Chương 73: Chấp pháp hội 2
Ở phía bên còn lại cũng không khá hơn là bao nhiêu, Hàn Lập Sinh, Thiên Ngục Mông và Hòa Thu Bách đều thở dốc, bọn họ cũng bị thương khá nhiều.
“Ngươi chịu thua đi, chắc hẳn bây giờ trong cơ thể của ngươi không còn mấy nguyên linh đâu nhỉ!” Hòa Thu Bách nói.
“Ngươi có thời gian nói mấy lời vô nghĩa đó thì tranh thủ thời gian mà có thể giết được ta đi!” Diêm Sinh La nói.
Câu nói đó lại khiến cho Hòa Thu Bách nhếch mép: “Ngươi bây giờ còn mạnh mồm được cơ à! Ngươi hãy nhìn đi, cả ba tông môn gộp lại đấu tranh với mỗi mình ngươi, luận về số lượng đã có thể ép chết ngươi rồi! Lại nói, ngươi bây giờ cũng chỉ là đèn cạn dầu, làm sao mà có thể đấu lại được hết bọn ta!”
“Ngươi cứ chờ xem, chưa biết ai hơn ai đâu!”
Dù là nói vậy, Diêm Sinh La vẫn lo lắng hơn nhiều phần, dẫu sao thì Hòa Thu Bách vẫn nói đúng, bên phía ông ấy vẫn là yếu về số lượng, bây giờ số tinh giả hội tụ cảnh bên họ vẫn là gấp 3 lần bên phía mình.
Đây giống như là giấy báo tử vậy.
Và rồi đột nhiên bọn họ cảm nhận thấy áp lực từ một phía khiến cho ai nấy cũng phải quay sang mà nhìn, khi mà bọn họ nhìn sang thì nhận thấy rằng đó là chấp pháp hội, và kế bên bọn họ là Ngọc Linh Thảo.
Khi mà bọn họ dò xét, ai nấy cũng đều xác nhận rằng bên họ đều là chuyển hóa cảnh, riêng chỉ có đúng một người đi trước là hội tụ cảnh.
Dẫu vậy, áp lực mà bọn họ tạo ra lại rất lớn, nó khiến cho ai nấy cũng đều tỏ ra sợ hãi.
“Các ngươi bây giờ hãy dừng chuyện này lại cho ta!” Người chấp pháp hội nói.
Lời mà bọn họ nói, có ai không dám nghe, thế nhưng mà, bây giờ lại có một trưởng lão của hàn vạn tông lại lao tới: “Ngươi là cái thá gì, sao lại bắt bọn ta dừng!”
Mạnh mồm là vậy, nhưng khi người đứng đầu chấp pháp hội chỗ đó giơ tay lên, ai nấy cũng đều tỏ ra sợ hãi.
Cánh tay xoay vòng một cái, cơ thể của trưởng lão đó cũng biến dạng mà xoay theo, và rồi một tiếng nổ vang lên, giống như ban nãy, máu tươi văng tứ tung, các phần nội tạng còn sót lại vươn vãi ra đầy đó, tạo nên một màn pháo hoa máu trông rất thanh lịch.
Khi mà mọi người chứng kiến cảnh đó, ai nấy cũng đều kinh hãi, một phần là sự đáng sợ với cách thức giết người, phần còn lại họ sợ người tiếp theo là bọn họ.
Đến tận lúc này, Ngọc Linh Thảo vẫn không đoán ra được cái tinh kĩ mà người chấp pháp hội làm ra là cái gì, vì thế cô bé đi hỏi Huyền Cơ: “Huyền Cơ, ngươi có biết chiêu đó là gì không?”
Huyền Cơ hướng mặt sang chỗ đó, nói: “Đó là Động linh xoáy, động càn khôn!”
“Tinh kĩ gì vậy?” Ngọc Linh Thảo hỏi, vẻ mặt băn khoăn khi nghe thấy cái tên đó.
