Chương 43: Cậu chính là Trương Soái
“Xin chào, tôi đến tìm ngài Long. Hôm nay chúng tôi có một hợp đồng cần ký
tên.
“Là sếp Thẩm phải không? Ngài Long đã đặc biệt sắp xếp, nếu đến thì tới phòng khách nghỉ ngơi trước. Chờ ngài ấy làm việc xong sẽ xuống ngay.”
Nói xong, lễ tân dẫn họ đến một phòng khách xa hoa ở hành lang tiền sảnh để nghỉ ngơi tạm thời.
“Sếp Thẩm xin nghỉ ngơi một chút. Người phụ trách dự án sẽ xuống ngay.” Quản lý đại sảnh mang cà phê cho hai người rồi kính cẩn rời đi.
‘Thẩm Như Ngọc gật đầu, kiểm tra lại một lần nữa xem trong túi có thiếu thứ gì không.
Trương Soái mở miệng định nói gì đó, nhưng nhìn thấy đây là phòng tiếp tân của tập đoàn Long Môn thì cũng không dám lỗ mãng.
Hai người đợi khoảng mười lăm phút thì đột nhiên cửa phòng khách mở ra, Bọ Cạp với vẻ mặt ngang ngược bước vào.
“Anh Bọ Cạp!”
Nhìn thấy người quen bước vào, Trương Soái vội vàng đứng dậy, chủ động đưa tay ra nói: “Anh Bọ Cạp, em là Trương Soái, cha em là Trương Kim Phúc, chủ tịch tập đoàn Trương Thị.”
“Cậu chính là Trương Soái.”
Bọ Cạp ngẩng đầu lạnh lùng nhìn anh ta.
Nghe Từ Vĩ nói kẻ âm mưu hại ngài Vân Vân Hiên chính là tên khốn kiếp Trương Soái này, không ngờ có một ngày lại nhìn thấy khuôn mặt ghê tởm của Trương Soái này.
Lúc này, Trương Soái không biết mình đã đắc tội Bọ Cạp, vẫn đang tự nhiên đúng vậy, lần trước từng gặp anh Bọ Cạp ở khách sạn Đế Hào, rất có ấn tượng.”. Ngôn Tình Ngược
“Để em giới thiệu với anh. Đây là Thẩm Như Ngọc, tổng giám đốc của tập đoàn Thẩm Thị. Hôm nay chúng tôi đến để ký hợp đồng hợp tác với tập đoàn Long Môn cho dự án tiếp theo.”
“Vừa rồi chúng tôi nghe được tin từ sếp Từ là dự án tiếp theo đã sẵn sàng ký kết với chúng tôi nên hôm nay chúng tôi đặc biệt đến đây. Không ngờ người phụ trách dự án lại là anh Bọ Cạp. Thật sự tốt quá. Đúng lúc chờ ký hợp đồng, lát nữa chúng ta đi ăn một bữa đi!”
Trương Soái tự nhiên nói, không để ý rằng biểu cảm trên mặt Bọ Cạp ngày càng xấu xí.
“Nghe sếp Từ nói dự án chuẩn bị ký kết? Sếp Từ nào? Tên khốn Từ Bắc kia đã p đoàn Long Môn sa thải.” Bọ Cạp khinh thường nói: “Còn ăn?”
Bọ Cạp cười lạnh, đưa tay cầm lấy tập dự án do Thẩm Như Ngọc chuẩn bị, tuỳ tiện lật xem rồi ném sang một bên.
“Các công ty ở phía Đông muốn hợp tác với tập đoàn Long Môn của chúng tôi có thể xếp hàng từ đây đến vịnh Đông Hải. Các người dùng thứ rác rưởi này để làm tài liệu dự án là coi chúng tôi thành cái gì hả?”
Thẩm Như Ngọc vội vàng giải thích: “Anh Bọ Cạp, hợp đồng này được soạn thảo dựa trên tài liệu dự án anh đưa cho chúng tôi, nếu có gì không phù hợp thì chúng tôi có thể thay đổi.”
“Tập đoàn Thẩm Thị rất vinh dự được hợp tác với tập đoàn Long Môn. Trước đây, chúng ta đã có những dự án hợp tác và kết quả khá tốt. Anh cứ xem những tài liệu dự án lần trước của chúng tôi.”
“Nhìn cô cái rắm, tôi nói cho các cô biết, các cô đã phạm sai lầm lớn rồi.” Bọ Cạp chỉ vào Trương Soái mắng: “Tự mình đi tìm hiểu xem sai lầm ở chỗ nào đi. Nếu không cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý, đừng nói là dự án của
tập đoàn lần này, tôi sẽ khiến tập đoàn Thẩm Thị của các người không bao giờ tiếp nhận được bất kỳ dự án nào ở Đông Hải nữa.”
Nghe Bọ Gạp nói như vậy, Thẩm Như Ngọc và Trương Soái đều sửng sốt.
Bọn họ làm sao cũng không ngờ lần này tới đây sẽ có kết quả như thế. Vốn tưởng rằng chỉ là một buổi ký hợp đồng đơn giản, không ngờ lại đắc tội đối phương.
“Anh Bọ Cạp, anh nghe em giải thích.”
Trương Soái đang định nói điều gì đó thì Bọ Cạp đột nhiên quay đầu lại và tát thật mạnh vào mặt anh ta.
“Mẹ kiếp, cậu cho rằng cậu là cái thá gì? Anh Bọ Cạp là cái tên cậu có thể gọi à? Đừng nói Trương Soái cậu, cho dù cha cậu Trương Kim Phúc có đến, nhìn thấy tôi cũng phải cung kính mà gọi sếp Tạ.”
“Hai người các người cầm cái đống rác rưởi này và cút khỏi tập đoàn Long Môn ngay cho tôi. Cửu gia nói rồi, chỉ cho các người một ngày, nếu không tự kiểm điểm mình đã làm sai điều gì thì tập đoàn Thẩm Thị không cần tồn tại ở Đông Hải
“Cút.”
Bọ Cạp chỉ vào cửa rồi quát.