Chương 5
Cuối giờ bỗng có tin nhắn gửi đến
Phó Từ: [ Ra cổng sau của trường đợi, em có việc tầm 15 phút nữa sẽ xuống, đừng chạy lung tung ]
Phó Lăng Nghi: [ Thiếu-nữ-khó-hiểu.jpg, hôm nay giở chứng đi về với chị mày à?]
Phó Từ: […]
Phó Lăng Nghi không hiểu, bình thường có khi nào Tiểu Từ nhà cô chủ động đi cùng cô đâu. Nhưng mà thôi tốt nhất là nghe theo cho chắc.
Tiêu Thần sắp xếp xong đống đồ trong bàn đứng dậy chuẩn bị ra về thì còn thấy Lăng Nghi chậm rãi bình thản mà dọn đồ
Tiêu Thần: ” Bình thường tan học một cái là vụt đi luôn, hôm nay sao thế?”
Phó Lăng Nghi: ” Không có gì, đợi người nên cứ bình thản thôi “
Tiêu Thần:” Đợi người, đợi ai?”
Phó Lăng Nghi:” Đợi tổ tông nhà tớ ý mà, hôm nay tự dưng muốn đi về cùng chị nó “
Hai người vừa đi ra cổng trường vừa tán gẫu một vài chuyện
Ra đến cổng trường Lăng Nghi đứng lại ” Thôi cậu cũng về nhà nhanh kẻo muộn, nó bảo chỉ 15 phút thôi nên không sao đâu “
Nghe thế Tiêu Thần cũng vẫy tay tạm biệt rồi quay người đi luôn.
Cổng trường buổi chiều muộn cảm giác thật yên tĩnh, không có tiếng hú hét của đám học sinh, không có tiếng giảng bài của thầy cô, những cơn gió cứ nhè nhẹ thổi, Phó Lăng Nghi cứ đứng yên tĩnh ở đấy chờ đợi Phó Từ
Có tiếng chuông điện thoại vang lên, Lăng Nghi vội lấy điện thoại trong cặp sách ra, thì ra là Phó Từ gọi tới. Cô bắt máy ” Mày làm gì mà lâu thế 15 phút trôi qua rồi “. Truyện Bách Hợp
Phó Từ:” Chị kiếm quán nước nào đó ngồi chờ một lát được không? Em trả tiền cũng được “
Phó Lăng Nghi:” Sao vậy?”
Phó Từ:” Không có gì, thiết bị của câu lạc bộ bị trục trặc một chút, có lẽ sẽ hơi lâu, chị cứ ngồi ngoan ngoãn ở một chỗ cho em là được “
Vừa nói xong câu Lăng Nghi chưa kịp nói gì thêm đầu dây bên kia đã cúp máy không thương tiếc.Lăng Nghi để điện thoại xuống, im lặng nhìn vào màn hình, trong lòng là một tràng chửi bới, sau đó cô cất điện thoại vào túi nhanh chóng tìm ra một quán trà sữa gần đó, định tiến lại thì bỗng có một bàn tay giữ cô lại.
Phó Lăng Nghi theo phản xạ hất tay ra, quay lại lập tức cảnh giác ” Là ai?”
Khoảnh khắc đó Phó Lăng Nghi nhìn thấy ba nữ sinh. Dẫn đầu là một học sinh có mái tóc đen dài, cùng với cách ăn mặc thì chắc hẳn là con nhà có điều kiện, đi theo sau là hai cô bạn kia có lẽ gia thế cũng không kém cạnh.
Lăng Nghi cảnh giác cất tiếng ” Các người là ai?”
Nữ sinh dẫn đầu hất mái tóc dài của cô ta bộ dạng yểu điệu bước tới gần Phó Lăng Nghi nói ” Đàn chị, chị thật đáng trách à nha, bọn em đã cất công đến cổng trường đợi ấy vậy mà chị lại đi cổng sau, thật buồn “
Phó Lăng Nghi nhíu mày ” Các cô đợi tôi làm gì? ”
Nghe cách xưng hô thì có lẽ là học sinh lớp 10, Lăng Nghi tự hỏi giới trẻ hiện nay đều thích gây sự vô cớ vậy sao?
Hai cô nữ sinh đi theo sau bất giác nở nụ cười ” Đàn chị, chị đừng có giả ngu chứ. Cả trường ai chả biết người đứng trước mặt chị là bạn gái của Phó Từ “
Lăng Nghi khó hiểu
Bạn gái? Thằng em mình có bạn gái khi nào? Sao nó không cho mình biết
Cô nữ sinh kia quay đầu với hai cô bạn của mình nói với ý cười ” Ai dô đừng nói thế, các cậu làm đàn chị vỡ mộng rồi kìa ”
Lăng Nghi nhíu mày
Chị mày khinh! vỡ mộng cái đ*o gì
Nói xong cô ta lại tiếp tục quay qua tiến gần Lăng Nghi.
