Chương 7 Cô sao vậy?
“Tôi…”
Để đưa cô về càng sớm càng tốt, Trần Minh đành phải cầm điện thoại của cô lên rồi mở khóa bằng khuôn mặt, muốn xem địa chỉ trong điện thoại.
Mà khoảnh khắc điện thoại mở khóa, hình nền điện thoại hiện ra trước mắt khiến Trần Minh kinh ngạc.
Hình nền là ảnh cưới của Sở Uyển Oánh và Lý Hạo Tôn, hai người trông có vẻ vô cùng thân mật.
Để xác minh rõ hơn, Trần Minh mở album ảnh, trong đó có ảnh cuộc sống thường ngày của hai người, còn có một số ảnh riêng tư.
Ví dụ như Sở Uyển Oánh để lộ cơ thể trắng nõn đùa giỡn dưới nước với Lý Hạo Tồn.
Xem một hồi, điện thoại dân dần rơi xuống, Trần Minh không ngờ Lý Hạo Tồn lại là chồng cô?
Thật là trùng hợp đến khó tin, hắn vắt óc tìm cách để tiếp cận Lý Hạo Tồn, không ngờ lại vô tình gặp Sở Uyển Oánh, hai người còn là bạn học.
Nghĩ vậy, Trần Minh đột nhiên nhíu mày, cầm điện thoại lên lần nữa.
Hắn, Bạch Tuyết và Sở Uyển Oánh đều là bạn thời đại học, chẳng lẽ…
Trần Minh lại mở album ảnh trong điện thoại, trong số ảnh riêng tư kia tìm thấy ảnh chụp Lý Hạo Tồn và Bạch Tuyết.
“Hóa ra cô đã điều tra bọn họ từ lâu rồi?” Sắc mặt Trần Minh trở nên u ám, hắn suy nghĩ hồi lâu rồi khởi động xe, trực tiếp đi đến khách sạn gần đó.
Xem ra việc gặp được Sở Uyển Oánh hoàn toàn là ý trời, sao hắn không nắm bắt cơ hội lần này?
Vất vả lắm hắn mới ôm Sở Uyển Oánh lên được tới phòng, Sở Uyển Oánh lúc này đã hoàn toàn bất tỉnh nhân sự, Trần Minh còn cố ý cởi bớt hai cúc áo để cô thoải mái hơn.
Làn da trắng nõn của Sở Uyển Oánh lập tức lộ ra, khiến cho Trần Minh vốn có men say đột nhiên phát hỏa.
Nếu không phải hắn có khả năng tự chủ cao thì đã nhào lên người cô lâu rồi.
“Lý Hạo Tồn, tên khốn nạn, tôi yêu anh như vậy mà anh…” Sở Uyển Oánh nằm trên giường, trong miệng không ngừng chửi rủa chồng mình, cô đã gửi gắm hết những gì tốt đẹp của mình cho người đàn ông đó.
Nhưng đổi lại chỉ là sự phản bội.
Thấy dáng vẻ khổ sở của Sở Uyển Oánh, Trần Minh ngồi trên sô pha hút một điếu thuốc, hai người cùng chung số mệnh, cảm giác bị phản bội thật sự rất khó chịu.
Năm đó sau khi tốt nghiệp đại học, Sở Uyển Oánh là người thừa kế của tập đoàn Sở Thị đương nhiên sẽ vào công ty nhà mình làm việc, còn Lý Hạo Tồn là sinh viên ưu tú du học nước ngoài về đã lọt vào mắt xanh của Sở Uyển Oánh.
Hai người nhanh chóng đến với nhau, trở thành cặp đôi khiến người khác phải hâm mộ. Nhưng sau khi tiến vào hôn nhân, bản tính không an phận của Lý Hạo Tồn cũng dần lộ ra.
Sau khi Sở Uyển Oánh thuê thám tử điều tra, anh ta không chỉ ngoại tình một lần, mà lần này còn là bạn thời đại học của Sở Uyển Oánh.
Điều này khiến cho Sở Uyển Oánh vẫn luôn kiêu ngạo hoàn toàn suy sụp, cô mất hết hi vọng, ngày ngày mượn rượu giải sầu.
“Tôi nóng quá, tôi…” Đúng lúc này, cô bắt đầu vặn vẹo cơ thể, vươn hai tay xoa nắn khắp người, nhìn Trần Minh bằng ánh mắt quyến rũ.
“Cô sao vậy?”
Trần Minh không rõ sự tình, dập điếu thuốc vào gạt tàn rồi đứng dậy xem xét tình hình của cô.
Ánh đèn trong khách sạn mờ mờ ảo ảo, không đến gần căn bản không nhìn thấy rõ mặt cô.
Nhưng Trần Minh vừa tới gần, Sở Uyển Oánh đột nhiên ôm lấy cổ hắn, vừa thẹn thùng vừa quyến rũ nói: “Trân Minh, không phải hồi còn đi học anh thích thầm tôi sao?”
“Bây giờ tôi cho anh một cơ hội.”
Nhìn gương mặt thanh tú kia, Trần Minh nổi lên dục vọng chinh phục mãnh liệt, ngày trước Sở Uyển Oánh là hoa khôi giảng đường nổi tiếng, bây giờ vẫn giữ được vóc dáng và ngoại hình ưa nhìn đó.
Có thể chinh phục được tình nhân trong mộng của vô số nam sinh trong trường, cho dù chỉ một lần cũng đáng để khoe khoang cả đời.
“Cô say rồi, nghỉ ngơi trước đi.” Cuối cùng, lý trí của Trần Minh đã đánh bại dục vọng của hắn, hắn không muốn lợi dụng người khác, càng không muốn làm người thứ ba.
Bây giờ hai người đều bị phản bội, không phải là lúc để nghĩ tới chuyện đó.
Nói xong, hắn mặc quần áo đàng hoàng cho Sở Uyển Oánh, đắp chăn cho cô rồi xoay người chuẩn bị rời đi.
“Trần Minh, nếu hôm nay anh rời khỏi căn phòng này, tôi sẽ báo cảnh sát anh quấy rối tôi.” Ngay khi Trần Minh chuẩn bị rời đi, Sở Uyển Oánh đột nhiên cởi quần áo, lớn tiếng uy hiếp.