Chương 173 Cười chết anh mất thôi”.
- Trang Chủ
- Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ
- Chương 173 Cười chết anh mất thôi”.
Đan Ngưng Chi, đan Long Hổ và đan Sinh Căn Tục Cốt mà tập đoàn Hàn Nguyệt đưa ra thị trường đã chiếm lĩnh toàn bộ thị trường y dược và làm đẹp của Giang Đông, cũng đã đánh sập nhà họ Lăng.
Sau khi nhà họ Lăng bị sập, có đến hơn sáu phần tài sản của nhà họ Lăng đã bị tập đoàn Hàn Nguyệt mua lại và hợp nhất, đồng thời tập đoàn Hàn Nguyệt đã trở thành ông lớn hàng đầu trong ngành y dược và làm đẹp của Giang Đông.
Giang Vũ của bây giờ đúng là không thiếu tiền!
“Cậu so đo với trẻ con làm gì?”
Giang Vũ bất mãn trợn mắt với Nghiêm Phá Quân, kỳ thực anh cũng không muốn có bất kỳ liên quan gì với họ hàng thân thích của Triệu Trung Tuyết nữa, chẳng qua Ngô Tuyết Tình lúc trước quả thực là đối xử với anh không tệ, nên không cần thiết phải khoe khoang thành tựu của mình trước mặt bọn họ”.
“Đúng là không ngờ được, anh lại là loại người như thế”.
Ngô Tuyết Tình phản ứng lại, tức tối nhìn chằm chằm Giang Vũ: “Mặc dù chị họ tôi trước kia đối xử với anh không tốt, nhưng anh cũng không thể giàu có rồi liền ly hôn chị ấy chứ, đúng là chẳng khác gì Trần Thế Mỹ, có tiền rồi liền vứt bỏ ngời vợ tào khang”.
Ngô Tuyết Tình gần như không biết chuyện đã xảy ra giữa Triệu Trung Tuyết và Giang Vũ, theo bản năng mà cho rằng Giang Vũ sau khi giàu có liền vứt bỏ Triệu Trung Tuyết.
Giang Vũ khẽ cử động cánh môi, nhưng không muốn giải thích thêm nữa.
“Tuyết Tình, Lệ Lệ, hai đứa ở đây làm gì vậy?”
Đúng vào lúc này, một người thanh niên cao to vạm vỡ đi đến.
“Anh Tiểu Mã, sao anh cũng đến đây?”, Ngô Tuyết Tình và Tôn Lệ Lệ đều nhiệt tình chạy qua chào hỏi người này.
“Cậu chủ Kim thi đấu với người ta, chuyện lớn như vậy, anh đương nhiên phải đến đây để xem náo nhiệt”.
Anh Tiểu Mã chỉnh trang lại đầu tóc của mình, đỏm dáng nói: “Dù gì anh với cậu chủ Kim cũng là bạn tốt, anh ta gặp chuyện, anh đương nhiên phải đến hỗ trợ”.
“Ôi trời! Anh Tiểu Mã đẹp trai quá!”
Hai mắt Ngô Tuyết Tình lấp lánh phát sáng, nói bằng giọng điệu sùng bái: “Nhà họ Kim chính là một trong ba đại gia tộc của thành phố Ngô này, mà anh lại là bạn của cậu chủ Kim, anh ngầu quá!”
“Anh Tiểu Mã, anh đến đúng lúc lắm!”
Tôn Lệ Lệ nói bằng giọng đầy kiêu ngạo: “Nhà họ Kim phong tỏa hết cả Hắc Long Đàm, không cho chúng em vào bên trong để xem thi đấu, anh nếu như đã quen biết với cậu chủ Kim, vậy hẳn có thể dẫn chúng em vào đúng không?”
“Chuyện nhỏ! Anh vốn dĩ có tư cách để vào trong đó xem thi đấu, chỉ cần anh nói với cậu chủ Kim một tiếng, dẫn theo mấy người nữa cũng chẳng có vấn đề gì”.
