Chương 159: Cuộc chiến ngoài vũ trụ
Trung tâm vận hành kính viễn vọng siêu thực R-T5, đặt tại cơ quan hàng không vũ trụ Hoa Kỳ.
Trong một bầu không khí im lặng đến tĩnh mịch, đột nhiên có tiếng nói máy móc vang lên
“Đã hoàn thành khởi động, R-T5 sẽ bắt đầu truyền tải hình ảnh sau 10 giây”
“9 giây”, “8 giây”, “7 giây”, “6 giây”, “5 giây”, “4 giây”, “3 giây”, “2 giây”, “1 giây”
“Hệ thống đang được phát trực tuyến!”
Một cái màn hình kích cỡ siêu lớn sáng đèn lên. Sau đó, hình ảnh bầu trời đêm lấp lánh những vì sao hiện ra. Mà tại trung tâm của của màn hình là một hành tinh nhìn rất giống Trái Đất. Hình ảnh hiện ra rõ nét đến mức có thể nhìn rõ từng gợn mây trôi nổi trong bầu khí quyển của hành tình này. Thậm chí, còn có thể nhìn thấy nó đang tự xoay quanh trục.
Đây là hành tinh được nghi ngờ là có sự sống. Còn có thể tồn tại một nền văn minh khác. Hiện tại, bọn họ đã có thể quan sát bề mặt hành tinh. Chỉ cần điều chỉnh thêm một chút tiêu cự của R-T5 là sẽ trả lời được câu hỏi “Chúng ta có đơn độc trong vũ trụ này hay không?”
Chuyện đơn giản như vậy nhưng mà độ khó cũng vô cùng lớn. Nên biết, bọn họ đang quan sát thông qua khoảng cách hơn 2 triệu năm ánh sáng. Chỉ cần thay đổi một phần rất nhỏ tiêu cự là sẽ phát sinh sự sai khác như trời với đất.
Không bao lâu sau, hình ảnh mặt đất của hành tinh kia ngày càng được phóng đại lên. Sau cùng, có thể nhìn thấy trên bề mặt có rất nhiều kiến trúc, dù vẫn còn rất mờ ảo nhưng có thể xác nhận là sản phẩm được sinh vật tạo ra, không phải địa hình tự nhiên.
Đáp án của câu trả lời đã có!
“Hoan hô!”
Toàn bộ hội trường lập tức vỡ òa bởi những tiếng hò hét vui sướng. Bọn họ đã thành công tạo ra một công cụ quan sát vũ trụ sắc nét và rõ ràng nhất từ trước đến nay. Hơn nữa, bọn họ cũng trở thành nhóm người đầu tiên trên thế giới trả lời câu hỏi kinh điển kia. Làm sao có thể không vui sướng cho được.
“Giáo sư Alex, xin chúc mừng ngài đã khởi động dự án thành công. Tổng thống cũng đã nhận được tin. Không bao lâu sau Nhà Trắng sẽ có một buổi họp báo tuyên dương nhóm của ngài, cũng là để tuyên bố ra quốc tế.”
Một người đàn ông gốc Phi mang quân hàm cấp đại tá, cầm trên tay một ly rượu màu vàng kim bước tới nâng ly chúc mừng giáo sư Alex.
“Ha ha ha, đại tá quá lời rồi. Có được sự thành công này cũng là nhờ chính phủ đã ủng hộ hết mình. Lại nói, nếu không có sự nhiệt quyết của mấy trăm tiến sĩ ở chỗ này thì lão già như tôi cũng không làm nên trò trống gì”
Giáo sư Alex mặc dù rất vui vẻ, cũng rất tự hào, nhưng vẫn khiêm tốn đáp lễ.
Sau đó, đôi bên trò chuyện rất hợp ý. Cũng nhắc đến rất nhiều dự án hàng không vũ trụ quan trọng khác trong tương lai.
Những người khác cũng không ngừng tiến lên chúc mừng giáo sư Alex. Cái gì nên khen đều khen, cái gì không nên khen thì cũng khen. Làm cho vị giáo sư đã có tuổi như trẻ ra hàng chục năm. Trên miệng luôn nở một nụ cười, rất lâu cũng không thể khép lại được.
