Chương 19 Làm sao vậy?
Bác tài taxi giật mình: “Anh bạn làm sao vậy? Có nghiêm trọng không? Đi bệnh viện nào?”
“Không đi bệnh viện, làm phiền đi đến nhà trẻ Hồng Kiều.” Trần Minh cắn răng mà nói.
Mẹ nó, hắn phải mau đi đến nhà trẻ quý tộc Hồng Kiều thôi. Mặc dù bỏ lỡ hôm nay thì ngày mai còn có cơ hội, nhưng mở đầu mà không suông sẻ như vậy rất xui xẻo.
Cũng may bên cạnh loại trường học quý tộc này luôn có không ít cửa hàng, có thể thuê một bộ áo khoác hơi cấp cao một chút.
Nếu mặc quần áo rách rưới đi gặp Lý tổng thì người ta còn cho hắn cơ hội nói chuyện sao?
Bác tài taxi nói: “Anh bạn đi thăm con mình à? Sao liều mạng quá thế?”
“Không phải anh cũng thế sao?” Trần Minh chỉ chỉ hộp cơm mới ăn được mấy muỗng rồi để qua một bền.
Bác tài cười nói: “Cũng hết cách, ba đứa nhỏ phải đi học, tôi không có trình độ không có bối cảnh thì chỉ có thể chạy taxi mà thôi. Vừa có mối khách cũ gọi điện thoại là tôi lập tức chạy tới, không ngờ lại gặp được anh bạn.”
Anh ta liếc nhìn khuỷu tay Trần Minh đang chảy máu rồi tiếp tục nói: “Nếu không phải thấy anh bị thương thì chưa chắc tôi đã để anh lên xe. Nhà trẻ đi ngược chiều với mối khách cũ của tôi mà”
“Cảm ơn” Trần Minh cảm kích nói.
Bác tài nói: “Không sao, anh nghỉ ngơi một chút đi, đến lúc gặp con mình lại như thế này thì mất mặt người làm cha lắm”
“Con mình?” Trần Minh hơi sửng sốt rồi mỉm cười, nhưng cũng không giải thích gì.
Nhìn họ đi xa, người đẹp vẻ mặt lạnh nhạt kia đứng trước xe thật lâu mới lấy lại tinh thần, cắn răng rồi chui vào xe, cô đạp chân ga đuổi theo chiếc taxi kia: “Đàn ông con trai giả vờ thanh cao cái gì! Thật là!”
“Đừng, cứu mạng! Đừng để người xấu dẫn con đi!” Ở cửa sân trường có một cô bé bốn năm tuổi đang nắm chặt lan can cổng trường mà gào khóc.
Chung quanh có không ít phụ huynh đều nhìn lại: “Làm sao vậy?”
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
“Nhìn cái gì? Tôi là cha nó, dẫn nó đi có gì không đúng?” Sắc mặc của người đàn ông nắm tay cô bé trông không đẹp lắm, cắn răng nói: “Con nhãi ranh, buông tay! Không tao tát miệng mày!”
“Đừng, đừng! Con muốn mẹ, không muốn người xấu này!” Cô bé khóc càng dữ tợn hơn.
Một vài phụ huynh nhìn không được: “Gì thế này, cho dù là con anh thật cũng không nên như vậy.”
“Mau buông con bé ra!”
“Rốt cuộc anh có phải cha ruột của đứa nhỏ này không, không phải bắt cóc đó chứ?”
“Đều cút con mẹ nó đi!” Người đàn ông móc ra một con dao từ quần jean, vẻ mặt có chút điên cuồng: “Tao dẫn con tao đi là điều hiển nhiên! Ai dám cản tao thì tao chơi chết thằng đó!”
“Ôi!” Những phụ huynh vừa định đi lên hỗ trợ lập tức bị dọa cho sắc mặt trắng bệch, đồng loạt lui lại.
Người đàn ông thấy mọi người sợ mình thì trên mặt lộ ra nụ cười rất đắc ý: “Hừ, biết ngay tụi mày đều là đám nhát cấy, có tiền đến mấy cũng sợ dao thôi!”
“Con nhãi ranh, thấy không, tụi nó đều sợ tao, cha của mày mới là người đàn ông đích thật! Không ngoan ngoãn đi theo tao thì tao rạch mặt mày!”
“Hức!” Nhìn thấy con dao sáng loáng, cô bé bị dọa đến nghẹn ngào không dám nói lời nào, sợ hãi buông lỏng tay ra.
Người đàn ông hài lòng cười nói: “Vậy mới đúng chứ, tao là cha của mày, chỉ cần mày ngoan ngoãn nghe lời thì sao tao tổn thương mày được đúng không?”
“Đi, qua bên kia, cùng tao chờ mẹ mày đến, đến lúc đó cả nhà chúng ta sẽ được đoàn tụ.”
“Hức, hức.” Cô bé không dám nói lời nào, bị gã ta dẫn đi về phía trước.
Người chung quanh đều rất sợ hãi, không ai dám tới gần, thấy bọn họ đi tới đều đồng loạt lui lại.
Trần Minh vừa bước xuống taxi thì cắn răng: “Móa nó, coi như tôi không may!”
“Anh bạn, anh muốn làm gì?”
“Đương nhiên là đi giúp đỡ.” Trần Minh bỏ lại một câu rồi phóng về hướng bên kia.
Bác tài biến sắc: “Đó là con gái của anh à?” “Không phải.”
“Không phải mà anh còn đi! Điên rồi sao! Tên đó có dao đấy!”
Đúng vậy, tên kia có đao!
Trần Minh vừa xông lên lập tức giật mình, vội vàng hô lớn về phía sau người đàn ông: “Bà xãiI”
“Ừm?” Người đàn ông bản đang phòng bị hắn nghe thấy tiếng hô này thì vô thức nhìn ra sau lưng.
Liều mạng! Trần Minh nhân cơ hội nhào tới, vươn tay giật đi con dao.
Lúc này người đàn ông kia lập tức quay đầu lại: “Thằng nhãi mày muốn chết!”