Chương 55: Sinh Nhật (Hạ)
Mary có tính cách vui vẻ và không bao giờ từ chối bất cứ ai. Do Bobby quá dễ tính nên công ty dịch vụ đã cử thêm nhân viên và mang thêm đồ ăn tới để phục vụ theo số lượng khách. Điều lo lắng duy nhất của Mary là mọi chuyện không suôn sẻ, khiến Bobby tốn rất nhiều tiền trong khi bà vẫn chưa gặp được Bobby. Lương Tập an ủi Mary, anh chàng này cái gì cũng thiếu, chỉ mỗi tiền là không. Trên thực tế, Lương Tập biết Bobby đến để giữ thể diện cho mình, thứ hai là đến vì thể diện của chính anh ta. Bobby chỉ muốn tạo ra sự hùng vĩ như hoàng đế đi du ngoạn, và làm rung chuyển bất cứ nơi nào anh ta đặt chân tới. Dù sao khoe tác dụng của đồng tiền rõ ràng dễ thấy hơn là khoe khoang IQ và lòng tốt, tiền cũng sẽ không gạt người.
Đang lúc náo nhiệt, một chiếc bánh kem lớn xuất hiện, chiếc bánh kem khổng lồ cao bảy tầng được mang vào phòng khách, Lương Tập lặng lẽ liếc nhìn chiếc tủ lạnh trong bếp, lúc này anh thực sự cảm thấy muốn đấm ai đó một cái. Đồ ngốc chết tiệt kia muốn làm vai chính trong tất cả câu chuyện, ngay cả Mary cũng trở thành vai phụ, còn anh bị giảm xuống vai phụ của phụ, thậm chí còn không có nổi ba câu thoại.
Sau ồn ào vì sự xuất hiện của chiếc bánh kem, một lúc sau thì Mark đến, ông tặng Mary một bó hoa, chào xã giao bằng cách hôn hai má bà, rõ ràng là ông ấy quen thuộc với Mary. Mary đặc biệt yêu cầu Lương Tập, người đang đọc sách trong phòng làm việc trên tầng hai, đến chào Mark. Không phải vì những lý do khác, chỉ bởi vì Mark là người bạn duy nhất của John trong số những vị khách đã đến ngày hôm nay.
Khi Lương Tập nói anh đã kế thừa văn phòng thám tử Rose và hỏi về công việc của ông, Mark không che giấu danh tính, ông thẳng thắn nói: “Giám đốc điều hành của MI5”. Nói chính xác hơn, ông là giám đốc điều hành đặc biệt của MI5.
John đã từng nói chuyện với Lương Tập về MI5, MI5 có sáu giám đốc, mỗi người phụ trách một lĩnh vực, chẳng hạn như chống khủng bố tại Bắc Ireland và các cuộc tấn công khủng bố trong nước. Các giám đốc đều có các đội ngũ riêng. Giám đốc điều hành đặc biệt thì lại khác. Vào đầu thế kỷ 21, MI5 đã trải qua một cuộc thay đổi lớn và trở thành cơ quan tình báo trong nước, quốc tế tương tự như FBI, nhưng không có quyền điều tra, bắt giữ tội phạm. Nhưng văn phòng hoạt động đặc biệt vẫn tiếp tục hoạt động như phong cách truyền thống trước đây, nói một cách dễ hiểu, văn phòng này hoạt động một cách bí mật, không chịu sự lãnh đạo của chính phủ.
Ví dụ như lo sợ có chuyện xấu sắp xảy ra ở Luân Đôn, dưới tình huống này, MI5 chịu trách nhiệm thu thập tình báo, phân tích, đồng thời bàn giao tin tức cho cảnh sát và các cơ quan có thẩm quyền khác xử lý. Còn văn phòng hoạt động đặc biệt có thể hành động trực tiếp để chống khủng bố mà không cần sự chấp thuận, không cần sự đồng ý và hỗ trợ của các cơ quan tư pháp khác.
Mark và Lương Tập trò chuyện về John, nghe có vẻ rất hài hòa, chia sẻ thật với nhau nhưng thực ra họ đang nói vòng vo. Mark nói: “Cách đây không lâu, cảnh sát đã bắt giữ một kẻ bắt cóc ở làng biệt thự. Hắn được xác nhận là cảnh sát Pháp. Chúng tôi nghi ngờ hắn ta có liên quan trực tiếp đến một băng nhóm tội phạm. Chúng tôi gọi băng nhóm này là Chameleon – tắc kè hoa, bởi mỗi khi họ hành động, họ thay đổi tên, mã của tất cả những người trong băng nhóm.”
Lương Tập hỏi: “Ông có nghĩ bọn chúng có liên quan đến cái chết của John không?”
Mark không phủ nhận: “John dường như đang điều tra chuyện gì đó trước khi chết. Dựa trên tình báo, chỉ có băng nhóm tội phạm Chameleon được chú ý nhất trong khoảng thời gian này.”
Mark đã biết việc các vệ sĩ của Bobby đã đột kích vào biệt thự và giải cứu con tin, cũng như bắt bọn chúng. Liên hệ với sự cố kho phân phối, có lý do để nghi ngờ Lương Tập đang lợi dụng Bobby, người hiện tại đang vô công rỗi nghề. Khi nói chuyện này với cha Bobby và kiến nghị ông ta nên đứng ra ngăn cản. Nhưng ông ta đã từ chối. Ông ta nói với Mark, Mark không có quyền can thiệp vào việc kết bạn của Bobby và nếu Bobby vi phạm pháp luật, ông có thể trực tiếp bắt anh ta.
