Chương 3: Vẫn chưa nghĩ ra muốn gì
Liễu Mi hừ một tiếng, khinh thường liếc mắt nhìn điện thoại.
Nhưng khi vừa thấy hình ảnh quen thuộc trên điện thoại, Liễu Mi bị dọa đến suýt ngất, cho dù có cởi mở phóng khoáng đến đâu cũng không thể chấp nhận nổi chuyện này.
Cô kinh ngạc nhìn bản thân trên điện thoại, cảm thấy xấu hổ và ngại ngùng trước giờ chưa từng có.
Trần Minh thấy dáng vẻ này của cô, trong lòng mừng thầm, lên tiếng hỏi: “Sao? Bây giờ giám đốc Liễu đã bớt giận hơn chưa?”
“Anh… Anh… Tối qua anh ở công ty?”
Liễu Mi vốn độc đoán kiêu ngạo yếu ớt ngồi phịch xuống. ghế, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Trần Minh cười không nói gì, thấy Liễu Mi vốn luôn kiêu ngạo bây giờ lại không kiêu ngạo nữa trong lòng vui sướng không thôi, thấp giọng nói: “Lão già Đổng Chí Hải đó quá kém cỏi, nếu đổi lại là tôi, nhất định sẽ khiến cô sướng như lên mây.”
“Nhưng mà hai người cũng rất xứng đôi, đều khiến cho người khác ghê tởm, đúng không?”
Nghe giọng điệu mỉa mai của Trần Minh, Liễu Mi vô cùng tức giận, nhưng cô biết chỉ cần đoạn video này còn thì cô sẽ không thể làm gì Trần Minh, chỉ đành kiềm chế.
Nếu không, một khi đoạn video này được đăng trên diễn đàn của công ty, không chỉ cô mà cả Đổng Chí Hải cũng sẽ tiêu đời, cô làm việc cực khổ nhiều năm như vậy, còn phải hiến thân cho một tên đầu heo, tất cả đều sẽ uổng phí.
Liễu Mi suy nghĩ một hồi, nhanh chóng bình tĩnh lại, nở nụ cười quyến rũ, đi vòng qua bàn làm việc đến bên cạnh Trần Minh.
Lại sử dụng chiêu mà trước kia cô đã dùng để thu phục Đổng Chí Hải.
Cô duỗi bàn tay trắng nõn mềm mại của mình ra, đặt lên vai Trần Minh, nhẹ giọng nói: “Trần Minh, anh cũng biết đó, tôi là phụ nữ, muốn tồn tại ở chốn công sở như thế này thì cũng có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ.”
“Bình thường là tôi không đúng, nhưng Đổng Chí Hải kêu tôi nhằm vào anh, sao tôi dám làm trái ý ông ta chứ.”
Nói xong, Liễu Mi trượt tay xuống, trên mặt cũng lộ ra nụ cười nắm chắc, giọng điệu cũng trở nên thẹn thùng, không ngừng đưa đẩy vòng eo nhỏ.
Thân là giám đốc bộ phận quan hệ công chúng, cô vẫn rất có kinh nghiệm đối phó với mấy tên đàn ông này. Trần Minh chẳng qua chỉ là một người đàn ông trung niên vừa nghèo vừa khổ, sao có thể chịu nổi sự quyến rũ của cô.
“Vậy sao? Vậy giám đốc Liễu định măng tôi tiếp sao?” Trần Minh cười lạnh lùng, trực tiếp nằm lấy bàn tay không biết xấu hổ của cô.
Mặc dù Liễu Mi có chút nhan sắc, cả vóc dáng lẫn ngoại hình đều không chê vào đâu được, nhưng Trần Minh không phải tên ngốc, là thật tình hay giả dối quyến rũ hăn, hẳn có thể nhìn ra.
Liễu Mi bị từ chối cũng hơi sững sốt, cô chưa bao giờ thất bại trong việc đối phó với đàn ông, đến cả Đổng Chí Hải còn bị cô hạ gục chỉ bằng một ánh mắt.
Không ngờ Trần Minh lại từ chối cô?
“Vậy anh ra giá đi? Chỉ cần tôi có, bao nhiêu tiền cũng được'” Liễu Mi đảo mắt, lập tức nghĩ tới cách thứ hai.
“Tiền thì bỏ đi, cô dám cho tôi cũng không dám lấy, đó chẳng phải là tống tiền sao.” Trần Minh cười cười, gạt bàn tay nhỏ của Liễu Mi ra rồi đứng dậy, thản nhiên nói: “Nhưng mà video này không thể giao cho cô được, cô cứ coi như nó là bùa hộ mệnh của tôi đi.”
“Anh?”
Liễu Mi thật sự không còn cách nào, cô chưa thấy ai vừa không cần tiền vừa không cần tình như hẳn, tức đến nỗi bộ ngực trằng như tuyết phập phồng.
“Tôi thì không sao, nhưng anh nên biết, phó chủ tịch Đổng không phải người bình thường, nếu ông ta biết thì anh chết chắc…”
“Vậy phiền cô chuyển lời tới Đổng Chí Hải.” Trần Minh giơ ngón tay, lạnh lùng ngắt lời Liễu Mi: “Tôi đã lưu video vào dữ liệu đám mây rồi, nếu ông ta muốn cùng tôi cá chết lưới rách thì cứ đến đi.”
