Chương 75: Xuất chiến
Bọn họ đối đầu với Diêm Sinh La, nét mặt có chút khó coi.
3 tông chủ đối địch cố gắng phòng ngự hết mức có thể, cả ba đều tung hết hỏa lực của mình, hiện giờ bọn họ không có phút giây nào là có thể thả lỏng được hết.
Nhưng mà Diêm Sinh La vẫn là cao tay hơn một bậc, ông ta hét to lên một tiếng, lực lượng từ bàn tay cũng thuận chiều mà đẩy mạnh hơn, cho đến khi mặt phòng ngự có chút vết nứt, đến lúc này thì Hòa Thu Bách, Hàn Lập Sinh và Thiên Ngục Mông đều cảm thấy không ổn, tình hình đã bị đẩy ngược.
Và rồi một tiếng vỡ phát ra, tiếng vỡ vang to đến mức giống như một bước tường vững chãi làm bằng kính bị sụp đổ xuống vậy.
Ba tông chủ đối địch khi bị vỡ phòng ngự thì hộc máu ra, cơ thể bị thương khắp nơi.
Diêm Sinh La vẫn cứ thế tiến tới không ngừng, ông ta dùng một chưởng đẩy cả ba đi xa khỏi chiến trường, chuyển đổi trận chiến sang nơi khác.
Còn những vị tông chủ đó thì sao? Bọn họ không thể chống đỡ lại Diêm Sinh La nên chỉ có thể chịu đựng mà bị đẩy đi mà thôi.
Khi mà những tông chủ đi rồi, thì cũng là đến lượt những trưởng lão tới tiến công, bọn họ cử ra ba người của ba tông môn ra chiến đấu, vì có một sự cách biệt giữa các trưởng lão với nhau nên việc lựa ra trưởng lão rất là đơn giản và dễ dàng, nhưng không vì thế mà bọn họ lựa bừa ra được, thế nên tất cả những trưởng lão đó, ai trong hoàn tinh tông cũng đều cảnh giác toàn phần.
Và rồi khi mà việc lựa chọn đã hoàn tất, thì những trưởng lão tham chiến đã được chọn lọc sau đây.
Băng Quan Sơn của vạn hàn tông, Đông Cực Dương của vạn hàn tông, Hạ Vu Liên của thiên hỏa tông, Thủ Thiên Thạch của thiên hỏa tông, Hỏa Du Vân của thiên hỏa tông, Hàn cực Cung của minh kiếm tông, Long Diện Đằng của minh kiếm tông, Bạch Tiểu Hành của minh kiếm tông và Minh Hồng Lạc của minh kiếm tông.
Tất cả 9 trưởng lão đều là chiến lực hàng đầu, bọn họ là những người có sức mạnh gần với các tông chủ nhất.
Khi mà 9 vị trưởng lão đó đứng ra, một luồng khí thế tràn ngập, giống như tung hô lên trời, bây giờ thì mọi người mới nhận ra rằng dù cho các tông chủ bọn họ tung ra hết sức cũng không thể nắm chắc hoàn toàn phần thắng trong tay khi đối đầu với bọn họ.
Và rồi Bạch Tiểu Hành quay sang nhìn đội trưởng chấp pháp hội.
“Người chấp pháp hội sẽ không nhúng tay vào trận chiến này chứ?” Bạch Tiểu Hành hỏi.
“Nếu như các ngươi phá vỡ điều kiện, thì ta sẽ nhúng tay vào!” Đội Trưởng chấp pháp hội đáp.
Khi xác nhận được điều hắn muốn, Bạch Tiểu Hành an tâm mà bắt đầu tập trung vào chiến trận.
Phía bên hoàn tinh tông nào chỉ đứng xem, bọn họ các trưởng lão ai nấy cũng đều là những anh tài kiệt xuất.
Nếu tính vào lúc trước, sẽ có 9 trưởng lão ở đây, nhưng mà vì Vịnh Thanh Quân đã phản bội rồi, vậy nên hiện giờ chỉ có 8 người.
Nhưng mà như thế cũng đủ rồi, đối đầu với những người kia, không cần đủ quân số cũng không sao.
Những trưởng lão hoàn tinh tông ra trận, lần lượt là Kim Biên Ngục, Trưởng lão nòng cốt, Minh Kim Nhân, Trưởng lão nòng cốt, Minh Nguyên Hồng, Trưởng lão nòng cốt, Viên Thiên Dũ, Trưởng lão nội môn, Thiên Sơn Trà, Trưởng lão nội môn, Bông Sao Kim, Trưởng lão ngoại môn, Nam Cung Tây, Trưởng lão ngoại môn và Việt Hưng Đông, Trưởng lão ngoại môn.
Cả hai bên hướng mắt vào nhau, luồng áp lực tỏa ra đều là mạnh nhất.
Một khoảng trống im lặng, chỉ có luồng áp lực hướng vào nhau, cho đến khi một cơn gió nhẹ lướt qua, một giọt nước trên chiếc lá rơi xuống, cũng là lúc chấm dứt sự yên lặng đó, khi mà sự yên lặng chấm dứt, cũng là thời điểm trận chiến bắt đầu, cả hai bên lao lên nhanh như một cơn bão, một lượng linh khổng lồ tỏa ra khi hai bên va vào nhau, tạo nên một cơn gió mạnh thổi tung mọi thứ.
Ngay cả Ngọc Linh Thảo hiện giờ cũng không ngoại lệ, cô bé bị cơn gió thổi mạnh khiến cho tóc tai bay loạn xạ, không thể ngừng được.
