Chương 51: Chiến thuật tiền tài
Karin xem video giám sát bằng máy tính ở ghế sau: “Các ông không thể tìm cớ bắt giữ anh ta sao?”
Mark trả lời: “Bobby Clement không phải là cái tên dễ đụng đâu. Hãy xem đoạn video từ camera số 3. Tổng cộng có 24 vệ sĩ chia ca túc trực để bảo vệ an toàn cho anh ta. Bất cứ khi nào anh ta ra ngoài, 8 vệ sĩ sẽ không cách anh ta quá 80 mét. Đó không phải là vấn đề, vấn đề là tôi không muốn đối phó với các luật sư từ Clements.”
Karin nói: “Thông tin của tôi cho thấy Bobby là một bệnh nhân tâm thần. Có lẽ chúng ta có thể nói chuyện với cha anh ta. Rõ ràng là Lương Tập đang sử dụng danh tính của Bobby để công khai đối đầu với chúng ta.”
Mark trả lời: “Bây giờ?”
Karin nói: “Tôi thấy không cần thiết phải làm lớn chuyện. Anh ta chắc chắn không biết hàng ở nhà kho nào, nếu không thì đã bỏ đi rồi. Chỉ cần anh ta phạm tội trộm cắp, chúng ta sẽ báo cảnh sát ngay lập tức. Giao video cho cảnh sát, cảnh sát sẽ giải quyết sự việc, chúng ta chỉ cần theo dõi nhất cử nhất động của hắn là có thể tống hắn vào tù.” Nhà kho đèn đuốc sáng chưng, gần đó có đồn cảnh sát. Cứ theo dõi, mọi hành vi vi phạm pháp luật chỉ cần một cú điện thoại là cảnh sát có thể triệt hạ ngay. Đội cồn cát không thể mang lực lượng vũ trang trú ngụ tại đây 24 giờ một ngày được.
Mark đặt ống nhòm xuống, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Karin.”
“Sao?”
Mark: “Cô nói vậy làm tôi có chút chột dạ.”
“Vì sao?”
“Bất cứ khi nào cô tự tin, cô sẽ làm được mọi chuyện.”
Karin bị câu nói này làm cho sửng sốt: “Tin tưởng tôi, nếu như anh ta không tìm được kho hàng thật, nhất định sẽ dùng thủ đoạn bất hợp pháp xâm nhập kho hàng. Lúc này chúng ta có thể bắt anh ta, chuyện rất đơn giản, anh ta sẽ phải nói bất cứ điều gì chúng ta muốn biết. Hay ông nghĩ rằng anh ta đã đến đây một cách tình cờ?” Hai người đều không biết về con ma mà cậu bé đã trông thấy, vì đội tuần tra đã không báo cáo cho họ.
Mark nói: “Nếu xuất hiện ở bệnh viện là trùng hợp, tôi không tin có mặt ở đây cũng là trùng hợp. Sẽ không có ai tình cờ đến đây. Chắc chắn có ông lớn nào đó đã nói cho anh ta một số thông tin. Có vẻ như có ai đó đã nhận ra điều gì không đúng. Lương Tập vẫn còn quá trẻ. Cậu ta chưa biết hậu quả của việc tham gia vào chuyện này, bất kể kết quả là gì, cậu ta cũng sẽ thành một con tốt bị bỏ rơi.”
Karin nói: “Không biết tự lượng sức mình.”
Mark cười haha: “Tôi đưa cô về nghỉ ngơi.”
Karin trả lời: “Không cần, tôi nghỉ ngơi trong xe một lúc là được.”
Mark quay sang nhìn Karin: “Cô vẫn lo lắng cho cậu ta sao?”
Karin không chịu thừa nhận: “Tôi không lo lắng, dù sao anh ta cũng là bạn của anh trai tôi, tôi chỉ không muốn anh ta làm chuyện ngu xuẩn mà thôi.”
Mark không nói gì nữa: “Vậy nghỉ ngơi một lúc đi.”
* * *
Khoảng 1: 30 sáng, Lương Tập vào trong lều ngủ, còn Bobby vẫn ngồi thẫn thờ một mình. Thỉnh thoảng, anh ta đi đi lại lại trong nhà kho, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó tuyệt vời lắm.
Ba giờ sáng, Bobby vào lều nghỉ ngơi.
Bảy giờ, Lương Tập và Bobby đi xuống nhà kho, các vệ sĩ mang bữa sáng đến bằng ô tô. Một người thu dọn lều. Một người đặt chiếc bàn xếp và hai chiếc ghế đẩu ở lối vào nhà kho 430, trải khăn trải bàn, đặt đủ loại thức ăn, thậm chí có cả cà phê. Vệ sĩ giao đồ ăn rời đi, người gấp lều mang lều và những thứ khác để vào cốp xe.
“Karin” Mark gọi.
Karin mở mắt ra, nhìn màn hình giám sát trên máy tính: “Bọn họ bắt đầu ăn sáng rồi sao?”
Mark nói: “Không đúng lắm.”
Karin hỏi, “Sao thế?”