Khuôn mặt Lăng Nghi bây giờ xám xịt
Bà chị ơi đừng tiến gần tôi nữa được không, cái mùi nước hoa của bà thực sự làm tôi buồn nôn lắm rồi đấy
Nữ sinh kia vỗ vỗ bờ má của Lăng Nghi giọng đe doạ ” Hôm nay bọn em tới đây chỉ muốn nhắc nhở đàn chị thôi, tốt nhất là chị đừng có tốn công vô ích vào những chuyện không đâu. Thiệt cho chị lắm “
Cuối cùng cô ta giáng cho Lăng Nghi một cái tát thật mạnh cùng với lời phụ hoạ của đàn em ” Đàn chị à, chị nhớ rõ Giang tiểu thư hôm nay tha cho chị thế nhưng lần sau không còn dễ dàng như thế nữa đâu ”
Phó Lăng Nghi bị một đòn bất ngờ giáng xuống liền mất thăng bằng ngã xuống. Ba nữ sinh kia để lại những điệu cười cợt nhả rồi rời đi.
Lăng Nghi nhìn bọn họ mà bất lực, nếu không phải do chủ nghĩa tư bản thì phỏng chừng cô đã dạy dỗ cho bọn nó một bài học rồi. Khổ nỗi chúng nó là con nhà giàu, nếu gây xích mích với chúng nó thì cuối cùng người thiệt vẫn là mình mà thôi. Thôi thì nhịn cho qua đi vậy.
Ngay vừa lúc đứng dậy bỗng có một chiếc xe đi qua tạt hết nước lên người cô, chiếc áo đồng phục mỏng giờ đã thấm nước
Lạnh thật đấy…
Lăng Nghi không nói gì, cô chỉ im lặng đến quán nước gọi một cốc trà sữa nóng, im lặng và thưởng thức.
Chờ khoảng tầm 5 phút nữa, từ phía cổng trường xuất hiện một nhóm nam sinh bước ra
Trong đó có một dáng người vội vả đi đến. Tựa hồ như đang vội chạy đến, cái trán ướt nhẹ mồ hôi, trên mặt cũng nhiễm mấy phần đỏ. Chắc là vội vàng lắm.
Phó Từ chủ động gọi ” Chị “
Phó Lăng Nghi thả cốc trà sữa xuống ” Mày đến muộn ”
Lúc này nhìn thấy đứa em của mình sống mũi cô có hơi cay cay.
Đám nam sinh đi theo sau Phó Từ cũng đi đến ” Chào đại tỷ, chúng em là bạn chí cốt của Từ ca, hân hạnh được gặp mặt “
Lăng Nghi thân thiện chào qua, rồi liếc mắt nhìn Phó Từ
Phó Từ hiểu ý “Họ biết, chị yên tâm đi tụi này kín miệng lắm đấy “
Nghe thế đám nam sinh đó mới nói ” Yên tâm đi đại tỷ, tụi em tuyệt không hé một lời. Đại ca đánh đau lắm hì hì “
Bỗng một tên để ý đến đồng phục của cô đã bị ướt ” Đại tỷ, sao chị lại ướt vậy?”
Nghe thế Phó Từ vội lấy áo khoác của mình khoác lên người Lăng Nghi ” Bọn mày nhìn gì?! “
Đám kia không còn dám nhốn nháo lập tức quay qua chỗ khác.
Phó Từ quan sát kĩ thấy bên má phải của chị gái nó hiện lên một vệt đỏ.
” Ai đánh chị?” Phó Từ hỏi làm mấy thằng kia cũng quay lại tò mò
Nghe vậy Lăng Nghi chột dạ vội vàng lắc đầu ” Ngã thôi “
Chả lẽ giờ để thằng em mình biết là mình bị một đám nữ sinh nhỏ tuổi hơn bắt nạt. Nói chung là mất mặt lắm được không.
Phó Từ không nói gì, quay qua đàn em của mình dùng ám hiệu gì đó. Đám nam sinh hiểu rõ lập tức gật đầu.
Không nhắc thì thôi, tự dưng nhắc đến chuyện lúc nãy khiến cho cô bỗng dưng cảm thấy tủi thân.Chỉ biết im lặng cúi đầu uống nốt cốc trà sữa thỉnh thoảng có chút tiếng sụt sịt nho nhỏ
Phó Từ cùng đám nam sinh kia thấy thế bỗng dưng hoảng loạn. Người qua đường nhìn họ với ánh mắt như thể một đám nam sinh mặt mày sáng sủa đi bắt nạt một nữ sinh yếu đuối vậy. Họ không đê tiện đến mức đó được không??