Nói xong, Trần Minh hiên ngang rời khỏi văn phòng.
Bốp!
Trong văn phòng, Liễu Mi tức đến mức nhặt thứ gì đó trên bàn ném thẳng vào cửa.
Bây giờ cô đang không thể hiểu nổi sao mình lại bẩn cẩn như vậy, còn bị Trần Minh quay video lại?
Nghĩ một hồi, Liễu Mi dứt khoát gọi cho Đổng Chí Hải. “Sao trong thời gian làm việc mà lại gọi cho anh?” Đổng Chí Hải đang họp, sau khi cúp điện thoại của cô
mấy lần, thấy cô vẫn gọi tới liên tục, ông ta đành phải tìm một cái cớ để về văn phòng nghe.
“Chuyện tối qua của chúng ta bị Trần Minh quay video lại rồi, vừa rồi anh ta lấy video ra uy hiếp em, bây giờ phải làm sao đây?” Liễu Mi đang rất bối rối, nếu video bị tung ra, vậy cô phải làm sao đây?
Cái gì?
Đổng Chí Hải vốn thờ ơ sau khi nghe vậy lập tức kinh ngạc.
Sở dĩ ông ta có thể leo lên chức phó chủ tịch đều là dựa vào người vợ lớn hơn ông ta tám tuổi, nếu không với thực lực. của ông ta sao có thể ngồi vào vị trí phó chủ tịch chứ?
Mà vợ của Đổng Chí Hải vừa xấu vừa già, sao ông ta có thể cam tâm được? Bình thường ông ta thường xuyên ở ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, cho nên khi nhìn thấy Liễu Mi xinh đẹp, ông ta đã nghĩ đủ mọi cách để tán tỉnh cô.
Nhưng cũng chỉ là chơi qua đường mà thôi, không ngờ lại thành ra thế này.
“Thế này đi, em cho cậu ta một khoản tiền để bịt miệng cậu ta, rồi anh sẽ hoàn lại cho em sau.”
“Bịt miệng?”
Liễu Mi thật sự muốn hỏi thăm mười tám đời tổ tông của ông ta, nếu có thể dễ dàng bịt miệng như vậy thì cô còn gọi cho ông ta làm gì chứ?
Đổng Chí Hải này không chỉ trông giống heo mà còn là một con heo.
Liễu Mi bất đắc dĩ nói: “Người quay video là Trần Minh, chính là Trần Minh bị em trai anh cướp mất chức trưởng phòng đó, anh còn nhớ chuyện này không?”
Đổng Chí Hải suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng nhớ ra Trần Minh.
“Là cậu ta?”
“Đúng. Hơn nữa anh ta không chỉ không cần tiền, ngay cả em giả bộ quyến rũ anh ta anh ta cũng không chút động lòng.”
Liễu Mi nói tới đây, trong lòng vô cùng tuyệt vọng, cho dù cô cởi mở thế nào cũng không phải loại gái bán hoa, ai muốn đâm vào thì đâm vào sao?
Nếu không phải vì video, cô sẽ không tùy tiện như vậy!
“Em có thể trực tiếp cởi quần áo trước mặt cậu ta…” Đổng Chí Hải phiền lòng, suýt chút nữa vô thức nói ra lời không đúng, vội sửa lại: “Em sẽ không trực tiếp cởi quần áo trước mặt cậu ta đó chứ?”
“Sao có thể, lúc đó bọn em ở trong văn phòng, lỡ bị người †a nhìn thấy thì phải làm sao?”
“Được được được, vậy thì tốt, để anh nghĩ cách, em yên tâm đi! Tạm thời đừng trêu chọc cậu ta nữa, cậu ta ra điều kiện gì thì cứ đồng ý đi.” Đổng Chí Hải nghe vậy trong lòng rất bất mãn, nhưng phải giả vờ vui vẻ.
Lúc này ông ta đã nảy sinh sát ý với Trần Minh.
“Đúng rồi, anh ta nhờ em nói với anh, anh ta đã lưu video vào dữ liệu đám mây rồi.”
Sau khi cúp máy, Liễu Mi dựa vào ghế, cô hiểu rõ Đổng Chí Hải hơn ai hết, tên mập này căn bản không xem cô ra gì, cô chỉ là một món đồ để ông ta phát tiêt mà thôi.
Chỉ dựa vào hắn nhất định không được, cô vẫn phải nghĩ cách riêng của mình.
Lúc này Trần Minh đã trở về vị trí làm việc, nhưng hẳn cũng không có tâm trạng làm việc. Trong đầu hắn bây giờ đầu là chuyện của Bạch Tuyết.
Trần Minh biết rõ, chỉ khi tìm được chứng cứ mới có thể trả thù tên gian phu kia.
Nhưng bây giờ hẳn không có manh mối gì, căn bản không biết nên bắt đầu điều tra từ đầu.
Suy nghĩ miên man một hồi, Trần Minh mở máy tính, nhìn thấy quảng cảo của công ty mà vợ làm việc, hắn lập tức phóng to ảnh lên.
Người đàn ông đứng cạnh Bạch Tuyết khiến hẳn phải chú ý