Chương 8 Sở Uyển Oánh
Trân Minh hoảng sợ, không ngờ nữ thần trong lòng hắn lại có một mặt điên cuồng như vậy. “Cô có muốn đợi tỉnh rượu một chút không?”
“Bây giờ tôi rất tỉnh!” Sở Uyển Oánh trực tiếp nhào lên, hai chân quấn lấy hắn, căn bản là không muốn nằm xuống giường nữa.
Hai người lăn xuống đất vài vòng, mãi cho đến khi đụng trúng chân ghế sô pha mới dừng lại.
Nhưng động tác của hai người càng ngày càng dữ dội!
Sở Uyển Oánh cởi áo, áo ngực tuột ra để lộ cảnh xuân. Cô vươn tay ôm đầu Trần Minh, cuồng nhiệt đòi hỏi.
Mùi hương thoang thoảng lập tức ập vào mũi Trần Minh, khiến đầu óc hăn choáng váng. Trong trạng thái mơ hồ, hắn cảm thấy nữ thần nằm trên người hắn không ngừng vặn vẹo eo, phía dưới hắn cũng nổi lên phản ứng sinh lý.
Sở Uyển Oánh cảm nhận được vật cứng, trong giọng nói có phần giêu cợt nói: “Đàn ông quả nhiên đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới.”
“Sở Uyển Oánh…”
“Anh đừng nói nữa! Nếu anh không muốn chủ động thì để tôi chủ động cho anh xeml” Sở Uyển Oánh cắn răng nói, trong lòng cô tràn đầy thù hận đối với Lý Hạo Tồn, muốn làm chuyện này để hủy hoại bản thân cũng như trả thù Lý Hạo Tồn!
Cô vươn tay, chỉ với một động tác nhẹ nhàng đã cởi được thắt lưng của Trần Minh.
Tiếng kéo rẹt rẹt vang lên, thắt lưng bị kéo ra, khóa quần cũng lập tức bị kéo xuống, Sở Uyển Oánh vươn tay sờ vào trong.
“Hai” Trần Minh không nhịn được hít một hơi, nhưng sau đó lập tức khôi phục lý trí, hắn giữ tay Sở Uyển Oánh lại.
Người phụ nữ trước mặt này đã từng là ánh trăng sáng trong lòng hắn, hắn thật sự không thể hủy hoại cô được!
“Anh có phải đàn ông không vậy?” Sở Uyển Oánh nhìn hắn, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ không thể tin nổi, đã đến nước này rồi mà người đàn ông này vẫn còn lý trí sao?
Đối mặt với một người phụ nữ có ngoại hình và vóc dáng tuyệt vời như cô, chỉ cần là đàn ông bình thường đều sẽ muốn ăn sạch trước rồi tính saul
Trần Minh dùng sức kẹp chặt đùi, cắn răng nói: ‘Mặc dù tôi không phải là đại trượng phu gì, nhưng là một người đàn ông, tôi phải biết chuyện gì nên làm chuyện gì không nên làm.”
“Cô không làm gì tổn thương tôi, tôi không thể nhân cơ hội này để làm chuyện đó với cô.”
“Anh nói sao?” Sở Uyển Oánh kinh ngạc. Người đàn ông này điên rồi sao? Đã dâng đến tận miệng rồi mà không ngờ hắn lại mặc kệ!
Trần Minh ôm cô lên, đặt cô xuống ghế sô pha, đắp chăn cho cô. “Số điện thoại của tôi vẫn là số cũ hồi đại học, có chuyện gì có thể liên hệ với tôi.”
“Cô nghỉ ngơi trước đi, tôi đi trước đây.”
“Anh, anh đừng hối hận!” Sở Uyển Oánh cắn môi, một giọt máu chảy ra, vô cùng quyến rũ.
Trần Minh vội vàng xoay người, ra khỏi phòng đóng cửa lại. Hắn sợ nếu cứ tiếp tục ở trong đó, đừng nói là nhìn thấy Sở Uyển Oánh, chỉ là nghĩ đến cơ thể quyến rũ vừa nãy của cô thôi cũng sẽ khiến ngọn lửa bên dưới cơ thể bùng lên thiêu đốt toàn thân!
Vừa nãy khi biết chuyện của Sở Uyển Oánh và Lý Hạo Tồn, không phải hắn không nghĩ tới chuyện nhân cơ hội này phát sinh quan hệ với Sở Uyển Oánh để trả thù Lý Hạo Tồn.
Nếu là người phụ nữ khác thì hắn đã trả thù trước rồi nói sau rồi! Dù sao thì hắn cũng là một người đàn ông dồi dào tinh lực! Sao có thể nuốt nổi nỗi nhục bị người khác cắm sừng chứ!