Chương 699 Quá vô lý!
Tô Ý Thâm đẩy một cái máy đo ra, Túc Bảo nói: “Cậu út, con giúp cậu!”
Tô Ý Thâm nhìn cô bé cười: “Được, Túc Bảo giúp cậu út là tốt nhất!”
Đây là dụng cụ kiểm tra tân tiến nhất trong nước, đối với người bình thường mà nói thì thao tác khá phức tạp, đối với Tô Ý Thâm mà nói đây không phải việc gì khó.
Nhưng dụng cụ này cần dán vào những nơi như tim, ngực, hơn nữa không thể dán qua quần áo.
Nếu là bệnh nhân bình thường thì Tô Ý Thâm sẽ không để ý nhiều, nhưng người trước mắt rất có thể sẽ là chị dâu cả tương lai của anh.
Đương nhiên có thể tránh phiền phức thì nên tránh.
Về phần cậu cả… Tạm thời không nhắc đến cậu cả.
(Mộc Quy Phàm không đáng để nhắc đến và anh cả tạm thời không nhắc đến, anh giỏi.)
Cho nên lần đầu tiên kiểm tra, Túc Bảo trở thành trợ lý nhỏ của anh.
Tô Ý Thâm tưởng rằng cô bé sẽ không biết làm, gọi điện thoại cho một nữ đồng nghiệp đến, kết quả thao tác của Túc Bảo lại rất nhanh nhẹn, trên màn hình nhanh chóng hiện lên số liệu.
Đồng nghiệp nữ của anh đến còn khen Túc Bảo dán rất chuẩn.
“Chuẩn bị xong chưa?” Cách một tấm rèm, Tô Ý Thâm hỏi.
Túc Bảo trả lời: “Được rồi! Anh trai nhỏoooo~”
Tô Ý Thâm bị cô bé chọc cười, anh vừa mở máy vừa hỏi: “Ai dạy con?”
Túc Bảo: “Chị Hân Hân nha!”
Tô Ý Thâm: “Ồ? Con bé còn dạy con cái gì nữa?”
Túc Bảo suy nghĩ: “Còn dạy con lấy không nữa!”
Tô Ý Thâm hơi ngạc nhiên: “Lấy không cái gì?”
Túc Bảo nói: “Chuối tiêu nha!”
Khóe miệng Tô Ý Thâm giật một cái: “Cái này nghĩa là…”
Túc Bảo: “Còn nữa còn nữa, mẹ nhà mày!”
Tô Ý Thâm nhíu mày, sao lại còn dạy mắng chửi người nữa?
Cũng đừng để bà cụ nghe được… Nếu không mông Hân Hân kiểu gì cũng bị đánh cho nở hoa.
Tô Ý Thâm hạ giọng nói: “Túc Bảo, mắng người là không văn minh, không thể học!”
Túc Bảo ngạc nhiên: “Chị Hân Hân nói không phải mắng người, là bà nội, cũng chính là bà nha!”
Tô Ý Thâm: “…Cái đó gọi là grandmother.”
Có ai không, kéo đứa nhỏ học hành vớ vẩn Hân Hân này ra ngoài xử bắn năm phút đi!
Lúc này số liệu trên màn hình từ từ tăng lên.
Nhịp tim Diêu Linh Nguyệt vẫn không tăng lên nhưng máu lại lưu thông rất nhanh.
Không thể tin nổi!
“Nhiệt độ cơ thể 15 độ…”
Quá vô lý!
Cũng không thể viết ra được.
Bên ngoài, cách một cánh cửa, Tô Tử Du vội hỏi: “Cậu nhỏ, đây có nghĩa là gì?”
Tô Ý Thâm im lặng một lúc rồi nói: “Có nghĩa mẹ con là một thi thể ấm áp…”
Tô Tử Du: “…”
Thi thể ấm áp.
Túc Bảo cảm thấy đây là miêu tả chính xác nhất.