“Động linh xoáy, động càn khôn, đây là tinh kĩ thượng phẩm, tinh kĩ này sẽ đánh vào thể xác của kẻ địch, xoáy động càn khôn bên trong, khiến cho kẻ địch bị xoắn lại đến mức nổ tung!” Huyền Cơ đáp.
“Vậy thì có thể nói, tinh kĩ này thật sự quá bá đạo đi!”
“Nhưng mà tinh kĩ này có một nhược điểm rất lớn, đó chính là tiêu hao lực lượng rất lớn, lớn đến mức mà chỉ có thể sử dụng được 3 lần mỗi ngày nếu là hội tụ cảnh giải phóng!” Huyền Cơ nói.
“Nhiều vậy sao!?” Ngọc Linh Thảo hỏi, vẻ mặt lộ ra vẻ bất ngờ.
“Vâng, chủ nhân có thể nhìn thấy rằng dù chỉ có 1 hội tụ cảnh bên đó thế nhưng chuyển hóa cảnh thì lại rất nhiều, thật ra những chuyển hóa cảnh đó không phải dùng để chiến đấu mà là bình chứa dự phòng của người đó!” Huyền Cơ đáp.
“Vậy sao, vậy càn khôn là gì vậy?” Ngọc Linh Thảo hỏi.
“Khi xưa, người đời tương truyền rằng trong cơ thể mỗi người có 3 loại càn khôn, một loại là càn khôn thể xác, một loại là càn khôn tâm thức, cái còn lại là càn khôn thần hồn. Mỗi loại càn khôn đều có dụng tâm riêng của nó, vì thế mọi người đều muốn tìm hiểu sâu về cái này, nhưng mà lại không thành công!” Huyền Cơ đáp.
“Vậy sao, thắc mâc đã được giải đáp rồi, nhưng mà tinh kĩ kia thật sự mạnh nhỉ, nếu ai đó có nó thì có thể xưng bá khắp vực rồi!” Ngọc Linh Thảo nói, nhưng mà lời đó lập tức bị Huyền Cơ phản bác lại.
“Dạ không đâu, tinh kĩ này chỉ có hiệu lực ở thời kì đầu mà thôi!” Huyền Cơ nói, nhưng câu đó thì Ngọc Linh Thảo lại không hiểu, vậy nên cô bé hỏi: “Là sao?”
“Tinh kĩ này chỉ có thể vặn xoắn được người yếu hơn người thi triển, nếu như kẻ địch mạnh ngang thì bị nội thương, còn cao hơn cảnh giới thì chỉ có cảm giác tê rần, khi mà cảnh giới khi tinh kĩ này tác động đến càng cao thì hiệu quả càng giảm, hơn nữa, tinh kĩ này có giới hạn vậy nên nó chỉ có thể nằm ở mức thượng phẩm!” Huyền Cơ đáp.
“Vậy sao, nhưng mà cho dù chỉ là thời kì đầu thì động linh xoáy, động càn khôn này thật sự vẫn rất mạnh!” Ngọc Linh Thảo nói, khi mà cô bé nói thì điều đó làm cho chấp pháp hội trưởng đội để ý đến: “Cô bé biết đến tinh kĩ này của ta à?”
Đến lúc này thì Ngọc Linh Thảo mới nhận ra là mình đã lỡ mồm, nhưng mà đã lỡ nói ra rồi, từ chối việc mình viết thì không hợp cạ, vậy nên cô bé đáp lại rằng: “T-từng có nghe qua ạ!”
Ngọc Linh Thảo nói, vẻ mặt có chút né tránh người đó, nhưng mà điều đó chỉ khiến cho hắn ta để ý hơn: “Vậy khi nào có duyên gặp lại, ta sẽ bàn về việc này nhé!”
“Vâng~!” Ngọc Linh Thảo đáp lại, lòng có chút buồn, trong thâm tâm lại không muốn chạm mặt với người này lần nữa.