Chương 44: Thành Tích (2)
Chủ yếu là bảng xếp hạng tương đối phiền toái là
Phải lấy mấy tờ giấy đỏ đặc biệt lớn, sau đó dùng bút lông sao chép tên, thành tích, lớp học theo thứ tự.
Cho nên mặc dù sáng mai bảng xếp hạng mới có thể dán, nhưng buổi tối nay phiếu đáp án của các lớp đã có thể phát xuống, đối với điểm cao nhất của các môn trong lòng giáo viên đều đã có ước tính.
Khi chủ nhiệm lớp lão Từ cầm phiếu đáp án vào phòng học lớp C, cả lớp đều đột nhiên yên tĩnh lại, sau đó lại la hét ầm ĩ.
Tất cả mọi người đều nhìn lão Từ với phiếu đáp án trong tay, cùng với đáp án cố định của các môn được viết trên tờ giấy vàng phía trên cùng.
“Thầy, em nguyện ý giúp thầy phát phiếu đáp án!”
Điền Huyên Tân là người đầu tiên giơ tay.
Ngay sau đó lại có vài người ngồi ở hàng đầu bình thường cùng giáo viên tương tác, học tập lại tương đối tích cực bày tỏ nguyên nhân cũng phát phiếu đáp án.
Một người nào đó đang thì thầm với một người bạn cùng lớp đang vui vẻ –
“Xong rồi, tôi cảm thấy lần thi này đặc biệt kém..”
“Cậu xem vẻ mặt kia của lão Từ, lạnh lẽo, tôi nghi ngờ là cả lớp đều thi không tốt..”
“Không thể nào, tôi đột nhiên có chút hư ảo, tháng này tôi học rất nghiêm túc, nhưng kỳ nghỉ hè của tôi đúng là thực sự lãng phí..”
Lão Từ gõ nhẹ lên bàn, cả lớp lại yên tĩnh trở lại.
Lão Từ hắng giọng nói:
“Đại biểu các môn đều phát phiếu đáp án xuống, các thành viên lớp chép đáp án các câu hỏi trắc nghiệm của từng môn lên bảng, nhìn đáp án các câu còn lại trên tờ giấy màu vàng rồi tính toán đại khái điểm số của chính mình.”
Đại biểu các môn nhận lấy phiếu đáp án cuộn lại từ trong tay lão Từ, sau đó phát xuống.
Lớp 11 C không có lớp phó, lớp trưởng, bí thư chi bộ, ủy viên học tập, ủy viên giải trí, ủy viên thể dục thể thao
Mỗi thành viên được phát đến một tờ giấy vàng ghi một đáp án, sau đó lên bục giảng chép đáp án.
Đây là quy trình mà lớp C luôn tuân theo và được coi là truyền thống sau các kỳ thi hàngcủa lớp.
Lạc Ngạn Tinh thân là lớp trưởng đứng lên, là người đầu tiên cầm tờ giấy vàng lên bục giảng viết đáp án, người cậu cao, tay dài chân dài, bóng lưng đều rất đẹp.
Địch Tiểu Địch nhìn Lạc Ngạn Tinh cầm phấn chép đáp án, Lạc Ngạn Tinh chép đáp án tiếng anh, cậu ở phía trước viết hai chữ tiếng anh chữ cũng rất đẹp.
Địch Tiểu Địch nhất thời nhìn đến nhập thần, cho đến khi đại biểu môn ngữ văn phát phiếu đáp án lên bàn cô, cô mới phục hồi tinh thần lại.
Lạc Ngạn Tinh là người đầu tiên lên sân khấu chép đáp án, cũng là người cuối cùng xuống, không có biện pháp, đề tiếng Anh đáp án nhiều nhất rồi.
Lạc Ngạn Tinh ngồi trở lại bên cạnh Địch Tiểu Địch, thấy trên bàn Địch Tiểu Địch đã phát phiếu trả lời tiếng Anh, liền tiện tay đưa tờ giấy vàng có đáp án bài thi tiếng Anh cho Địch Tiểu Địch:
“Cậu đúng trước”
Địch Tiểu Địch nhìn bàn tay Lạc Ngạn Tinh vươn tới trước mặt, ngón tay cậu thon dài, móng tay cắt tỉa chỉnh tề, khớp ngón giữa thứ hai có một vết sẹo thật nhỏ, nhưng cũng không khó coi, ngược lại làm cho tay hắn thêm vài phần hoang dã.
Địch Tiểu Địch còn nhớ rõ vết sẹo này, đây là khi còn bé cô suýt nữa bị đụng ngã, Lạc Ngạn Tinh kéo cô lại, nhưng chính mình lại ngã, tay bị cắt bởi mảnh thủy tinh vỡ trên mặt đất.
Lần đó Lạc Ngạn Tinh bị thương cũng không phải quá nghiêm trọng nhưng vẫn để lại sẹo, nhiều năm như vậy cũng không mờ đi.
Địch Tiểu Địch đưa tay nhẹ nhàng chạm vào vết sẹo trên tay Lạc Ngạn Tinh, bàn tay của Lạc Ngạn Tinh cùng với lông mi của cậu run rẩy, cậu nhìn về phía Địch Tiểu Địch.