Phó Từ chỉ biết im lặng nhìn chị gái mình. Còn đám kia cũng biết điều chào hỏi một câu rồi đứa nào tự lượn về nhà đứa nấy. Bọn nó đều không dám ở lại lâu, rất sợ đại ca của chúng ngứa mắt thì ngày mai lại bị hành hạ nữa.
Uống hết cốc trà sữa, thanh toán xong hai chị em cùng nhau đi về nhà, nửa đường họ chẳng nói với nhau một câu nào. Trong đầu Lăng Nghi chỉ vỏn vẹn đúng mấy từ ” Mất mặt quá, lại còn để mấy đứa lớp dưới thấy nữa chứ, sao hôm nay số mình xui vậy trời “
Về nhà cũng không nói gì hai chị em cứ thế im lặng mà ăn cơm, sinh hoạt rồi lên giường đi ngủ. Nằm lên giường được một lúc Lăng Nghi gửi tin nhắn cho Phó Từ
Phó Lăng Nghi:[ Lúc nãy có mất mặt lắm không mày?]
Phó Từ:[ Không hẳn, yên tâm chúng nó không dám hó hé đâu ]
Một lúc sau, khi chắc chắn rằng Phó Lăng Nghi đã ngủ, Phó Từ bắt đầu rời khỏi đoạn chat vào một group kín
Trong group này có Tiêu Thần là đàn anh hướng dẫn trong câu lạc bộ của Phó Từ nên được đặc cách tham gia nhóm
Còn lại là Đường Trạch,Đặng Lâm, Bạch Vu Triết, Lưu Trường đều là đàn em của Phó Từ
Đường Trạch:[ Lão đại cuối cùng cậu cũng onl rồi. Hồi chiều đại tỷ gặp chuyện gì đấy?]
Bạch Vu Triết:[ Ổn không đấy, tôi thấy đại tỷ như sắp khóc đến nơi luôn rồi, lo-lắng.jpg]
Phó Từ:[ Không sao, ngủ rồi. Cổng sau có camera không?]
Tiêu Thần:[ Cậu hỏi làm gì? Mà chờ đã đại tỷ là ai?]
Đặng Lâm:[ Đàn anh ơi, anh phải biết chứ là Phó Lăng Nghi lớp anh đấy, chị gái của Phó Từ ấy!!!! ]
Tiêu Thần:[…]
Cả bọn quên mất là đàn anh Tiêu Thần của chúng nó chưa biết chuyện Phó Từ và Phó Lăng Nghi là hai chị em…
Đặng Lâm:[ Không cần hỏi tôi cũng biết cậu định làm gì, nên tôi cùng lão Trường đã hack cam chiều nay rồi. Gửi lên đê lão Trường ]
Tiếp đó là Video trích cam của chiều ngày hôm qua. 16h20p Phó Lăng Nghi đứng đợi Phó Từ ở cổng sau thì bất chợt bị ba nữ sinh kéo lại dạy dỗ đã thế còn ngông tát mạnh, tiếp đó còn bị xe đi qua tạt ướt hết đồ.
Đường Trạch:[ Đậu má, đó không phải là Giang Dĩ Tình sao?? Phó Từ cậu ta đánh ghen sang chị cậu luôn rồi kìa, Phẫn-nộ.jpg ]
Đặng Lâm:[ Giang đại tiểu thư này ngông quá mức rồi đấy. Cậu ta tự nghĩ mình là bạn gái Từ ca thật đấy à?? Mơ mộng hão huyền ]
Tiêu Thần:[ Phó Từ? Cậu có bạn gái ]
Phó Từ:[ Không. Cô ta tự tung tin ]
Lưu Trường:[ Thế giờ xử lí cô bạn này như nào? Tôi thấy vụ này không bỏ qua được đâu, máu-lựa.jpg]
Đặng Lâm:[ Tôi có cách này. Chắc chắn khiến cậu ta không còn ngông nổi nữa luôn. Yên tâm bí mật của chị em các cậu cũng sẽ không bại lộ ]
Phó Từ:[ Nói xem ]
Đặng Lâm:[ Là thế này….]
Sau một hồi bày mưu tính kế cuối cùng đã xong.
Bạch Vu Triết:[ Cảm giác không chính nhân quân tử lắm ]
Đặng Lâm:[ Cách của tôi không chính nhân quân tử?? Thế cậu nói xem còn cách nào nữa]
Bạch Vu Triết:[… Ừ thì không có ]
Tiêu Thần:[ 10h rồi, các cậu đi ngủ được rồi đấy. Ngày mai tính tiếp, ngủ sớm đi ]
Phó Từ:[ Ừ, ngủ ngon, tạm biệt ]
Đặng Lâm: [ Chúc-ngủ-ngon.jpg. Bai bai mọi người]
Bạch Vu Triết:[ Mai gặp. Ôm-ôm.jpg]
Đường Trạch:[ Mơ đẹp ]
Lưu Trường:[ Tắt-đèn.jpg]