Chương 16
Không đầu không đuôi, bố ai hiểu.
Sau đó cô…không ngủ được.
Hai mắt Chu Phong Thanh mở trưng trưng nhìn trần nhà, cô thế mà lại mất ngủ. Chu Phong Thanh bực bội nâng giường lên để cho mình ngồi dậy, vươn người lấy chiếc laptop bên cạnh, đặt trên người.
Ánh sáng màn hình máy tính chiếu lên mặt cô, mắt theo phản xạ khẽ nheo lại.
Cô nhấp chuột vào phần mềm màu xám trên màn hình, một khung chat bật ra.
Giáo viên tiểu học Tiểu A: ” Lôi Phong, tôi nghi ngờ là anh hack! “
Giáo viên tiểu họcTiểu A:” Lôi Phong,anh đâu rồi?? “
Giáo viên tiểu học Tiểu A:” Có chuyện rồi này “
Giáo viên tiểu học Tiểu A:” Anh không ra đây tôi sẽ block anh “
Chu Phong Thanh vô cảm nhìn đống tin nhắn Tiểu A nhắn cho mình tiện tay nhắn lại vài câu.
Lôi Phong: ” Ừ “
Lôi Phong: ” Chuyện gì? “
Không đợi giáo viên tiểu học trả lời, cô liền thoát khung chat, qua diễn đàn lướt vài cái xem tin tức, thuận tiện nhận thêm vài đơn hàng.
Kiếm miếng cơm manh cá a, phấn đấu nghỉ hưu sớm.
Đang lướt hóng drama ngon lành, có thông báo nhảy lên.
Ting! Đơn hàng của XXX có nhận hay không.
XXX đỏ chói? Người dùng ẩn danh? Không nhận.
Chu Phong Thanh dứt khoát bấm không, chưa tới 1 giây lại nhảy lên thông báo như vậy, Chu Phong Thanh tiếp tục bấm không, cứ như vậy khoảng 10 lần.
Rảnh rỗi quá nhỉ sao không đi kiếm cơm đi.
Chu Phong Thanh bấm vào 3 dấu X to đùng hiện ra khung chat như bình thường nhưng tên tài khoản vẫn hiện XXX.
Lôi Phong:” Ngươi muốn làm gì “
XXX: ” Nhận đơn đi “
Lôi Phong: “….”
Hai bạn đã trở thành đối tác, vạn sự như ý, cát tường cát tường.
XXX: “…”
XXX: ” Cập nhật lúc nào vậy “
Lôi Phong: ” Không biết ” một cái chương trình thôi mà có cần phải sến súa như vậy không.
Lôi Phong:” Tiếp tục “
XXX: ” Thông tin của Phó gia “
Lôi Phong: ” Biết bao nhiêu “
XXX: ” Tất cả “
Chu Phong Thanh chống cằm suy nghĩ cô biết là mạng lưới tình báo của mình rất lợi hại, nhưng biết nhiều thế làm gì.
Lôi Phong: ” Ngươi trả bao nhiêu ”
XXX: ” 4 tỉ? “
Lôi Phong: ” gấp 10 “
XXX: ” Được “
Chu Phong Thanh nhìn dòng chữ cuối được gửi qua không chút chần chừ, tay đặt trên phím chữ dừng lại, dễ dàng như vậy sao, phá gia chi tử nhà nào thế!!!
Lôi Phong:” Có gấp không “
XXX: “Thời hạn hai ngày”
Lôi Phong: “Thành giao”
Chu Phong Thanh tắt đoạn chat với ‘phá gia chi tử’, trả lời tin nhắn của Giáo viên Tiểu A.
Giáo viên tiểu học Tiểu A: ” Tin này là bí mật chắc chắn cô chưa biết “
Giáo viên tiểu học Tiểu A: ” Tần gia sắp lụi rồi!!! “
Giáo viên tiểu học Tiểu A:” Này cô đâu rùiii “
Giáo viên tiểu học Tiểu A:”….”
Giáo viên tiểu học không thể chờ đợi thêm nữa liền kể chuyện luôn.
Giáo viên tiểu học Tiểu A: ” Con gái Tần gia là con riêng, cái cô Tần Hi Vi đấy đã thế còn rước đống nợ về cho Tần gia, Tần gia không đủ vốn, nhân viên đình công bỏ việc, giá cổ phiếu tụt dốc, chậc chậc không biết đã đắc tội với ai mà thê thảm như vậy, không đánh chết liền, vừa đấm vừa xoa, Tần gia thật thảm a. “
Chu Phong Thanh: “….”
Chu Phong Thanh đọc xong một đống chữ của giáo viên tiểu học liền cảm thấy ngoài đời nhất định hắn ta là nhà báo hay nhà hàng xóm gì đó đó.
Chu Phong Thanh đọc xong tin tức liền suy nghĩ, dạo này cô chuyên tâm học tập, còn chưa bắt đầu động đến Tần gia, đã có người giúp cô rồi sao?
Chu Phong Thanh di chuột qua một nhóm chat khác, thả đống thông tin đen của Tần gia vào, sau đó liền mặc kệ nhóm chat bùng nổ, an an tĩnh tĩnh chăm chỉ làm việc cho đơn hàng đắt giá.
Phó gia cũng thật kín kẽ, không moi ra chút tin xấu nào.Chu Phong Thanh vặn kiệt sức lực moi hết thông tin mình có thể làm được gom vào một chỗ.
Cô vươn vai vặn vặn lưng, nhanh chóng cất máy tính, chùm chăn đi ngủ.
Sáng hôm sau, lúc cô tỉnh dậy, Chu Phong Thanh thấy hơi sửng sốt.
Sao ba mẹ cô đều ở đây? Bình thường ba mẹ Chu cũng đến nhưng thường vào những lúc chiều tối, sáng sớm thì hầu như không có ai cả.
Mẹ Chu thấy con gái đã tỉnh liền tự tay giúp Chu Phong Thanh vệ sinh cá nhân.
Bước ra khỏi nhà tắm, Chu Phong Thanh đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, hai cái tai cô giựt giựt lên hưng phấn nhìn lên bàn trà, bánh bao kim sa, há cảo hấp, thịt lợn xào chua ngọt, gà kung pao,…
” Ba, anh cả, anh hai ” Chu Phong Thanh quy củ chào hỏi.
” Anh hai, anh đi thi nhanh thế cơ à ” thi tận Châu Phi sao về nhanh thế, Chu Phong Thanh thắc mắc.
” Anh đọc lộn, anh thi ở Thành Giang mới đến chỗ thi là bọn họ đã nhốt anh lại 12 tiếng rồi, anh đã tham gia kì thi quái quỷ gì chứ aaaaa” đến cả Chu Xung Thiên cũng không biết trong đầu nghĩ gì lại nghĩ mình đi Châu Phi.
Còn về kì thi kia, Chu Xung Thiên nghĩ lại chỉ cảm thấy óc nổ tung, đó là kì thi kỳ quặc nhất anh từng thi.
– ——————————
Chúc mọi người ngày ngày vui vẻ đọc truyện vui vẻ, bảo bối sảng khoái ném phiếu đi 🌹🌹🌹🌹!!!