Chương 23. Đừng đút ngón tay thầy vào
- Trang Chủ
- Thầy Giáo Làm Ơn Buông Tha Em - Mộc Tử Diệp
- Chương 23. Đừng đút ngón tay thầy vào
Đỗ Đức Minh trừng mắt nhìn Tô Bảo Vy rồi lên tiếng “Chuyện muốn hay không là thầy quyết định, em không có quyền lên tiếng nghe rõ chưa.”
Đỗ Đức Minh nói rồi thì thô bạo dùng một tay vén quần lót ren màu trắng của Tô Bảo Vy qua một bên để lộ ra con bướm mụp rụp hồng hào đã ướt át từ lúc nào rồi.
“Nhìn xem lồn em ướt hết rồi nè Bảo Vy, để thầy làm em thấy thoái mái hơn nha.”
Tô Bảo Vy cố gắng dừng sức muốn khép chân lại nhưng hai cánh tay của Đỗ Đức Minh như gọng kìm sắt giữ chặt hai chân cô tách ra không tài khép lại được hết.
Đỗ Đức Minh cúi đầu sát lại gần hạ thể của Tô Bảo Vy rồi đưa đầu lưỡi của mình ra liếm dọc theo khe lồn của cô một cái khiến cô trân người lên khoái cảm tràn đến khiến cô không chịu nổi mà rên lên tiếng thành tiếng.
“AAAA….đừng mà thầy…aaaaaahhhh.”
Đỗ Đức Minh cúi xuống hôn vào cửa lồn của Tô Bảo Vy, gò má anh mơn man những sợi lông mịn màng lưa thưa trên mu lồn cô, tay vuốt ve hai đùi thon nõn nà của cô.
Nhìn thấy cái lồn non màu hồng phấn đã ướt nước nhờn căng bóng của Tô Bảo Vy mà Đỗ Đức Minh cảm thấy như máu đang dâng lên trong cả thể mình.
“Lồn em đẹp thật đó Bảo Vy, dù có ngắm cả ngày cũng không thấy chán.”
Tô Bảo Vy lắc đầu mặt đỏ ửng lên vì xấu hổ “Thầy đừng nói mấy câu như vậy mà.”
Đỗ Đức Minh tiếp tục cúi xuống hôn cửa lồn của Tô Bảo Vy hồi lâu, cô nhắm mắt hưởng thụ những cảm giác kích thích lạ lẫm mà anh đem đến cho mình, mặc dù lý trí Tô Bảo Vy không muốn xảy ra chuyện này nhưng mà cái cơ thể cô nó vẫn phản ứng lại những kích thích mà anh đem đến.
Tô Bảo Vy cảm nhận được một bàn tay mạnh mẽ úp chặt vào con bướm đầy đặn của cô khiến cô giật nảy người, các ngón tay của Đỗ Đức Minh nhẹ nhàng tách hai mép âm hộ của cô ra, một luồng điện rần rần xông thẳng lên khiến đầu óc cô choáng váng, nơi nhạy cảm nhất của cô đã bị anh chạm phải rồi, các ngón tay điêu luyện của anh khiến cô phải quíu chặt đôi chân ngọc ngà.
Tay của Tô Bảo Vy bấu chặt xuống ga giường, cô không tự chủ được mà nâng hông lên muốn né tránh nhưng mà điều đó chỉ càng làm cho ngón tay của Đỗ Đức Minh dễ dàng va chạm vào bên trong cô hơn thôi.
Tô Bảo Vy lắc đầu lên tiếng rên rỉ “A…a.aaaaaa….thầy…đừng…đừng…dừng lại…chỗ đó của em khó chịu quá…đừng chạm nữa…aaaaa.a….em chết mất…ư…ư…ư….aaaaa…đừng sờ vào chỗ đó nữa mà…aahahahah.”
Đỗ Đức Minh ngồi dậy đẩy hai chân của Tô Bảo Vy thành chữ M con bướm xinh đẹp múp thật múp của cô lộ ra rõ rệt trước mắt anh, tay anh vuốt ve hai bên háng cô rồi một ngón tay lần vào cửa lồn của cô, nước nhờn lại chảy ra từng chút một.
Cơ thể Tô Bảo Vy ngưng đọng lại cô cảm giác như thời gian ngừng trôi, cô trân mình lại rên lên nho nhỏ “A…a…aaaa.a.a….thầy ơi…đừng mà…đừng có chạm vào đó…aaa…đừng mà đừng đút ngón tay thầy vào…aaa…em khó chịu quá…aaaa…mmmm.”
Bàn tay quái ác của Đỗ Đức Minh vẫn không ngừng lại mà nó tiến lần tiến lần vào bên trong, tiến vào lui ra, cọ bên này cọ bên kia, khiến Tô Bảo Vy rùng mình dâm thủy bắt đầu chảy ra từ miệng lồn của cô nhiều hơn thấm ướt tay của anh.
Đỗ Đức Minh như chưa thỏa, anh cho ngón tay tiến sâu vào bên trong Tô Bảo Vy, cô trân mình tránh đi thì anh lại rút ngón tay càng lùi ra, rồi lại tiến vào, tới lùi khoảng cách không biết bao nhiêu lần để rồi lại tiến sâu vào bên trong nữa ngọ ngoậy luôn lúc ngoáy bên này lúc ngoáy bên kia không ngừng.
Tô Bảo Vy co người nẩy lên giọng rên rỉ “Thầy ơi…aa.a.a..a…thầy ơi tha cho em…chỗ đó của em khó chịu quá…aaaa…em cầu xin thầy rút tay ra đi…a…a.a.a.a.a.”
Mấy ngón tay của Đỗ Đức Minh công phá mãnh liệt khu tam giác huyền bí của Tô Bảo Vy, cô oằn mình chịu trận mà không oán thán, cảm giác bị làm nhục cộng với cảm giác rần rần khó tả xung đột mãnh liệt khiến cô nhất thời chẳng biết làm sao, ý nghĩ thì bảo đôi chân khép chặt nhưng mà lại chẳng có sức lực trước sự công phá của người đàn ông trước mặt.
Đỗ Đức Minh cảm nhận được nước nhờn từ trong lồn của Tô Bảo Vy chảy ra đã rất nhiều rồi không thể chờ quá lâu vì thời gian không cho phép nên anh liền túm lấy hai chân của cô gác lên vai mình mình rồi úp mặt vào lồn cô liếm một cái từ dưới lên trên mồng đốc làm cô giật nãy mình.
“Aaaaa…thầy…a.a.a….đừng mà…chỗ đó…chỗ đó bẩn lắm…aaa.a…a..a….thầy đừng có liếm mà…đừng liếm mà.”
Đỗ Đức Minh không hề để ý những gì mà Tô Bảo Vy nói anh chỉ tập trung vào công việc tận hưởng cái lồn mà anh hằng ao ước thôi.
Lưỡi của Đỗ Đức Minh xoắn mân mê ve vãn cái mồm đốc rồi đút lần vào bên trong như một nhà thám hiểm tò mò muốn khám phá xem có cái gì bí mật ở bên trong lồn của Tô Bảo Vy, lưỡi anh rà qua rà lại làm cô cong người lên như con tôm luộc, anh càng nút sâu hơn vào háng cô tưởng chừng như muốn nuốt sống cửa mình của cô vậy.