Chương 188: Công chúa Hư Tử Linh
Sau khi thân thể khôi phục, tình trạng của họ có thể nói là trần chuồng như nhộng. Bởi vì khi nãy Trần Minh Quân chỉ chú ý khôi phục Hoàng Thành và thiết lập công việc cho Cửu Ngôn, nên hắn hoàn toàn không có chú ý tới chuyện này.
Cho tới lúc hiện tại, khi đã quay lại căn cứ, hắn mới phát hiện chuyện lúng túng này. Trong số nhóm người này, có 5 người là nữ, còn lại đều là nam.
Nếu toàn bộ là nữ thì còn đỡ, xấu hổ thì xấu hổ, nhưng cũng là một ký ức tươi đẹp. Nhưng đáng tiếc, khi nhìn qua đám đực rựa kia, Trần Minh Quân chỉ cảm thấy hối hận vì đã nhìn.
Sau khi làm xong, Trần Minh Quân ho khan một tiếng, trong lòng động ý niệm, đem từng người bao bọc lại bên trong một tấm vải riêng, tạm thời che đi thân thể của họ.
Kế tiếp, hắn không nói gì, cũng không muốn hỏi gì. Đơn giản là dùng thần niệm chia ra làm 20 phần, lần lượt xâm nhập và sưu hồn bọn người này cùng lúc.
Bởi vì nguyên thần của đám người này đều đã trọng thương. Khi xâm nhập vào không gian linh hồn, Trần Minh Quân không gặp phải sự cản trở nào. Mà cho dù có cản trở thì cũng không thể, trừ phi là nguyên thần cường đại hơn.
Nguyên thần của linh sĩ ngũ tinh cũng chỉ là nguyên thần mới hình thành, sức mạnh là yếu nhất trong số các nguyên thần. Lại gặp phải một loại lực lượng ở cấp độ cao hơn linh hồn lực, chịu sự áp chế, cho nên mới sinh ra hiệu quả bất khả kháng này.
Muốn bù lại sự áp chế dựa trên bản chất thì phải có số lượng cực lớn để bù lại. Chuyện đó chỉ xảy ra khi tu vi tăng cao hơn, nguyên thần mới cường đại hơn.
Trần Minh Quân sưu hồn vô cùng thuận lợi. Hắn vẫn làm như cũ, chỉ quan sát, phán đoán, quyết định giữ những gì cần giữ. Còn tất cả những ký ức khác đều bị hắn gạt bỏ, không lưu lại trong đầu mình. Đây cũng không phải xóa bỏ ký ức của đối phương, đây chỉ đơn giản là xem xong rồi quên đi, không ghi nhớ mà thôi.
Sau khi đã sưu hồn được một lúc, Trần Minh Quân cũng đã đại khái nắm được toàn bộ thông tin cơ bản. Cũng hiểu được tiền căn hậu quả của sự việc lần này.
Nhưng khi nhìn xa hơn về quá khứ, Trần Minh Quân liền phát hiện một sự kiện dị thường. Ánh mắt của hắn không tự chủ mà nhìn về Hắc Đại Thần. Ánh mắt tỏ vẻ vô cùng tò mò và hứng thú.
“Không ngờ cô gái này lại đến từ bên ngoài vũ trụ!”
Hắc Đại Thần chẳng những là nữ, còn là một người đến từ bên ngoài vũ trụ, không phải dân bản địa của hành tinh này.
Xuất phát từ hứng thú và tò mò nồng đậm, Trần Minh Quân chú tâm quan sát xa hơn. Càng xem, Trần Minh Quân càng rung động trong lòng. Theo thời gian trôi qua, bức tranh toàn cảnh về câu chuyện của Hắc Đại Thần dần hiện ra đầy đủ trong đầu hắn.
Hắc Đại Thần là công chúa của Tử Tinh, nơi thuộc quyền sở hữu và thống trị tối cao của Hư Tôn Giả. Cô có tên là Hư Tử Linh, là con của vị vua cai quản Tử Tinh lúc bấy giờ. Vị vua này do Hư tôn giả chỉ định, mỗi người sẽ tại vị khoảng 500 năm vũ trụ, cũng tức là 1000 năm trên Trái Đất.
Có thể nói, Hư tôn giả là lão tổ tông của Hư gia, cũng là lão tổ tông của Hư Tử Linh. Còn Hư gia là chúa tể trên Tử Tinh và một số hành tinh nhỏ khác trong các vùng tinh không lân cận.
Hơn trăm năm trước, vị công chúa Hư Tử Linh này giả dạng thành quân nhân, theo một đoàn quân thám hiểm ra bên ngoài vũ trụ để thăm dò các hành tinh trong phạm vi xung quanh Ngũ Sắc Tinh Vực.
Đoàn quân thám hiểm gặp phải tập kích của quân thám hiểm đến từ Lục Tinh. Trong lúc chống trả thì vô tình rơi vào vùng ảnh hưởng của một vụ nổ siêu tân tinh.Do đôi bên đều không tin tưởng lẫn nhau, dẫn đến đều không cách nào nhanh chóng rời khỏi vùng sát thương của vụ nổ. Thế là, đôi bên đều chịu cảnh gần như toàn quân bị diệt.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Công chúa Hư Tử Linh đã sử dụng một quả siêu cấp “truyền tống châu” để thoát đi, giữ được mạng sống.
“Truyền tống châu” rất quý giá, là một loại tiêu hảo phẩm, có tác dụng bảo vệ tính mạng trong lúc nguy cấp. Mỗi viên chỉ có thể được dùng đúng 2 lần, một lần là truyền đi, lần sau là truyền về, giống như là một vé khứ hồi vậy.