Không có bằng chứng, cộng với luật sư của Clement, Mark chắc chắn không muốn gặp rắc rối. Tình cờ là một trong những vệ sĩ của Bobby lại là đồng đội cũ của cấp dưới Mark, thông qua cấp dưới, ông biết được chính Lương Tập đã nhờ Bobby dẫn người đột kích vào biệt thự. Về phần nhà kho, anh ta không biết, anh ta chỉ chịu trách nhiệm thực hiện mệnh lệnh của vệ sĩ trưởng. Trước sự chất vấn của cấp dưới Mark, người vệ sĩ nói, dù biết điều gì thì cũng không thể nói được, vì anh ta không muốn mất công việc được trả lương rất hậu hĩnh này.
Người vệ sĩ ăn nói rất khéo léo, anh ta đã tố cáo những gì Bobby làm là do Lương Tập. Cho dù hắt hết tội lỗi lên Lương Tập, anh ta cũng phải bảo vệ ông chủ của mình. Cuối cùng, Mark đã đưa ra một kết luận sai lệch so với sự thật: Lương Tập đã lừa dối Bobby, nhằm sử dụng nguồn lực và tiền bạc của anh ta để làm những việc xấu, phục vụ lợi ích cá nhân của Lương Tập.
Lương Tập không có hứng thú với băng nhóm tắc kè hoa, có vẻ như cậu ta đã xác định băng nhóm này không liên quan gì đến vụ án của John. Mark ngạc nhiên rồi ngập ngừng hỏi: “Cậu có nghĩ Chameleon không liên quan gì đến vụ án của John không?”
Lương Tập trả lời: “Theo hiểu biết của tôi về John, một băng nhóm tội phạm sẽ không khiến John giữ bí mật với Mary hay tôi để bí mật điều tra. John đã quá già, hiện tại ông không có hứng thú với các băng nhóm tội phạm. Người có thể khiến John làm việc trong khi đã về hưu có thể là một người bạn cũ. Từ thông tin điều tra tại hiện trường nơi John bị giết, tôi nghĩ hung thủ rất có thể là một nhân vật lớn, một người có nhiều đàn em giỏi để sai xử.”
Mark hỏi: “Đó có thể là ai?”
Lương Tập: “Khả năng đầu tiên có thể là sếp thuộc ngành tư pháp, họ có nguồn lực trong lĩnh vực này. Thứ hai có thể là những người giàu có. Ví dụ, tôi có một người bạn, vệ sĩ của anh ta có chế độ đãi ngộ rất tốt, nên những vệ sĩ này có thể giúp anh ta làm một số chuyện xấu. Thứ ba là một người có quyền lực. Bất kể là loại quyền lực nào. Người đàn ông tên Matthew đã gặp John nhiều lần, chắc hẳn không phải là chủ mưu, nhưng hắn có thể phụ tá bên cạnh người kia.”
Lương Tập nói tiếp: “Từ mức độ giữ bí mật của họ, có thể thấy các nhân vật lớn nhất định đang làm việc xấu. Nếu John muốn giúp ai đó làm việc xấu, mối quan hệ phải rất bền chặt, thậm chí là không tiếc tính mạng, những người có thể khiến John hy sinh như vậy tôi đều biết và đã loại trừ họ. Chỉ còn một khả năng, quan hệ người này với John rất tốt, nhưng nó không tốt đến mức John sẵn sàng làm điều xấu cho hắn ta.”
Lương Tập: “Vậy John tại sao lại giúp hắn? Chuyện làm cho nhân vật lớn này hẳn không tính là chuyện xấu. Không, phải nói như thế này, với tư cách là một người bình thường làm chuyện này sẽ không tính là chuyện xấu. Nhưng với một nhân vật lớn thì lại khác, nên tôi suy đoán chuyện này có thể liên quan đến phụ nữ, nếu như suy đoán của tôi không sai, nhân vật lớn nhất định là người có thế lực.” Những gì tổng thống Bill Clinton đã làm chỉ là một cái rắm đối với những người bình thường, nhưng vì ông ấy là tổng thống nên đó là một vụ bê bối gây chấn động thế giới (*). John giúp bạn bè của mình điều tra những chuyện này, nó không tính là làm chuyện xấu.
Sau khi Lương Tập nói ra suy nghĩ, lòng bàn tay của Mark đổ đầy mồ hôi, cậu ta là một con quái vật. Từng bước suy luận của cậu ta về John, để suy ra thông tin về kẻ chủ mưu đằng sau thật đáng kinh ngạc. Lương Tập không chỉ suy đoán đúng về nhân vật lớn, mà còn có suy đoán luôn vụ bê bối của nhân vật này.
Mark phán đoán, liệu Lương Tập thực sự có khả năng này? Hay bởi vì Lương Tập được thuê bởi một nhân vật nào đó và đã có thông tin nên cậu ta có thể đi đến suy đoán như vậy? Mark hiện tại tin vế trước hơn, Lương Tập thực sự có khả năng như vậy, và lý do là John cũng có khả năng này. So với John, ham muốn tấn công của Lương Tập mạnh mẽ hơn, khả năng phân tích táo bạo hơn và lưỡi kiếm trong vỏ đao quá sắc bén, cậu ta là một người rất nguy hiểm.
Một người nguy hiểm trước tiên anh ta phải đủ tố chất trở thành người nguy hiểm, nhưng nếu không đủ năng lực, cho dù anh ta có dũng cảm hay có lý tưởng đến đâu cũng không thể trở thành một người nguy hiểm được.
“Alo!” Mark nghe điện thoại, ông im lặng lúc lâu nghe bên kia nói, sau đó trả lời với giọng điệu bình thường: “Tôi đến ngay.”