Chương 7 - Khiêu khích
[Kí ức] Đó là ngày thứ 2 Bạch Thiên Hoa ngồi cùng Lương Hạo, cô đã thích cậu bắt đầu từ hôm nay và đang có ý định theo đuổi, cô đang lén lút nhét vào ngăn bàn của Lương Hạo một hộp sữa và gói bánh, cô ta ngại ngùng ngồi vào chỗ và giả vờ đọc sách. Ngay sau đó Lương Hạo đến lớp, cậu vừa ngồi vào chỗ đã phát hiện hộp sữa và gói bánh ở trong ngăn bàn liền hỏi với vẻ cau có :
– Ai nhét đồ vào đây vậy?
– Là… là..
Bạch Thiên Hoa chưa kịp nói xong thì Lương Hạo liền nói tiếp :
– Là người thích tôi à? Thích mà lại không biết ông đây không uống được sữa.
– Cậu… không uống được sữa à?
– Đúng, cậu nhét vào à?
– Không! Không phải tớ! Lúc tớ đến đã thấy rồi !
– Ờ, thế thì…
Lương Hạo đang định nói thì đã nghe một giọng nói quen thuộc từ phía ngoài cửa lớp :
– Ê nhóc con kia! Cậu để quên đồ này!
– Ồ, đúng lúc thật, cho này.
– Cái gì đấy?
– Sữa và bánh. Có người tặng.
– Ể??? Người đó có thật là thích cậu không vậy? Cậu bị dị ứng sữa mà.
– Thế mới cho cậu
– Cảm ơn ~ Tôi về lớp đây.
Lúc này ai cũng sấn lại nô đùa mà không hề để ý Bạch Thiên Hoa đã tức giận nghiến răng nghiến lợi, vò hết giấy tờ trên bàn lại. Nhìn là biết cô ta đã tức giận thế nào khi người mình yêu đưa bánh mình tặng cho cô gái khác.
[Kết thúc kí ức] Lũ con gái đó lại bĩu môi chê bai Bạch Thiên Hoa :
– Cô ta đã biết bao lần khiến người khác hiểu lầm bản thân là bạn gái của Lương Hạo chứ.
Lục Sam liền buộc miệng cười:
– Ha ha ha! Thật sao? Cậu ấy chẳng hiểu Lương Hạo tý nào vậy
Mọi người mải mê nói chuyện mà không hề biết rằng Bạch Thiên Hoa đang ngồi gần đó nghe. Cô ta vô tức giận, thề rằng sẽ khiến Lục Sam hối hận.
Học khoản 1 tháng thì chúng tôi có bài kiểm tra. Lục Sam quả nhiên kà làm không tốt so với mặt bằng chung của lớp. Thấy Lục Sam ỉu xìu, Lương Hạo thấy nhế liền chê bai :
– Ôi trời, cậu mà như vậy thì bao giờ mới lấy tôi được??
– Này nha! Tôi bảo muốn cưới cậu bao giờ?
– Thì cậu vẫn nói thế với ba mẹ tôi mà.
– Hứ!
Lúc này Bạch Thiên Hoa lướt qua chỗ Lục Sam thì thầm :
– Thật đáng thương cho những kẻ mơ xa.
Cậu ta vừa nói vừa khéo léo giơ bài kiểm tra điểm tối đa của cậu ta cho Lục Sam xem. Thiên Hoa đạt điểm tối đa cũng chẳng có gì lạ vì cậu ta luôn là người đứng đầu trong các bạn nữ, chính cậu ta cũng luôn là người đặt ra các phương pháp học tập hữu dụng cho các bạn bởi cậu là lớp phó học tập, cậu hoàn toàn có khả năng đè ép Lục Sam về phần học tập.
Cũng ngay hôm đó, Lục Sam và Thiên Hoa lại gặp nhau trong nhà vệ sinh. Lúc này Lục Sam đang rửa tay và không hề để ý Thiên Hoa bước vào. Cô ta đứng ngay cạnh Lục Sam nhỏ giọng khiêu khích :
– Thật chẳng hiểu sao Lương Hạo lại có thể có được một cô bạn thân… DỐT NÁT đến như vậy
– Ý cậu là gì?
– Tôi nói cho cậu biết. Lương Hạo là của tôi, và chỉ có thôi mới xứng với cậu ấy thôi. Còn cậu… cậu chỉ nên đứng sau nhìn chúng tôi thôi
Thiên Hoa lườm nguýt một cái rồi đi ra, Lục Sam ngơ tại chỗ và thậm chí còn không thể ngờ đến chuyện này. Cậu nhanh chóng đến chỗ tôi và kể lại mọi chuyện, tôi chỉ đành cười trừ nghĩ rằng mình nên hòa giải :
– Chắc cậu ấy tưởng cậu và Lương Hạo đang yêu nhau nên mới nói vậy thôi, chắc khong có ý gì đâu.
– Cho dù là như vậy đi chăng nữa thì đó cũng là hành vi sỉ nhục người khác rồi! Tớ không chấp nhận được.
– Nhưng cậu có thể làm gì? Đánh bại bằng điểm số hay nhan sắc? Thật sự là tớ không có ý chê cậu nhưng thật sự thì cả hai cái đó cậu đều không bằng cậu ấy luôn ý!
– Nhan sắc thì không thể đổi nhưng còn điểm số thì sao?
– Cậu định làm gì? – Tôi hoài nghi hỏi
– Thay đổi điểm số của tớ bằng cách học kèm.
– Ai?
– Tất nhiên là Lương Hạo. Tớ sẽ khiến cậu ta sôi máu nên khi thấy tớ cao điểm hơn cậu ta bởi chính người mà cậu ta thích.
Đó đúng là một cuộc chiến khốc liệt giữa hai cô gái, họ đang làm điều đó vì một thằng con trai.
Thật nhớ nhung những ngày tháng đầu của tuổi thanh xuân này
Trong suốt khoảng 1 tháng, ngày nào Lục Sam cũng ở cạnh Lương Hạo để dạy kèm. Đôi khi tôi có hỏi cô :
– Cậu làm vậy chỉ vì không muốn thua Bạch Thiên Hoa hay vì bản thân cậu?
– Cho dù có là vì cái gì nhưng một khi cậu đã nỗ lực thì cậu sẽ còn chẳng biết đích đến của bản thân đâu, cậu chỉ còn biết nỗ lực phấn đấu thôi.
Có vẻ trong những ngày ôn luyện, tình cảm nam nữ của họ đang dần lấn áp tình cảm bạn bè. Không thể nào dự đoán được họ sẽ ra sao.
Mỗi khi nhìn Lục Sam nỗ lực học tập nghiêm túc tập trung bên cạnh Lương Hạo, tôi lại thấy vẻ cay nghiệt trong đôi mắt của Bạch Thiên Hoa, hầu như cậu ta không còn tập trung học nữa mà chỉ còn chú tâm đến Lương Hạo và Lục Sam.