Chương 6767 Đông gia là giai nhân tuyệt sắc”.
“Ta vừa dùng thủ đoạn trong cơ thể của con, lúc con gặp nguy hiểm thì vi sư có thể dùng sức mạnh truyền cho con. Đến lúc đó, tu vi của con sẽ đạt đến Hỗn Độn Bất Trọng Cảnh, nhưng chỉ giữ được mấy giây rồi sẽ yếu đi, nên con phải thoát khỏi nơi nguy hiểm đó nhanh nhất có thể”.
Ngô Bình chớp mắt vài lần: “Trận pháp này có thể sử dụng mấy lần thế sư tôn?”
Nguyên Thủy Đạo Tôn: “Dùng được ba lần, với lại khoảng cách lần đầu tiên với lần sau là một ngày”.
Anh nhếch môi cười: “Đa tạ sư tôn đã quan tâm, có thủ đoạn của ông già như ngài trong cơ thể, con không còn sợ gì hết”.
Sau đó, anh lại nói: “Nếu như con tìm được đan dược đó, sư tôn có thể dùng nó đột phá lên cảnh giới cao hơn không?”
Gương mặt của Nguyên Thủy Đạo Tôn xuất hiện sự khinh bỉ: “Cái thứ bàng môn tà đạo! Nếu cảnh giới kia có thể đột phá dễ thế, thì đã có người đột phá từ lâu rồi”.
Sau đó, ông ấy gằn giọng nói: “Nhưng mà viên thuốc này có thể tăng tư chất, dùng nó luyện hóa ngoại thân cũng được. Đợi sau khi đồ nhi đạt Đạo Cảnh Lục Trọng, vi sư sẽ truyền luyện hóa Thân Vô Thượng thủ đoạn cho con”.
Ngô Bình cười nói: “Tốt quá, cảm ơn sư tôn”.
Lúc này, Nguyên Thủy Đạo Tôn cười hỏi: “Sao đồ nhi lại phát hiện lão già kia kỳ lạ thế?”
Ngô Bình: “Ngay lần đầu tiên gặp ông ta, con đã cảm giác vừa khó chịu vừa căng thẳng. Khi con xoay người đưa lưng về phía ông ta, cảm giác đó càng rõ ràng hơn. Sau đó con lập tức nghĩ, ông ta sẽ không sợ con lấy đan tinh làm của riêng sao? Nếu như ông ta không sợ, thì chắc chắn có nguyên nhân gì khác vậy nên con âm thầm bói một quẻ, kết quả là đại hung”.
Nguyên Thủy Đạo Tôn vuốt cằm, cười nói: “Con có thể cảm giác được nguy hiểm là rất tốt rồi!”
Sau đó, ông ấy lại nói: “Con có thể trả thù chuyện Thiên gia, bọn chúng đã động thì chúng ta phải chạm”.
Ông ấy lại dừng một chút, nói tiếp: “Con cũng biết, những nhóm mầm mống của ta đã thành lập Thái Thủy Hoàng Triều. Bây giờ, Thái Thủy Hoàng Truyền đang chiến chinh với mấy dị tộc lớn xung quanh, gần đây cũng bị thiệt hại rất nặng. Nếu con rảnh thì đến đó giúp đi”.
Ngô Bình cười nói: “Lão già sư tôn nhà ngài cũng không thường quan tâm đến mấy chuyện Thái Thủy Hoàng Triều lắm đâu á”.
Nguyên Thủy Đạo Tôn lắc đầu: “Thái Thủy Hoàng Triều cũng được, hay Hoàng Triều khác cũng chẳng sao, dù sao đều mai mối cho người ta thôi. Sau khi vi sư cùng bàn bạc với mấy người hợp tác, đã biết được tương lai Thiên Giới sẽ xuất hiện, hơn nữa còn có một người vượt xa bọn ta ngang Thiên Đế xuất hiện, thống trị tam giới”.
Ngô Bình lắp bắp sợ hãi hỏi: “Chẳng lẽ là Thiên gia?”
Nguyên Thủy Đạo Tôn lắc đầu: “Thiên gia đã tính là gì, đám đó có dã tâm nhưng không có nghĩa là thành công. Con đừng có hỏi nhiều, thiên cơ không thể tiết lộ”.
Ngô Bình cũng không hỏi thêm, hai người nói chuyện mấy câu nữa anh đành rời khỏi cửa tiếp tục dùng lò đan luyện chế đan dược.
Hiếm khi có thời gian rảnh luyện đan, dược liệu trong Thiên Đan Phường lại phong phú, không luyện thì thôi chứ anh vừa luyện đã ra bảy lò đan dược.
Khi trời về trưa, anh mới nghỉ một lát uống được vài chén trà, Thiên Tố Âm đã đến thăm.
Lần này anh vừa gặp Thiên Tố Âm đã ngây cả người. Một người mập mạp đã trở thành một mỹ nhân tuyệt thế, chỗ nào cần phì thì phì, chỗ nào cần ốm thì ốm, vô cùng tiêu chuẩn.
Cô ấy nhẹ nhàng thi lễ với Ngô Bình: “Lý đan sư luyện đan dược có tác dụng tốt lắm, bây giờ ta đã ở trạng thái tốt nhất rồi”.
Ngô Bình lấy hồn về, cười nói: “Đúng là ta đoán không sai, Đông gia là giai nhân tuyệt sắc”.
Sau đó, anh lại lấy một lò đan dược vừa luyện xong. Đó là “Đạo Môn Đan” mà Thiên Tố Âm nhờ anh luyện.
Đạo Cảnh Thất Trọng mở ra Đạo Môn, gọi là Đạo Môn Cảnh. Một Cảnh giới là một cánh cửa, tu sĩ Đạo Cảnh trong thiên hạ tu vi đạt đến Đạo Môn Cảnh hoặc trên anh chỉ chưa đến một phần một vạn. So với đó, tu sĩ Đạo Cảnh Lục Trọng Vạn Hóa Cảnh cũng chỉ chiếm hơn không phẩy không ba phần trăm. Nói cách khác, cứ chia đều hơn ba trăm tu sĩ Vạn Hóa Cảnh, mới sinh ra một tu sĩ Đạo Môn Cảnh!
Thiên Tố Âm cầm Đạo Môn Đan, gương mặt xinh đẹp như ngọc xuất hiện biểu cảm ngạc nhiên: “Không ngờ ngươi luyện thành công đan, còn là đan tuyệt phẩm!”
Ngô Bình cười nói: “Luyện viên thuốc này tốn kém nhiều hơn với các loại thuốc khác”.