Chương 6766 Ông ta thấy thích cơ thể của con à
Sau đó, ông ta buồn bã chỉ vào hồ lồ thứ hai: “Trong này có ba viên Hỗn Độn Thần Đa, uống nó vào sẽ giúp Đạo Cảnh Viên Mãn thăng chức đến Hỗn Độn Cảnh”.
Cuối cùng, ông ta chỉ vào hồ lô thứ ba nói: “Trong này có một viên Cửu Thế Thiên Kiêu Đan, có thể luân hồi chín lần. Mỗi một lần luân hồi, tư chất và khí vận sẽ tăng lên gấp đôi. Sau chín thế giới, tư chất đạt đến trình độ chưa từng có, mà đời sau cũng không ai đạt được”.
Ngô Bình cười nói: “Ai có thể cố gắng sống được chín đời chứ?”
Đan Tổ cười nói: “Đúng thế, ta đã cùng giúp tu sĩ cũng nhìn thấy họ qua một đời, nhưng không muốn qua đời sau nữa”.
Ngô Bình không e ngại mà nhận đan dược, ôm quyền nói: “Thưa tiền bối, khi nào ta rảnh ta sẽ đi tìm tên đan tinh đó”.
Sau đó, Ngô Bình nói chuyện một lát với ông ta rồi cáo từ. Khi anh quay người đi, cảm giác căng thẳng lại dâng lên lần nữa, khiến anh đành bước nhanh. Cơ thể vừa ra khỏi cửa, biểu cảm trên gương mặt đã đanh lại. Anh lấy lò đan từ trong phòng ra, sau đó sử dụng Độn phù đi đến gặp sư tôn của mình, Nguyên Thủy Đạo Tôn.
Trên đường anh đã khôi phục lại diện mạo thật, anh bay nửa ngày đến được Ngọc Kinh Tiên Cung.
Không Thủy Thiên Tôn đang đứng ở cửa ra vào, hình như đã chờ anh ở đây từ lâu rồi. Ông ấy không để anh kịp hàng lễ, mà kéo anh vào đại diện, bảo mọi người lui ra hết.
Nguyên Thủy Đạo Tôn thở dài nhẹ nhõm, nói: “Đồ nhi, vừa tôi đáy lòng ta nảy lên một ý niệm trong đầu, làm ta sợ hãi giật mình vội vàng bấm đốt tay, mới biết ngươi rơi vào tình hình nguy hiểm!”
Ngô Bình cười khổ: “Lão già sư tôn như ngài, cũng nhạy ghê á. Vừa rồi con đã gặp một người”.
Anh chưa nói tên của người đó vội, mà lấy ra một viên đan dược nói: “Con không dám nói tên của ông ta, với trình độ của ông ta thì con vừa nói tên thôi có thể ông ta đã cảm nhận được đầu tiên. Ông ta chính là người luyện đan mạnh nhất, người trong thiên hạ đều bảo ông ta đã qua đời từ lâu rồi ấy”.
Nguyên Thủy Đạo Tôn nhướng mày: “Là ông ta! Ông ta chưa chết à?”
Ngô Bình gật đầu: “Chưa có chết, thần hồn vẫn còn ở đây mà”. Sau đó, anh sử dụng Thần Niệm Truyền Âm, kẻ lại quá trình gặp ông ta cho sư tôn mình nghe.
Nguyên Thủy Đạo Tôn cười khinh bỉ: “Năm đó, ông già này đã có tính toán sâu khó dò rồi, làm việc cũng rất giải hoạt. Ta không ngờ, ông ta còn dám tính kế lên đệ tử của mình!”
Ngô Bình: “Cuối cùng thì ông ta muốn gì vậy sư toon?”
Nguyên Thủy Đạo Tôn nhắm mắt, suy nghĩ một lát rồi cười mỉa mai: “Ông ta giỏi lập kế hoạch đấy! Trong kế hoạch của ông ta, sau khi con bắt được đan được rồi sẽ lấy làm của riêng. Có lẽ, khi con làm như thế cơ thể sẽ bị đan dược kiểm soát rồi đánh mất ý thức. Sau cùng, cơ thể của con chính là của ông ta”.
Ngô Bình cười khổ: “Ông ta thấy thích cơ thể của con à?”
“Không những là cơ thể, mà còn tu vi của con nữa và số mệnh khác người của con”. Nguyên Thủy Đạo Tôn cười ngạo nghễ: “Đáng tiếc, ông ta không biết con là đệ tử của ta. Lão già đó muốn chết rồi!”
Ngô Bình chớp mắt hỏi: “Sư tôn muốn giết chết ông ta sao?”
Nguyên Thủy Đạo Tôn bình tĩnh nói: “Lúc trước lão già này còn sống cũng rất nham hiểm, đúng lúc cướp rất nhiều món rất hiếm. Đồ nhi tạm thời giả vờ thuận với ông ta đi, đợi bắt được đan dược kia rồi nói tiếp!”
Ngô Bình gật đầu nói: “Thưa sư tôn, con cảm thấy lò đan này là một pháp khí rất tốt, người ngoài đi vào dù có xuất sắc đến đâu cũng sẽ bị nó chèn ép”.
Nguyên Thủy Đạo Tôn nói: “Lão già kia suy tính rất sâu xa, làm việc lại cẩn thận nếu không nắm chắc một trăm phần trăm thì hắn ta sẽ không để lộ thân phận đâu. Ông ta đã nói thế chắc chắn, không sợ con chống đối với lão rồi”.
Sau khi anh giải thích vài câu, Nguyên Thủy Đạo Tôn đột ngột kết bí quyết bằng hai tay. Ngô Bình cảm thấy cơ thể và Đạo Anh trong cơ thể của mình đột nhiên có thêm một trận pháp, trận pháp này xuất hiện khí tức của Nguyên Thủy Đạo Tôn rất mờ nhạt.