Chương 13 - Cậu ta xuất hiện rồi!
Về nhà, Lục Sam kể tường tận mọi chuyện cho Lục Vương Nguyên nghe, anh ta biết chuyện thì nổi cáu, cô em gái anh ta nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa mà lại có kẻ dám bắt nạt ư, lần này Bạch Thiên Hoa chết chắc rồi.
Người ta vẫn luôn truyền tai nhau rằng anh trai của Lục Sam là một người giàu có tiếng trên thủ đô, có thể nói là giàu nhất thủ đô. Nhưng Lục Sam vẫn luôn mặc kệ những lời đồn đó, chẳng phủ nhận cũng chẳng khẳng định. Nghe đâu anh ta tự lập nghiệp bằng 2 bàn tay trắng cùng người yêu nên ai cũng nể.
Sáng hôm sau, cả trường đều trầm trồ với chiếc xe Bugatti màu đen sang trọng đậu ngay trước cổng trường, Lục Sam bước ra khỏi xe khí chất của một tiểu thư kiêu kì khiến ai cũng nhìn không chớp mắt.
Lục Sam tạm biệt anh trai đi lên lớp, còn Lục Vương Nguyên thì lên thẳng phòng hội đồng kiểm tra.
Anh ta hiên ngang ngồi sofa, lũ hội đồng thì bưng trà kính nước như 1 lũ rùa rụt cổ. Lục Vương Nguyên lên tiếng:
– Tôi không muốn nói nhiều, ai là kẻ tráo bài thi thì tự giác đi, đừng cố chấp. Đến khi tôi giao bằng chứng ra mà chưa khai thì xác định cả lũ các người một gông đê.
Các lão già hội đồng hoảng loạn, chúng liên tục đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, cuối cùng cũng có 1 tên tự lòi đuôi cáo. À, là lão Lý. Lão ta có nhiều tin đồn là dê xồm thích sờ mông học sinh nữ và có khá nhiều quan hệ bất chính với giáo viên, mặc dù mặt lão lúc nào cũng nghiêm nghị chính trực lắm.
Lục Vương Nguyên chẳng nói chẳng rằng, cho lão nguyên một cú đấm vào mặt, túm cổ lão bắt lão khai hết. Lão run lẩy bẩy tuân hết ra.
Thì ra lão Lý và Bạch Thiên Hoa là cậu cháu, mỗi lần Bạch Thiên Hoa không vui được điểm kém thì lão lại lươn lẹo để hội đồng kiểm tra thay đổi kết quả. Còn lần thi này thì đúng là lão tráo bài thi và còn thay đổi kết quả. Cuối cùng thì cũng có điểm chính xác, Lục Sam xếp hạng 10, Bạch Thiên Hoa hạng 200.
Sau sự việc lần đó Bạch Thiên Hoa không chịu được đả kích từ sự chỉ trích của mọi người nên chuyển trường, còn lão Lý thì bị đuổi thẳng cổ và vĩnh viễn không được nhận ở đâu nữa.
…—————-…
1 tuần sau đó, mọi chuyện đã lắng xuống, Lục Vương Nguyên cũng về thủ đô. Nhưng dường như số phận là một sợi dây không thể đứt, thế mà lớp tôi lại có người chuyển đến thay vị trí của Bạch Thiên Hoa. Chính là cậu bạn thường ẩn dật trong cuộc sống của chúng tôi trước đây, tên Vương Tiểu Bảo.
Tôi vô cùng sốc trước sự xuất hiện của cậu ta, cậu ta còn vẫn tay chào chúng tôi tỏ ra như thân thiết lắm. Cô Nhược chẳng hiểu thế nào mà chuyển chỗ của Lương Hạo ra để Vương Tiểu Bảo ngồi cạnh Lục Sam. Tất nhiên là Lương Hạo cực kì không vui với việc này. Cậu ta phản đối ngay lập tức :
– Tại sao vậy cô? Em không muốn chuyển!
– Việc sắp xếp là của tôi, em có quyền quyết định à?
– Trước giờ bọn em ngồi cạnh có sao đâu! Lúc đầu cũng chính là cô xếp như vậy mà!
– Tại vì Lục Sam ngồi cạnh em nói chuyện quá nhiều, cũng ảnh hưởng tới việc học nữa. Chuyển bạn mới ngồi cạnh thì tình trạng đó cũnh sẽ đỡ hơn. Lí do như vậy được chưa?
Lương Hạo cứng miệng không cãi nổi nữa, hậm hực chuyển lên trên ngồi nhường chỗ cho Vương Tiểu Bảo, cậu ta cũng không quên lườm nguýt một cái.
Vương Tiểu Bảo vừa ngồi xuống Lục Sam đã vui mừng hớn hở :
– Chúng ta có duyên ghê lun đó!
– Tớ cũng rất vui khi được gặp lại cậu, mà cậu tên gì?
– Tớ là Lục Sam, cậu có thể gọi tớ là Sam Sam.
– Được Sam Sam, sau này giúp đỡ nhau nhé.
Bọn họ nói chuyện vui đùa xuyên suốt tiết học, Lương Hạo cau mày tức tối, chân tay mắt mũi không yên mà thi thoảng lại ngó xuống nhìn Lục Sam.
Đến lúc ra về, Lương Hạo vẫn đợi Lục Sam như mọi khi nhưng lần này lại khác. Vương Tiểu Bảo đứng đợi Lục Sam chậm chạp cất đồ, thậm chí còn giúp cậu ấy. Nói chứ mọi người xung quanh đều bàn luận rằng Vương Tiểu Bảo tinh tế quan tâm Lục Sam hơn Lương Hạo nhiều, còn biết làm trò cười và chủ động nói chuyện với Lục Sam chứ không như Lương Hạo, toàn để Lục Sam bắt chuyện.
Lục Sam đi ra cửa vẫn nói chuyện với Vương Tiểu Bảo mà chẳng thèm để ý Lương Hạo. Lần này Lương Hạo tức giận nắm cổ tay Lục Sam kéo lại :
– Cậu bơ tôi à?
– À xin lỗi, tôi hơi lơ đãng chút.
Nói xong Lục Sam cũng chẳng thèm liếc Lương Hạo một cái mà tiếp tục vui vẻ nói chuyện với Vương Tiểu Bảo.
Lương Hạo nén cơn giận đi sau 2 người kia nhìn họ vui vẻ trò chuyện về sở thích của nhau
– Ui! Không ngờ cậu cũng thích cái này!
– Uh, tớ có phiên bản mới rồi đó nha~
– Thật không vậy ? Tớ muốn mua lắm mà khó mua quá chời!
– Cậu thử đến shop này xem, hay ra hàng hot lắm
Họ chúm tụm trò chuyện, tôi đi bên cạnh mỉa mai Lương Hạo:
– Cảm giác thế nào? Cô bé ngày đêm bám víu cậu có người khác rồi.
Lương Hạo lảng tránh nhưng vẫn trả lời như không quan tâm :
– Tùy, cũng chẳng phải người yêu.
Tôi cười mỉa cái bộ dạng không quan tâm của cậu ta, thật đúng là gậy ông đập lưng ông, trước kia chê bai Lục Sam đủ điều thì giờ lại chống mắt nhìn Lục Sam vui vẻ bên một thằng con trai khác.
Sau đó, có rất nhiều tin đồn rằng Lục Sam và Vương Tiểu Bảo đang hẹn hò…