“Chúa ơi, đây là cái gì vậy?”
Một tiếng la thất thanh vang lên. Trong bầu không khí vui vẻ tràn ngập tiếng cười thì tiếng la này đặc biệt chói tai và gây chú ý cực mạnh.
Nương theo tiếng la này, mọi người nhìn về phía một người đàn ông. Người này là một trong những người làm nhiệm vụ điều khiển góc nhìn của R-T5.
Lúc này đây, anh ta không ngồi trên ghế mà đã đứng dậy. Trên gương mặt tỏ vẻ khiếp sợ và khó tin. Mắt thì nhìn chầm chầm lên màn ảnh lớn. Mọi người thấy vậy mới xoay người nhìn lên màn hình.
“Xoảng!”
“Leng keng!”
Từng tiếng ly thủy tinh rơi vỡ vang lên. Chứng minh rằng cảnh tượng trên màn ảnh làm cho rất nhiều người khiếp sợ. Tinh thần bị trùng kích mãnh liệt, đến mức đồ đạc đang cầm cũng vô thức buông ra.
Trên màn hình cỡ lớn, trình chiếu cảnh hai người khổng lồ đang chiến đấu kịch liệt giữa hư không vũ trụ.
Một trong hai có bề ngoài không khác gì một người đàn ông phương đông. Quần áo của y cũng rất có nét văn hóa trên Trái Đất. Nhưng nhìn kỹ thì thấy có nhiều điểm khác biệt rất lớn. Nếu dựa theo tuổi trên Trái Đất mà tính thì vẻ ngoài của người này khoảng 25 đến 30 tuổi.
Người còn lại thì có thể lấy hình tượng đầu trâu mặt ngựa để hình dung. Bởi vì gương mặt của kẻ này đúng là dài ra như mặt ngựa. Trên đầu mọc hai cái sừng hình lưỡi liềm như sừng trâu. Tuy nhiên, thân thể thì vẫn là thân người. Nhìn kỹ vẫn có sự khác biệt với thân người, nhưng nhìn chung thì đúng là kiểu hình 2 chân 2 tay.
Vũ khí của người đàn ông phương đông là một cây thiết bảng. Thân thiết bản sáng lóa đến mức khó nhìn được cụ thể màu sắc và hình dạng trên thân của nó.
Còn tên đầu trâu mặt ngựa thì lại dùng một thanh đại đao. Nhưng hình dáng rất là quái lạ, khó mà tìm thấy loại đại đao nào có hình dáng tương tự trên Trái Đất. Thân đao đen nhánh như mực. Nếu không phải có ánh sáng bao quanh thì còn không thấy được thanh đại đao này trên nền vũ trụ.
Mỗi khi thiết bảng và đại đao va chạm. Năng lượng phát ra từ sự va chạm sẽ nổ mạnh ra bốn phương tám hướng. Sức mạnh đó chẳng khác nào một vụ nổ siêu tân tinh. Làm cho các ngôi sao và hành tinh ở gần đó đều bị phá toái theo.
Nhìn kỹ thì thấy tên đầu trâu mặt ngựa là bên bị yếu thế. Đang vừa đánh vừa chạy về sau, cũng chẳng biết là đối phương muốn lùi đi đâu.
Kích thước của cả hai đều vô cùng to lớn, lại ở giữa hư không vũ trụ, chỉ cần không phải là đột nhiên đi xa hàng tỷ tỷ cây số thì khó mà không nhìn thấy.
Để dễ hình dung, nếu bọn họ có kích thước như người bình thường, thì Trái Đất chỉ to bằng một chiếc xe tải loại một tấn mà thôi.
Trong quá trình rượt đánh này, tên đầu trâu mặt ngựa cũng thỉnh thoảng chộp lấy vài hành tinh rồi ném về phía người đàn ông phương đông. Người đàn ông phương đông cũng chỉ vun thiết bảng lên là một hành tinh sẽ bị phá toái thành bụi vũ trụ.
Rất may mắn, các hành tinh này đều là hành tinh chết, không có sự sống. Nếu không, không biết sẽ có bao nhiêu sinh linh bị hủy diệt.