Mắt hướng về trận chiến, một cảm giác bất an hiện lên, Ngọc Linh Thảo nhìn sang hướng người chấp pháp hội thì người đó cũng nhìn lại, Ngọc Linh Thảo cảm nhận thấy ánh nhìn kì lạ của người đó thông qua tấm vải, không phải là về mặt tình cảm, cũng không phải về mặt thấu hiểu, đây là một ánh mắt khác với hai thứ đó, nó giống như hắn ta muốn nói gửi một thông điệp gì đó cho cô bé vậy.
Và rồi Đội Trưởng chấp pháp hội nhìn lên hướng trận chiến, thì Ngọc Linh Thảo cũng nhìn theo, khi mà cô bé nhìn vào trận chiến thì cô bé nhận ra được thông điệp mà hắn ta muốn nói, đó chính là tấn công ngay chính diện phá vỡ thế cục này, nhưng mà cô bé mới chỉ là luyện linh kì, làm gì mà có thực lực này.
Nói là thế, cô bé vẫn phải làm, không là bắt buộc phải làm.
Ngọc Linh Thảo rút ra thanh xà kiếm, hội tụ một lượng lớn linh khí bao bọc xung quanh và nén đến tối đa, luồng áp bức bao bọc xung quanh cũng khiến cho đội trưởng chấp pháp hội phải kinh ngạc, vì đây là lần đầu hắn ta thấy một luyện linh kì mạnh như vậy.
Một lực bật tung ra, Ngọc Linh Thảo đã kích hoạt Phượt nhất kích, lực bật mạnh đến mức tất cả đất đá dưới chân phút chốc bị biết thành những mảnh nát vụn.
Tốc độ nhanh đến mức đáng sợ, nhưng mà Ngọc Linh Thảo vẫn cố gắng chỉnh hướng lệch sang một chút tránh khỏi trúng đòn trực diện do hai bên tạo ra, một tay còn lại cầm thanh xà kiếm kéo dài ra vung ngay trọng tâm tạo nên một vùng nổ khiến cho cả hai bên bị văng ra khiến cho bọn họ chấn kinh.
Đến khi hoàn hồn lại thì mới phát rồ lên, một sự kinh ngạc tràn đầy vào tâm trí, vì bọn họ không nghĩ rằng người mà bọn họ từng khinh thường lúc trước nay lại tạo ra sự kì tích thế này. . Truyện Hệ Thống
Đó lại chính là Ngọc Linh Thảo, người mà bọn họ từng khinh thường.
Nhưng mà điều đó không phải là điều bọn họ quan tâm nhất, thế là những trưởng lão phía đối địch quay sang hướng chấp pháp hội.
“Ngươi đây là phá điều kiện trước sao?!” Việt Hưng Đông nói, lòng kèm theo sự giận dữ, trong thâm tâm lại mừng thầm, vì ông ta không ngờ rằng chấp pháp hội lại phá vỡ quy tắc trước, nhưng mà đáp lại lời nói của ông ta thì là sự thờ ơ.
Đội trưởng chấp pháp hội lắc đầu nói: “Ta từ ban đầu chỉ đặt điều kiện đối với các trưởng lão, làm gì có quy định về các đệ tử đâu?!”
Lời vừa dứt, sự vui mừng bất chợt không lâu ấy của bọn họ lại vụt tắt đi mất.
Đúng quả thật là chấp pháp hội chỉ nói về các trưởng lão, không hề nhắc một lời nào đối với các đệ tử, vậy nên bọn họ không thể dựa vào kẻ hở mà tấn công được, mà ngay từ ban đầu, hoàn tinh tông đã gần như không có bất lợi nào từ khi điều kiện được đặt ra rồi.
Và rồi người lấy lại sự tỉnh táo nhanh nhất lại là Minh Nguyên Hồng, cô ấy nhận thấy một cục diện khó phá giải, nhưng mà cũng không biết làm sao, và ngay lúc đó, Minh Nguyên Hồng nhìn về hướng các tông chủ bay đi thì cô ấy lại nảy lên một ý tưởng táo bạo.
Trong lúc mọi người còn hướng ánh mắt về chấp pháp hội, thì đột nhiên một lượng nguyên linh nóng như thiêu đốt hiện lên, đến khi họ hoàn hồn lại thì Minh Nguyên Hồng đã công kích tới nơi, cô ta bỏ qua nhiều người mà tấn công thẳng vào Minh Hồng Lạc, khiến cho kẻ địch không kịp trở tay bị đánh văng xa.
Minh Nguyên Hồng lập tức đuổi theo trong sự ngỡ ngàng của mọi người, ngay cả Ngọc Linh Thảo cũng vậy, cô bé không ngờ rằng Minh Nguyên Hồng, sư phụ cô bé lại táo bạo đến như vậy.
“Ngọc Linh Thảo!”
Một giọng nói vang lên từ kế bên cô bé, khi mà Ngọc Linh Thảo quay sang thì cô bé nhận ra người gọi mình là Minh Kim Nhân.
Anh ta ra hiệu kêu Ngọc Linh Thảo đuổi theo hỗ trợ Minh Nguyên Hồng, Ngọc Linh Thảo cũng đồng ý mà bay đi.
Khi mà Ngọc Linh Thảo bay đi thì còn lại những người nơi đây, nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc.
Minh Kim Nhân giơ tay lên tạo dáng khiêu khích: “Chúng ta đấu tiếp nào!”