Anh Tiểu Mã hào sảng vỗ vỗ ngực mình, ngay sau đó quay sang nhìn Giang Vũ: “Vị này cũng là bạn của các em à?”
“Anh ấy…”.
Tôn Lệ Lệ há miệng, nhìn sang Ngô Tuyết Tình, cô ta cũng không biết nên đáp lại câu hỏi này thế nào.
“Anh ấy tên là Giang Vũ, là anh rể cũ của chị họ em, là một tên tra nam!”
Ngô Tuyết Tình đáp lại bằng giọng ghét bỏ, cô ta lúc trước chỉ là khinh thường Giang Vũ ăn bám, mà bây giờ lại căm hận Giang Vũ có cách cư xử như Trần Thế Mỹ.
“Giang Vũ?”
Anh Tiểu Mã thoáng ngẩn ra, dùng giọng đùa cợt nói: “Đúng mà trùng hợp thật đấy, nghe nói người hôm nay thi đấu với cậu chủ Kim cũng tên là Giang Vũ”.
“Giang Vũ kia không phải chính là cậu đấy chứ?’
Tôn Lệ Lệ lúc này cũng tỏ vẻ hứng thú hỏi.
“Chắc không phải là anh ấy đâu”.
Không đợi Giang Vũ trả lời, Ngô Tuyết Tình lập tức lắc đầu, dùng giọng khinh thường nói: “Em nghe nói người đi đấu với cậu chủ Kim là bạn trai của cô Kỷ, còn là một cao thủ võ đạo nữa, mà anh ấy ngoài việc biết giặt quần áo và nấu cơm ra thì cái gì cũng không biết, sao có thể là cùng một người được chứ”.
“Đúng vậy!”
Nghe vậy, anh Tiểu Mã cũng gật đầu, nói bằng giọng chắc nịch: “Anh quen với Giang Vũ mà sẽ thi đấu với cậu chủ Kim, rõ ràng không phải là anh ấy”.
Cả đám người bên phía Giang Vũ đều dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía anh Tiểu Mã, chém gió chém đến trước mặt người trong cuộc mà cũng không biết, đúng là ngu hết biết.
“Anh chắc chắn là anh quen với Giang Vũ chứ?”
Nhìn anh Tiểu Mã này có vẻ chẳng phải loại người tử tế gì, vì một chút lòng quan tâm với Ngô Tuyết Tình, Giãng Vũ không thể không tỏ chút thái độ.
“Đương nhiên, tôi với anh ấy quen rất thân, trước đó còn cùng nhau uống rượu nữa!”
Anh Tiểu Mã vẻ mặt đầy kiêu ngạo ngẩng cao đầu, giọng điệu thoáng vẻ uy hiếp hỏi: “Sao nào, cậu không tin à?”
“Tôi đương nhiên không tin, bởi vì tôi căn bản chưa từng uống rượu cùng với anh”.
Đối phương càng như vậy, Giang Vũ càng không thể để anh ta đi lừa gạt Ngô Tuyết Tình được, nên dứt khoát nói thẳng: “Bởi vì tôi chính là Giang Vũ mà hôm nay sẽ thi đấu với Kim Tái An!”
“Ha ha…”.
Anh Tiểu Mã thoáng ngập ngừng, nhưng ngay sau đó lại bật cười: “Tuyết Tình à, anh rể cũ của em đúng là biết nói đùa đấy, anh ta lại nói mình là Giang Vũ sắp thi đấu với cậu chủ Kim, cười chết anh mất thôi”.
“Giang Vũ, anh có thể đừng nói hươu nói vượn nữa được không, xấu hổ quá!”
Gương mặt Ngô Tuyết Tình vô cùng khó coi mà nhìn Giang Vũ: “Tôi cũng không phải quen anh ngày một ngày hai, một người đàn ông chỉ biết nội trợ như anh lại dám vọng tưởng mình là một cao thủ võ đạo, muốn chết hả?”