Mark: “Hai vệ sĩ đi ô tô vào nhà kho, một vệ sĩ chịu trách nhiệm thu dọn lều trên nóc nhà kho, người còn lại chịu trách nhiệm đưa đồ ăn sáng. Kỳ lạ ở chỗ, vệ sĩ phụ trách bữa sáng lại đi bộ rời khỏi nhà kho, mà không đi cùng với vệ sĩ gấp lều.”
Karin nói: “Đây là một dấu hiệu tốt. Có vẻ như họ định dùng vệ sĩ để đột nhập vào nhà kho. Họ nghĩ rằng họ có thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật, nhưng họ không biết tất cả hành động của họ đã bị ghi lại. Tội đồng lõa ăn cắp thì không thoát được”.
Quan sát và chờ đợi một lúc, hai chiếc xe vệ sĩ khác tiến vào khu nhà kho và dừng lại gần nhà kho 430. Sáu vệ sĩ xuống xe và đứng xung quanh. Karin tự nhủ: “Bọn chúng định làm gì vậy. Nếu tôi đoán không sai thì vệ sĩ đã tìm dụng cụ cạy khóa. Nó khiến tôi hơi lo lắng. Bọn chúng nhiều như vậy, mỗi người mở một nhà kho, có khả năng tìm được nhà kho của chúng ta.”
Mark nói: “Tôi không nghĩ họ sẽ phân công mỗi người một kho hàng. Thông thường, họ nên chọn một hoặc hai kho hàng mà họ cho là khả nghi nhất. Xe tuần tra gần nhất có thể đến kho hàng trong hai phút.”
Karin nhìn Lương Tập và Bobby ăn sáng: “Tôi cũng hơi đói.”
Mark mở ngăn kéo xe, lấy ra một hộp bánh quy ném cho Karin: “Đừng lo, sau bữa sáng bọn họ mới bắt đầu hành động.”
Trong khi ăn bánh quy trộn với nước khoáng, Mark và Karin nhìn hai người ngồi trước nhà kho ăn xong bữa sáng. Lúc này, một người phụ nữ tiến lại gần chiếc ô tô. Mark mở cửa xe, còn Karin vội đeo khẩu trang. Sau khi nhìn xung quanh, người phụ nữ mở cửa xe ngồi vào ghế phụ, liếc nhìn Karin và nói: “Ông chủ, Tracy đang gọi.”
Mark sửng sốt: “Tracy? Tracy không phải đang ở bệnh viện Maria sao?”
Người phụ nữ gật đầu: “Vâng, Tracy gọi điện nói rằng có người đã liên lạc với cô ấy và yêu cầu cô ấy đến nhà kho để hoàn tất thủ tục cho thuê lại kho hàng trong vòng một giờ. Tracy đã nói cô ấy không ở Luân Đôn, bên kia phản hồi chỉ cần quay video cũng được, trong video chỉ cẩn nói nội dung vào ngày tháng năm nào đó cô ấy cho Bobby Clement thuê lại nhà kho của mình. Không cần chìa khóa, bọn họ tự mình xử lý, gửi xong video sẽ nhận được tiền ngay trong vòng 5 phút, gia tộc Clement sẽ bảo đảm.”
Mark không hiểu: “Có ý gì?”
Người phụ nữ nói tiếp: “Hoàn thành thủ tục cho thuê lại nhà kho trong vòng một giờ và bạn có thể nhận được 20.000 bảng.”
“Ồ, thuê lại sao.” Mark vô thức nhìn Karin, sau đó quay sang cấp dưới nói: “Tôi hiểu rồi.”
Cấp dưới xuống xe, Karin tháo khẩu trang ra, hai người nhìn nhau, Mark nói: “Chúng ta gặp rắc rối lớn rồi.”
Một giọng nói phát ra từ bộ đàm: “Camera số 3 đã ghi nhận có hai luật sư đang đi đến cổng nhà kho. Một người dân đi ô tô đến và đang nói chuyện với các luật sư.”
“Phải làm sao đây?” Karin cũng hoảng hốt.
Trừ đi nhà kho 430 mà Bobby đã thuê và ba nhà kho bỏ trống, vẫn còn 36 nhà kho. Về mặt lý thuyết mà nói, Lương Tập không thể tìm thấy nhà kho thật. Vì vậy, Lương Tập đã sử dụng chiến thuật dùng tiền, để Bobby thuê lại tất cả các nhà kho, để phòng ngừa có thay đổi, anh đã cho chủ nhà kho thời gian một giờ.
Nếu một số nhà kho có hơn 10.000 bảng anh tiền hàng hóa thì thế nào? Bobby có thể trả 20.000, 50.000, 100.000, 200.000. Bobby keo kiệt với Lương Tập để duy trì địa vị bình đẳng và sự vui vẻ. Nếu cần dùng đến tiền, anh ta có thể ném hàng triệu bảng mà không chớp mắt.
Lương Tập cũng có chút choáng váng, đây là kiểu cha mẹ gì vậy? Bobby đã cho vệ sĩ gọi tới mười luật sư, và cha của anh ấy thậm chí còn không đưa ra bất kì ý kiến nào. Dù sao ít nhất cũng gọi cho Bobby hỏi tại sao cần nhiều luật sư như vậy chứ? Ấy vậy mà không, không hề có một cuộc gọi nào.