Khi được kích phát, siêu cấp truyền tống châu sẽ mang theo người kích phát dịch chuyển tức thời đến một hành tinh phù hợp cho sự sống. Khoảng cách truyền tống phụ thuộc vào phẩm giai của truyền tống châu. Như loại siêu cấp truyền tống châu do Hư Tử Linh sử dụng thì có thể truyền tống trong bán kính gần một trăm triệu năm ánh sáng.
Khoảng cách này cũng là khoảng cách tối đa để truyền tống châu dò xét. Nó có thể truyền tống rất gần, hoặc rất xa, hoàn toàn là ngẫu nhiên không có quy luật. Miễn là hành tinh đích đến phù hợp cho sự sống và nằm trong phạm vi truyền tống.
Sau khi đã dùng lần một, phải chờ hơn 10 năm vũ trụ mới có thể tích góp đủ năng lượng để kích phát truyền tống ngược về vị trí ban đầu.
Hư Tử Linh bị truyền tống đến cái hành tinh này. Lúc đầu, nàng cũng đã thử dùng vài biện pháp liên lạc với hoàng gia, nhưng đều không nhận được phản hồi. Điều đó chứng minh hành tinh này ở rất xa Ngữ Sắc Tinh Vực.
Còn về việc trực tiếp bay ra vũ trụ? Nàng ta còn chưa đủ trình độ làm chuyện đó. Cao lắm là có thể sinh tồn ngoài vũ trụ một thời gian ngắn, mà cũng là nhờ vào trang bị, không phải năng lực tự thân.
Sau khi đã cố gắng thử đủ mọi biện pháp đều không có hiệu quả, Hư Tử Linh chỉ có thể cắn răng chờ đợi cho truyền tống châu khôi phục.
Theo suy nghĩ của cô, chờ hơn 10 năm vũ trụ sau, cô sẽ truyền tống trở về vị trí gặp nạn lúc trước. Nhờ vào trang bị đang có, cô sẽ sinh tồn được ngoài vũ trụ hơn một năm. Lúc này, cô đã có thể liên lạc được với hoàng gia, không bao lâu là cô sẽ được giải cứu.
Thế là, nàng ta bắt đầu thăm dò hành tinh này, tìm cách sinh tồn trong khoảng 10 năm vũ trụ.
Ban đầu, nàng ta chỉ sống tách biệt trong rừng sâu núi thẳm, không muốn mạo hiểm tiếp xúc với người trên hành tinh này. Nhưng khi đã qua hơn 8 năm vũ trụ, cũng tức là 16 năm theo thời gian Trái Đất, một sự cố đã xảy ra. Sự cố này chính là việc hành tinh này đột nhiên bị người ta thu đi.
Thời điểm đó, đối với người trên hành tinh này, họ chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn, các vì sao xoay vần rồi xuất hiện một cái Mặt Trời hoàn toàn khác. Cùng với đó là hình ảnh mờ nhạt của 8 hành tinh còn lại trên trời cao. Chúng xếp thành một cái vòng cung, như là đang xếp hàng và di chuyển cùng nhau.
Do không có ai từng tiếp xúc với văn minh ngoài vũ trụ, cũng không có cường giả nào chính thức bước khỏi hành tinh này, nên không ai đoán được chuyện gì xảy ra. Chỉ cho rằng đây là một lần thiên địa biến cố, vật đổi sao dời trong truyền thuyết mà thôi.
Còn bản thân Hư Tử Linh thì khác, cô là công chúa của một quốc gia hùng mạnh, chiếm trọn một hành tinh tu luyện to lớn, lão tổ trong tộc là một tôn giả. Cho nên cô biết sự tồn tại của những thần vật không gian như không gian châu hoặc những thần vật tương tự.
Lại kết hợp với dị tượng vật đổi sao dời, một dãy hành tinh xoay tròn quanh một ngôi sao theo đúng một đường quỹ đạo. Bầu trời trở nên đen kịt vào đêm, không có bất cứ ngôi sao nào khác. Tất cả chuyện này đều dẫn tới một kết luận. Đây là có bàn tay con người làm ra, hành tinh này đã bị thu vào một thần vật không gian.
Biết là biết như vậy, nhưng Hư Tử Linh vẫn hy vọng mình đoán sai.
Vài năm vũ trụ lại trôi qua, đến khi truyền tống châu khôi phục, Hư Tử Linh vội vàng thử kích phát nó, nếu hành tinh này còn ở bên ngoài vũ trụ, cô sẽ được truyền tống về vị trí đã rời đi lúc trước. Kết quả dĩ nhiên là thất bại, truyền tống châu không thể liên hệ với vị trí lúc trước. Chuyện như vậy chỉ xảy ra khi nó đã ở trong một thần vật không gian, bị cắt đứt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Sau khi sầu thảm một thời gian khá dài, Hư Tử Linh vực dậy tinh thần. Cô quyết định hòa nhập vào hành tinh này, với một chút hy vọng nhỏ nhoi rằng. Lúc nào đó, cô có thể tiếp xúc với chủ nhân của thần vật không gian này. Khi đó, có thể vì biểu hiện của cô mà có được cơ hội rời khỏi thần vật. Chỉ cần rời khỏi thần vật không gian, cô có thể ngay lập tức sử dụng truyền tống châu rời đi.
Chuyện sau đó, cô hóa thành một nhân vật gọi là Hắc Đại Thần. Với tu vi ngũ tinh linh sĩ, lại sở hữu nhiều pháp kỹ mạnh mẽ, Hư Tử Linh rất nhanh tạo ra tên tuổi của bản thân rồi thành lập cái gọi là Liên Minh Vệ Thần.