Chương 54: Cứng họng rồi phải không?
Người ta thường nói con gái trưởng thành về mặt tâm lý sớm hơn con trai. Đặc biệt là những cô gái như Thẩm Như Đồng, từ nhỏ lớn lên trong gia đình quyền quý, được chú hai Thẩm – một kẻ ích kỷ tinh ranh nuôi dưỡng, trong mắt họ.
chỉ có lợi ích bản thân có thể đạt được mới là quan trọng nhất.
Ngoài những đồng tiền kiếm được thực tế nhất ra, những thứ khác như ước. mơ, tình yêu đều là hư ảo, chẳng đáng nhắc đến.
Vì vậy, những người không tiền không thế như Vân Hiên dù có xuất sắc đến mấy cũng là công cốc.
Bởi lẽ cho dù một người bình thường nỗ lực thế nào, kết quả cuối cùng cũng chỉ là vạch xuất phát của người khác mà thôi.
Đã vậy, sao không nhân lúc còn trẻ đẹp mà đi tìm mấy cậu ấm nhà giàu có trân nhà cao ngất kia chứ.
“Thế nào? Cứng họng rồi phải không?”
Thấy Vân Hiên bị mình mắng cho sững sờ, Thẩm Như Đồng đắc ý nói: “Nhìn tuổi anh cũng không nhỏ rồi, e là mấy chục năm nay sống như một con chó, hôm nay tiểu thư đây cho anh một bài học, để anh nhận ra sự tàn khốc của xã hội, có
ích cho cuộc đời sau này của anh đấy.”
“Khỏi cảm ơn, loại người như anh, quá tầm thường, đi trên phố tôi còn chẳng thèm liếc mắt nhìn lấy một cái.”
Nói xong, cô ta vỗ vỗ vào chiếc Ferrari của Thi Thiến Thiến: “Thấy chưa? Siêu xe Ferrari mấy triệu, cả đời anh chưa chắc đã được sờ vào.”
“Bíp bíp!”
Lúc này, đột nhiên từ đầu ngõ có một chiếc Volkswagen Phaeton màu đen lướt tới, từ từ dừng lại trước mặt Vân Hiên.
Tài xế dừng xe ổn định, một thanh niên mặc áo khoác, đeo kính mắt gọng vàng từ ghế phụ bước xuống.
“Xin hỏi có phải anh là Vân tiên sinh không ạ?”
Chàng thanh niên cung kính hỏi Vân Hiên.
“Tôi là Vân Hiên!”
“Vân tiên sinh, sếp của chúng tôi đã đợi anh rất lâu rồi!”
Anh thanh niên cung kính mở cửa ghế sau nói: “Anh ấy đặc biệt sai tôi lái xe đến đón anh, nói bữa tiệc cảm ơn chỉ còn đợi mỗi mình anh thôi, mời Vân tiên sinh lên xe.”
‘Thẩm Như Đồng ngạc nhiên nhìn Vân Hiên, không ngờ quả thật có xe đến đón anh.
Nhưng chỉ là một chiếc Volkswagen Phaeton không đáng chú ý, chắc là gọi †axi trên app, còn tìm người giả vờ làm quá, cái gì mà sếp đã đợi anh rất lâu đây chỉ có mấy người, ai mà chẳng biết lai lịch của anh chứ, cần gì phải diễn trò vậy.
“Gô quả thật đã cho tôi một bài học.”
Vân Hiên vừa định lên xe, lại đột nhiên quay đầu nói với Thẩm Như Đồng: “Coi như cuối cùng tôi cũng biết, những cô gái như cô và chị cô nông cạn đến mức nào rồi.”
“Về nói với Thẩm Như Vân, hai chúng tôi quả thật không hợp nhau, xem ra sư phụ tôi đã nhìn nhầm người, loại phụ nữ như cô ta sao xứng với tôi chứ.”
“Này, anh nói gì thế…”
Thẩm Như Đồng vừa định nói gì đó, Thi Thiến Thiến đứng bên cạnh vội vàng năm lấy cánh tay cô ta.
Vân Hiên lên xe xong, chiếc xe Phaeton khởi động êm ái, nhanh chóng quay đầu rời khỏi đầu ngõ.