Chương 861
Đợi chương mới up lên đã bạn nhé. Vừa rồi không phải chửi anh rất đã sao? Con muốn đuổi việc anh? Xin lỗi, bây giờ anh là ông chủ mới.
Tôi muốn anh cút đi thì anh phải cút đi! Dương Vĩ bịch một tiếng, trực tiếp quỳ xuống đất, ôm lấy chân Trần Bình nói: “Ông chủ Trần, tôi có mắt không thấy núi Thái Sơn, là tôi không tự trọng.
Xin anh đừng đuổi việc tôi! Coi như nể mặt từng là đồng nghiệp với nhau, cho tôi ở lại công ty đi, cho dù đi giao đồ ăn cũng được.”
Trând Bình cười nhạo hai tiếng: “Dương Vĩ, bây giờ hối hận lắm đúng không? Nếu bây giờ là anh, anh có bỏ qua cho tôi không? Ác giả ác báo!”
Một câu nói khiến cho Dương Vĩ rơi vào tuyệt vọng.
Dứt lời, Trần Bình quay đầu lại nhìn đồng nghiệp trong công ty rồi nói: “Tôi biết rất nhiều người ở lúc tôi nghèo túng khinh thường tôi, nhưng không sao cả, bắt đầu từ hôm nay, tiền lương của tất cả mọi người tăng gấp đôi!”
Lúc này đây, đồng nghiệp đang vây xem đều trở nên ầm ĩ.
Tiền lương tăng gấp đôi đấy.
“Ông chủ Trần quá tuyệt vời!”
“Ông chủ Trần, tôi yêu ông chết mất!”
Tiếp đó, Trần Bìn nhìn người phụ nữ xinh đẹp phía sau đám người nói: “Còn có, vị trí giám đốc của Dương Vĩ sẽ do chị Tô Tình đảm nhiệm.”
Xoạt! Đám người quay lại nhìn Tô Tình đứng phía sau, bộ váy công sở màu đen phác họa ra dáng người hoàn mỹ, đôi tất đen dài mỏng mang bọc lấy cặp chân dài thẳng tắp, siết chặt lấy bụng chân làm lộ ra đường nét mềm mại.
Tô Tình ngạc nhiên nhìn về phía Trần Bình, mãi cho đến khi anh đã rời đi, cô vẫn có chút không thở ra hơi.
Nhìn bóng lưng tiến vào trong chiếc xe Bently, đôi mắt xinh đẹp của Tô Tình hiện ra vẻ khác thường.
Tô Tình vội vàng đuổi theo, đứng ở nơi cửa sổ xe, cúi người, mảng da thịt trắng nõn nơi cổ áo suýt chút nữa rơi ra ngoài: “Trần Bình..
không ông chủ, cậu để tôi làm giám đốc?”
Nhìn thấy Tô Tình, ánh mắt Trần Bình khẽ lướt nhìn qua mảng da thịt trắng nõn kia, khẽ cười nói: “Chị Tô Tình, sao vậy chứ? Chị không tin bản thân hay sao?”
Người phụ nữ Tô Tình này biết đại cục, dáng người lại đẹp, người lại xinh xắn, trước kia cũng từng làm việc với Trần Bình.
Bây giờ anh cất nhắc cô ta một chút cũng không quá đáng.
Đây chính là đặc quyền của ông chủ.
“Tôi..
tôi sợ mình không làm tốt.”
Tô Tình rầu rĩ nói.
Cô tuyệt đối không nghĩ tới, Trần Bình trong nháy mắt liền trở thành ông chủ mới của công ty.
Tuy rằng, rất lâu về trước, anh từng là ông chủ của công ty, nhưng lúc đó, công ty cũng chỉ có mấy người, nhỏ vô cùng.
Bây giờ doanh thu mỗi năm của công ty đều vượt qua năm triệu nhân dân tệ.
Vậy Trần Bình phải bỏ ra hàng chục triệu để thu mua công ty.
“Chị Tô Tình, chị yên tâm đi, từ từ làm, đừng lo lắng.”
Trần Bình cười nói, coi như cho Tô Tình một viên thuốc an thần.
Nhìn Tràn Bình ngồi trêи chiếc xe Bently rời đi, Tô Tình mím đôi môi đỏ, lòng đầy nghi ngờ: “Rốt cuộc thân phận của anh ta là ai? Giàu có như vậy sao còn giả vờ nghèo khổ?”
Trêи chiếc xe Bently.
“Cậu chủ, ngày mai có hạng mục đầu tư, cậu cần phải gặp mặt ông chủ đối tác.”
Khuôn mặt đầy nếp nhăn của Kiều Phú Quý cười đến co rúm lại.
“Không đi.”
Trần Bình trả lời rất dứt khoát, những việc này anh không muốn quan tâm một chút nào.
Anh là bị ép thừa kế sản nghiệp gia tộc, còn mơ tưởng muốn anh tham gia.
“Vậy cậu chủ vẫn nên đem một trăm nghìn nhân dân tệ trả lại tôi đi.”
Kiều Phú Quý thản nhiên nói.
Trần Bình khẽ giật mình, biểu cảm ngạc nhiên, không cam lòng nói: “Đi đi đi, tôi đi là được chứ gì?”
Người thừa kế gia đình giàu có như anh, lại cúi người vì một trăm nghìn nhân dân tệ.
Thật đáng buồn cười.
“Được, thưa cậu chủ.
Ngày mai tôi sẽ đến đón cậu.”
Kiều Phú Quý cười đáp.
Vừa xuống xe, Trần Bình liền nghe thấy một giọng nói tràn đầy nghi ngờ: “Trần Bình, sao anh lại ở đây?”
Trần Bình theo phản xạ quay đầu lại xem, cư nhiên là Giang Uyển với vẻ mặt nghi ngờ, dùng ánh mắt khác lạ nhìn anh.
Trần Bình trong lòng hoảng hốt, chết rồi.
Giang Uyển biết thân phận của anh rồi!
Trong lúc chờ đợi, bạn có thể đọc truyện khác hoặc Tham gia Facebook Group: Đọc truyện miễn phí mãi mãi để trò chuyện vui vẻ nha !.Tiếp tục ủng hộ Tamlinh247.com.vn ra thêm nhiều truyện mới phục vụ các bạn nha !