Chương 18: Đón năm mới
Hôm nay là giao thừa, mỗi năm đến ngày này cả nhà Tần Mộng Khiết đều tranh thủ dậy sớm luẩn quẩn việc nhà, bếp núc.
– Khiết ơi, đi mua thêm cho mẹ ít trái cây về cúng đi con!
– Dạ!
Vì là trái cây để cúng nên phải lựa quả nào ngon, đẹp một chút. Mộng Khiết phải đứng lựa một hồi lâu mới mua xong.
Tuếng chuông điện thoại reo lên, là anh trai của cô gọi về.
– Alo?
– Nhìn đằng sau đi.
– ?
Mộng Khiết quay đầu ra phía sau nhìn thử, bỗng chóic thấy được khuôn mặt thân quen. Là anh trai Tần Minh Triết của cô. Thấy anh đột ngột về nhà thế này cô không khỏi bất ngờ. Rõ là mấy hôm trước còn nói năm nay bận việc không về được, thế mà bây giờ lại xuất hiện ở đây rồi.
– Sao anh nói không về?
– Haha, đùa thôi, làm bố mẹ bất ngờ tí ấy mà.
Tần Minh Triết với tay xách đồ giúp em gái, mới gần một năm không gặp mà giờ đây trong mắt người anh trai như anh, Mộng Khiết trông lớn hẳn lên.
—————
Tần Mộng Khiết cùng anh trai về nhà, bố mẹ thấy con mình về, trong lòng vui sướng biết bao nhiêu.
– Dạo này tình hình học tập của em thế nào?
A, sao vừa mới về tới là hỏi ngay vấn đề này thế, Tần Mộng Khiết chẳng muốn trả lời tẹo nào.
– Cũng bình thường thôi.
Mẹ Tần biết con gái không thích kiểu vừa mới gặp mặt đã bị hỏi vấn đề này, cho rằng Tần Minh Triết đang muốn bắt nạt em gái, bà không nhịn được mà nói:
– Em gái con sắp có người yêu rồi, sao mẹ chẳng thấy con dẫn ai về ra mắt thế!
– Mẹ à, sao đột nhiên lại nhắc chuyện này thế!?
Tần Minh Triết bỗng khựng lại, anh trợn tròn hai mắt quay sang nhìn Mộng Khiết. Con nhỏ em của anh nó… yêu sớm hả!?
– Này, nhóc. Em yêu đương với thằng nào thế?
Tần Mộng Khiết vẻ mặt khó hiểu, cô làm gì hẹn hò yêu đương với ai đâu! Ngay lập lức tên tiếng phủ nhận lời của anh trai.
– Không có!
– Thế sao mẹ nói!?
Tần Mộng Khiết hơi nghi hoặc, lúc nãy cô không để ý lắm nhưng hình như mẹ cô có nói thật.
– Mẹ! Con làm gì có yêu đương với ai bao giờ!!
Cô bé bé giọng, âm lượng đủ cho bản thân nghe.
– Mà… thích thầm thì đúng hơn.
Tần Minh Triết liếc nhìn em gái:
– Lẩm bẩm gì đó?
– Không, không có gì!
—————
Chỉ còn ít phút nữa thôi là bước qua năm mới rồi. Bố vô mở chiếc ti vi lên để ngắm nhìn màn bắn pháo hoa chào đón năm mới đến.
Và…
CHÚC MỪNG NĂM MỚI!!
Cả nhà cô quây quần bên nhau, bố mẹ cô đã chuẩn bị sẵn cho con gái một chiếc bao lì xì đặc biệt.
– Con chúc bố mẹ năm mới dồi dào sức khỏe, hạnh phúc ngập tràn! Tần Mộng Khiết chúc xong cười tít cả mắt lại, cô vui sướng nhận chiếc bao lì xì màu đỏ xinh xắn từ bố mẹ cô.
Còn anh trai đưa cho bố mẹ hai phong bào lì xì cùng những lời chúc tốt đẹp nhất. Tần Minh Triết cũng không quên cô em gái nhỉ xinh của mình, không những lì xì cho cô mà còn tặng thêm một đôi bông tai hình hoa anh đào cực xinh!
– Cảm ơn anh trai yêu dấu!
– Chỉ được vậy là nhanh.
Cả gia đình cùng nhau chụp một tấm ảnh làm kỉ niệm, Mộng Khiết đăng ảnh lên mạng xã hội kèm lời chúc “Năm mới bình an!”
Sau đấy cô lại gửi tin nhắn vào group chung, chúc mọi người trong nhóm năm mới vui vẻ, gặp nhiều may mắn. Và cũng gửi lời chúc riêng đến cho cậu bạn Trần Bách An.
—————
Mùng một Tết, cả nhà cô đi chùa cầu bình an, mong năm mới đến công việc sẽ luôn suôn sẻ. Mấy ngày đầu năm này, Tần Mộng Khiết không ở nhà thì cũng phải đi theo bố mẹ đến thăm nhà người thân, mỗi lần đi về đều khiến cô sức cùng lực cạn.
Vốn định mấy ngày còn lại nằm ở nhà ngủ nghỉ cho khỏe mà Chu Hiểu Tinh lại đến lôi kéo Tần Mộng Khiết đi chơi. Cô muốn từ chối mà không được.
Tạ Hoài Du cùng gia đình về bên nhà nội đón tết nên không đi được, trong nhóm đi chơi lần này cũng chỉ có ba cô gái. Chu Hiểu Tinh, Tần Mộng Khiết và đàn chị xinh đẹp, dịu dàng Lưu Diệp Sương.
Ba người bọn họ ngồi tâm sự với nhau đủ thứ chuyện trên đời. Lưu Diệp Sương cố tình dò hỏi tình cảm của Tần Mộng Khiết đối với Tạ Hoài Du, muốn xem thử xem mối quan hệ của bọn họ là như thế nào.
– Hiểu Tinh thì chị biết rồi, nhưng còn Mộng Khiết thì sao? Em đã thích ai chưa?
Đột nhiên lại đổi thành chủ đề tình yêu như thế, Mộng Khiết ngập ngừng trả lời:
– Em… có thích một người ạ. Vừa nói cô vừa cúi mặt nhìn xuống dưới.
– Tạ Hoài Du hả? Lưu Diệp Sương trực tiếp nói tên ra, cô muốn biết chắc chắn rằng liệu người mà Tần Mộng Khiết thích có phải là anh hay không, nếu không phải thì cô sẽ tiếp tục theo đuổi… Nhưng nếu đúng thì cô sẽ chọn buông tay.
– … Vâng, em… thích Tạ Hoài Du.
Trong ánh mắt Lưu Diệp Sương hiện lên sự buồn bã, cô đã chuẩn bị tâm lý rồi nhưng vẫn không kiềm nổi.
Chu Hiểu Tinh ngồi bên cạnh cười nhí nhảnh.
– Thế sao không tiến thêm bước nữa đi!
—————
Nằm trên giường, Lưu Diệp Sương cứ mải suy nghĩ về Tần Mộng Khiết và Tạ Hoài Du. Cả hai đều dành tình cảm cho nhau, chỉ là chưa thổ lộ với đối phương mà thôi. Còn tình cảm của cô chỉ bắt nguồn từ một phía, bây giờ kết thúc đoạn tình cảm ấy cũng chỉ có một mình cô…