Chương 1200 “Các người lại là ai?”
Diệp Phàm tức giận quát lớn, hắn dùng toàn bộ sức mạnh, thi triển tuyệt kỹ của Nhị sư phụ đánh ra một chưởng về phía đối phương.
Âm!
Cú đấm của Diệp Phàm mang theo sấm sét cuồn cuộn!
Ông ta bị đánh lui mạnh về sau.
Ngay khi Diệp Phàm chuẩn bị lao về phía dãy núi Côn Luân, thì lại có một nhóm người xuất hiện, dẫn đầu là mười một người đàn ông mặc quần áo khác nhau, gương mặt ai nấy đều lạnh tanh.
Trên người bọn họ tản ra uy thế khủng bố, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
“Các người lại là ai?”
Diệp Phàm lạnh giọng.
“Chúng tôi là chiến thần mười hai chòm sao của Liên Minh Chúng Thần!”
Một người trong số đó lên tiếng.
Diệp Phàm lập tức hiểu rõ, lúc trước hắn giết chết chiến thần Ma Hạt, một trong mười hai chiến thần, bây giờ mười một người còn lại xuất hiện cùng lúc!
Lúc này, đại đế Caesar nhìn thấy người của Liên Minh Chúng Thần xuất hiện thì vẻ mặt lập tức thay đổi.
“Hộ Quốc Thần Tướng, ngoan ngoãn đưa tay chịu trói đi!”
Một vị chiến thần nhìn Diệp Phàm nói.
“Cút!!!”
Bây giờ long mạch là quan trọng nhất, Diệp Phàm không có thời gian để lãng phí, hắn vung kiếm, rót toàn bộ sức mạnh vào bên trong, thi triển chiêu thức thứ nhất trong Tu La Cửu Kiếm!
Am!!!
Kiếm quang đỏ rực phủ xuống hóa thành cầu vồng đỏ như máu, xé toạc không gian chém về phía mười một chiến thần.
Khi nhìn thấy kiếm quang màu đỏ, vẻ mặt ai nấy đều thay đổi, bọn họ cảm nhận được cảm giác nguy cơ mãnh liệt, tất cả dốc hết sức để ngăn cản đòn tấn công.
Ngay lập tức, mười một chiến thần bị kiếm quang đỏ như máu chém thành tro bụi, ngay cả xương cốt cũng không còn!
“Kẻ đối địch với Liên Minh Chúng Thần, chết!!!”
Giọng nói lạnh như băng vang lên.
Từ trên trời cao, bàn tay to lớn màu vàng áp xuống người Diệp Phàm.
Cùng lúc, Long Ngạo dẫn theo Đường Sở Sở xuất hiện, ông đánh ra một chưởng phá hủy cự chưởng màu vàng kia, sau đó quay sang nói với Diệp Phàm: “Tiểu Phàm, nhanh vào trong, nếu không long mạch sẽ bị kẻ khác nhanh chân đến trước!”
“Ngũ sư phụ, Sở Sở, hai người cẩn thận!”
Diệp Phàm dặn dò một câu rồi đi vào trong núi Côn Lôn.
Một người đàn ông trung niên xuất hiện, đang định đuổi theo Diệp Phàm thì bị Long Ngạo chặn lại!
“Hôm nay ai dám phá hỏng chuyện tốt của đồ đệ tôi, đừng trách tôi không khách khí!”
Long Ngạo lạnh lùng nói.
Người đàn ông trực tiếp vọt về phía Long Ngạo, hai bên lao vào đánh nhau.
Sau khi Diệp Phàm vào trong núi Côn Lôn thì đi thẳng về phía long mạch, rất nhanh hắn đã phát hiện ra một hang động đang phát ra ánh sáng, rõ ràng đây chính là lối vào long mạch.
Nhưng lúc này, ngoài cửa hang có mây đen, ma khí cuồn cuộn nuốt chửng mọi thứ xung quanh, chỉ có ánh sáng vàng ở cửa hang tỏa sáng.
Mai Trường Khanh là người đầu tiên bước vào núi Côn Lôn, đám người Tiêu Phá Quân đều bị ma khí trấn áp quỳ trên mặt đất, biểu cảm trên gương mặt vô cùng đau đớn.
“Ma khí?”
“Thiên Ma Tông?”
Diệp Phàm nhìn thấy cảnh tượng này thì híp mắt, hắn trầm trọng nói.
“Ngươi còn biết Thiên Ma Tông?”
Đột nhiên, trong ma khí cuồn cuộn có một vị lão giả tóc dài màu đen, sắc mặt âm trầm bước ra, ma khí quanh thân tạo cho người ta một cảm giác áp bức mãnh liệt!
Diệp Phàm chằm chằm nhìn người này, ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh: “Xem ra Thiên Ma Tông các người đã không kiềm chế được nữa, chuẩn bị tái xuất giang hồ rồi!”
“Nếu như ngươi đã biết tới sự tồn tại của Thiên Ma Tông, vậy thì không thể giữ ngươi lại được!”
Lão giả lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
Âm!!!
Dứt lời, ông ta vung tay lên đánh về phía Diệp Phàm, ma khí ngút trời hội tụ thành một ma chưởng che khuất bầu trời, phủ xuống trấn áp Diệp Phàm, giống hệt như trời sập!
Đòn tấn công này khủng bố hơn rất nhiều so với cường giả Thần Cảnh, ít nhất cũng là Thần Cảnh tam trọng!
Thần Cảnh cửu trọng, mỗi một cảnh giới nhỏ đều có chênh lệch rất lớn!
Diệp Phàm không ngờ Thiên Ma Tông còn có một cao thủ mạnh như vậy, xem ra thế lực này đã được khôi phục.
Đối mặt với chiêu thức của đối phương, Diệp Phàm chỉ có thể gọi Long Tỷ ra, dốc hết sức để ngăn chặn.
Ầm ầm ầm!!!
Sức mạnh Long Tỷ bộc phát, ánh sáng vàng bắn ra tứ phía trực tiếp áp chế ma khí của đối phương, phá hủy ma chưởng.
Phut!!!
Cơ thể lão giả lùi mạnh về phía sau, miệng hộc máu. Ông ta quỳ trên mặt đất, ma khí xung quanh đã bị sức mạnh của Long Tý hủy diệt.
“Ngươi…
”
Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ mặt vô cùng khó coi.
Lúc này, sắc mặt Diệp Phàm tái nhợt, không ngừng thở dốc!
Hôm nay Diệp Phàm thi triển Long Tỷ ba lần, tiêu hao rất nhiều năng lượng!
Bich bich bich!!!
Lúc này, tiếng bước chân vang lên.
Diệp Phàm, lão giả của Thiên Ma Tông và đám người Tiêu Phá Quân nhìn qua, bọn họ trông thấy một chàng trai trẻ khoác áo choàng màu tím, mái tóc dài buộc cao, gương mặt tinh xảo, cặp sừng sắc nhọn bước tới.
Người thanh niên này rất thần bí, bọn họ không thể nhìn thấu được thực lực của hắn ta, thậm chí không phát hiện được bất kỳ khí tức nào!
Diệp Phàm nhìn thanh niên này, lông mày nhíu lại, hắn cảm nhận được một cỗ áp lực mạnh mẽ!
“Ngươi là ai?”
Diệp Phàm hỏi.
Đối phương không trả lời mà đi thẳng tới lối vào long mach.
“Đứng lại!”
Đột nhiên vị lão giả Thiên Ma Tông kia hét lớn, ông ta ăn một viên đan dược chữa thương, thương thế trong cơ thể nhanh chóng khôi phục lại, sau đó lạnh lùng nhìn người thanh niên: “Long mạch không phải nơi ai cũng có thể vào, không muốn chết thì.
Phut!