..thấy tủi thân. Sao họ có thể nói mình như vậy” Nói xong cô ngã đầu vào vai Lạc Hân nước mắt cũng từ từ rơi
Nhìn bóng dáng quen thuộc đi tới Tô Thanh và Ngải Dương thở phào nhẹ nhõm
Cuối cùng Lục Thiên Quân cũng tới
Ngải Dương thấy Lục Thiên Quân thì mắt sáng rỡ. Lục Thiên Quân tới đưa vợ về thì anh và Tô Thanh được tự do rồi. Nghĩ thôi anh đã thấy vui
Anh sốt sắn chạy lại hỏi chuyện tình cứ để cô ngồi đó đi rồi sẽ đưa cô về sau
“Sao cô ấy lại thành ra như vậy”Lục Thiên Quân lấy tay mình vuốt lấy mái tóc của cô nhỏ nhẹ hỏi nhưng cũng chứa phần tức giận
“Này anh xem đi”Tô Thanh liền đưa điện thoại cho Lục Thiên Quân xem
Lục Thiên Quân xem thì không khỏi tức giận. Ánh mắt gương mặt ấy lại hiện lên, tay nắm chặt lại nổi đầy gân xanh
Ai dám đụng vào vợ anh thì xác định tiêu tùng
“Cô ấy tủi thân vì không có ai bên cạnh lúc này nên mới rủ tôi uống không ngờ say mèm như vậy
“Lạc Hân dậy, cậu xem ai tới đón cậu kìa” Sợ Lục Thiên Quân lại làm ra chuyện gì thôi kêu Lạc Hân dậy đi rồi tính
Lạc Hân từ từ mở mắt. Đập vào mắt cô là Lục Thiên Quân nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng
“Aaa chồng mình kìa, chồng mình đi công tác rồi sao lại ở đây. Chắc là mơ thôi…hất…mà trong miw cũng đẹp trai quá haha” Câu nói ngây ngô của cô khiến Lục Thiên Quân bật cười xoa đầu cô một cái
“Cảm ơn hai người. Giờ thì tôi đưa cô ấy về nếu cô ấy còn ở đây nữa tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra~’
Lục Thiên Quân bế Lạc Hân ra ngoài xe trước bao nhiêu con mắt kinh ngạc của mọi người
Lạc Hân lên xe ngồi cũng chẳng yên do lần đầy uống mà chai rược ấy có tác dụng rất mạnh uống xong người nóng như lửa đốt
Cô ôm sát Lục Thiên Quân không buông. Lục Thiên Quân cũng rất khó chịu cô cứ cọ nguậy làm anh…..
Thiên Dương thấy vậy cũng không dám nhìn lại, sợ nhìn thứ thấy không nên thấy rồi lại tăng ca cả đêm nữa thì khổ
“Lạy trời cũng về tới” Lục Thiên Quân thở dài nói ra, mằ anh cũng đổ mồ hôi như suối
Rất nhanh chóng đã bế cô lên phòng, đặt cô nằm xuống giường
Lục Thiên Quân do đi đường đã mề nên vài phòng tắm. Tiếng nước chảy róc rách trên cơ thể săn chắc của người đàn ông thân hình lịch lãm
Ra ngoài Lục Thiên Quân chỉ mặc chiếc quần shot ngắn không mặc áo để lộ thân hình vạm vỡ
Lạc Hân uống say nhưng vẫn còn mở mắt được. Loay hoay một hồi cô mới mở mắt đập vào mắt cô là hình ảnh Lục Thiên Quân
Quaooo, thân hình anh ấy đẹp quả cộng với mái tóc chưa kịp chảy vẫn còn mơn mớn ngay tầm mắt
Lục Thiên Quân thấy cô đã tỉnh đỡ cô dậy
“Aaa chồng yêu anh về rồi. Anh đẹp trai quá” Lạc Hân được Lục Thiên Quân đỡ dậy thì ôm chằm lấy anh không buông
Không biết cô đang nghĩ gì trong đầu nữa
Lục Thiên Quân thấy cô ôm thì giật bắn mình cố đẩy cô ra mà cô anh chặt cực kì kêu mãi không buông
Sự đáng yêu của cô đã dập tắt ngay sau đó
“Lục Thiên Quân anh có biết mấy ngày nay tôi đã trải qua những gì không” Mắt cô vẫn còn mờ ảo nên chẳng thể nói lớn nhưng Lục Thiên Quân vẫn nghe rõ từng câu một
“Chuyện gì nói tôi nghe” Lục Thiên Quân biết hết mọi chuyện của cô nhưng anh vẫn muốn nghe cô vợ nhỏ này nói gì
“Họ nói tôi đeo bám anh vì tiền, là gái làng chơi, hám của không được ba mẹ dạy dỗ… Tôi đâu có làm gì sai sao họ lại nói tôi như vậy….huhu” Cô ngước nhìn Lục Thiên Quân òa khóc
Cảnh tượng này thật sự rất đáng thương. Tuy cô ít giao tiếp nhưng một khi đã tiếp xúc thì cô sẽ rata chân thành. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cô trải qua chuyện này
Yêu một người giàu có chắc gì đã sung sướng huống hồ gì cô kết hôn với Lục Thiên Quân cũng chỉ vì…tiền
Nghe thấy Lạc Hân nói, anh cũng chẳng biết mình bị làm sao, nắm chặt các ngon tay thành nắm đấm. Trong lòng chỉ muốn băm những con người đó ra thành trăm mảnh
Tay anh vuốt ve mái tóc cô lòng cũng có chút thương cảm
“Tôi sẽ giúp em trừng trị bọn họ” Tay anh nâng cằm cô nhìn thẳng vào đôi mắt cô nói ra từng chữ từng chữ một