Không bao lâu sau, cuộc chiến đã sắp tiếp cận đến hành tinh rất giống Trái Đất kia.
Đúng lúc này, người đàn ông phương đông không tiếp tục đuổi theo. Y dừng lại, cây thiết bảng trên tay cũng đột nhiên biến mất. Sau đó, chỉ thấy y đang chéo hai tay vào nhau, giống như làm động tác đang dệt vật gì đó vô hình. Cánh tay không thay đổi tư thế, nhưng động tác các ngón tay chuyển động thì cực nhanh.
Kế tiếp, trên đỉnh đầu của y dần dần xuất hiện hư ảnh của một cái đồ án âm dương. Hư ảnh này rất nhanh thì ngưng thực và tỏa sáng chói lóa ra xung quanh.
Sau đó, người đàn ông phương đông thay đổi động tác tay. Hai ngón trỏ và hai ngón cái chạm vào nhau, tạo thành hình tròn, các ngón tay còn lại thì xòe ra.
Nương theo động tác tay của y, đồ án âm dương cũng kịch liệt chuyển động theo. Tạo thành một cái vòng xoáy âm dương cực lớn, đủ để bao phủ toàn bộ Thái Dương Hệ vào trong.
Tên đầu trâu mặt ngựa đang chạy ở phía xa cũng bị bao phủ vào trong vòng xoáy. Có thể nhìn thấy gương mặt tên đó tỏ vẻ tức giận và không cam lòng. Dường như chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian nữa thôi thì hắn sẽ làm được chuyện gì đó.
Bởi vì vòng xoáy âm dương bao phủ diện tích quá lớn. Trên màn hình cũng chỉ có thể thấy được từng cơn bão ánh sáng trắng đen không ngừng gào thét, chuyển động kịch liệt, giống như muốn sáng bằng và hủy diệt tất cả.
Không bao lâu sau, toàn bộ vòng xoáy âm dương đột ngột thu nhỏ lại. Tốc độ thu nhỏ rất nhanh, chỉ một cái chớp mắt thôi đã cô đọng lại chỉ còn một điểm nhỏ xíu, rồi biến mất hoàn toàn.
Trên màn hình, chỉ còn lại cảnh vũ trụ lạnh lẽo, tối tăm. Bên cạnh đó là từng mảng bụi vũ trụ, cũng là mảnh vỡ của rất nhiều hành tinh. Minh chứng cho tất cả những chuyện vừa xảy ra.
Đột nhiên, tiếng còi báo động vang lên! Toàn bộ người có mặt mới bừng tỉnh lại từ cơn chấn động. Hình ảnh bọn họ vừa được quan sát thực sự quá kinh thế hãi tục. Cũng có thể nói là thế giới quan đã bị phá vỡ hoàn toàn. Không có một thành tựu khoa học hay kiến thức gì có thể lý giải được chuyện vừa rồi.
Tất cả cửa ra vào trong căn phòng đều bị khóa chặt. Rất nhiều quân lính được vũ trang tiến vào căn phòng. Mọi người đều bị yêu cầu bỏ lại tất cả thiết bị liên lạc và đứng lên rời đi theo sự hướng dẫn của quân đội. Sĩ quan quân đội cũng nhanh chóng tiếp quản trang thiết bị và máy móc tại căn phòng.
Đại tá William cũng nói với giáo sư Alex
“Giáo sư, tổng thống cần gặp ngài tại Nhà Trắng. Ngay bây giờ!”
Rõ ràng, trong lúc tất cả đang khiếp sợ thì người đại tá này đã bình tĩnh hành động sớm nhất. Ông báo tin cho tổng thống, đồng thời điều động quân đội đến đây tiếp quản toàn bộ.
Còn những người đang có mặt cũng sẽ bị dẫn đi. Sau khi trải qua một loạt biện pháp nghiệp vụ, đảm bảo họ sẽ không hé miệng nửa lời thì mới để họ trở lại cộng đồng.
Hắn chạy ra phần mộ sau, chẳng những phải đối mặt triều đình cùng thế lực khắp nơi truy sát, còn được trợ giúp thê tử của hắn Bá Vũ Vương Tần Mộc Ca từng bước một cầm lại nàng hết thảy. May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại.