Chương 1199 “Long mạch quả nhiên ở núi Côn Lôn!
- Trang Chủ
- Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (full)
- Chương 1199 “Long mạch quả nhiên ở núi Côn Lôn!
Khi núi Côn Lôn bắt đầu rung chuyển, từng tia sáng chói mắt chiếu ra từ giữa núi Côn Lôn.
Ngay sau đó, ánh sáng biến thành một con rồng vàng khổng lồ dài vạn trượng giữa bầu trời!
Con rồng này có chín móng, ngẩng cao đầu bay lượn trên không trung, từng tiếng rồng gầm vang lên trông giống hệt như một con rồng thật!
Ánh sáng vàng từ trên người con rồng kia tản ra uy áp khủng bố, bao phủ đám người Diệp Phàm!
Lúc này, tất cả người dân Long Quốc đều khiếp sợ khi nhìn thấy rồng vàng trên đỉnh núi Côn Lôn.
“Đó là rồng thật à?”
“Long Quốc có Chân Long!”
“Chúng ta thật sự là hậu duệ của Rồng!”
“Chân Long giáng thế chắc chắn sẽ che chở cho Long Quốc chúng ta phát triển thịnh vượng!”
Lúc này, không ít người dân Long Quốc vui vẻ reo hò, bọn họ quỳ xuống bái lạy con rồng vàng này!
Dưới núi Côn Lôn, người của tất cả các thế lực đều bày ra biểu cảm khiếp sợ, vẻ mặt bọn họ cứng đờ, trong lòng cũng không ngừng chấn động!
“Long mạch quả nhiên ở núi Côn Lôn!”
Không ít người hô lên.
Ngay sau đó, con rồng vàng này tản đi, dư quang bay thẳng tới hướng trung tâm núi Côn Lôn.
“Long mạch ở phía kia!”
Những người này lần lượt chỉ tay về hướng Chân Long biến mất.
Bọn họ chắc chắn nơi đó có long mạch!
“Long mach!”
Lúc này, sư tôn của Mai Trường Khanh lẩm bẩm, ánh mắt không ngừng lóe lên, ông ta không thèm để ý tới Diệp Phàm nữa mà đi về nơi có long mạch!
“Chúng ta còn chưa đánh xong đấy!”
Đột nhiên, giọng nói lạnh lùng của Diệp Phàm vang bên tại sư tôn của Mai Trường Khanh, hắn điều khiển Long Tỷ tiếp tục tấn công đối phương.
Ầm!!!
Hai người va nhau truyền ra tiếng nổ rung trời!
Cơ thể Diệp Phàm và sư tôn của Mai Trường Khanh lần lượt lùi về sau, ông ta nhìn chằm chằm vào Long Tỷ trong tay Diệp Phàm: “Hóa ra là Long Tỷ, chẳng trách long mạch lại hiện ra!”
“Long Ty!”
Lúc này, người của tam đại hoàng tộc đều nhìn chằm chăm vào Long Tý trong tay Diệp Phàm.
Bọn họ là con cháu hoàng tộc, đương nhiên biết rõ tầm quan trọng của Long Tỷ.
Thứ này là ngọc tỷ truyền đời của Long Quốc, chỉ có người nắm trong tay ngọc tỷ thì mới xứng đáng được xưng là người đứng đầu một nước!
Và chỉ ngọc tỷ mới có thể chứng minh uy quyền của một triều đại!
Lúc này, sự xuất hiện của Long Tỷ khiến người của tam đại hoàng triều động tâm.
Nếu bọn họ có thể đoạt được long vận trong long mạch và Long Tỷ kia, khi đó việc xây dựng lại hoàng triều mới trở nên danh chính ngôn thuận, không gặp bất kỳ trở ngại nào!
Ầm!!!
Tộc trưởng Hoàng tộc họ Tân – Tân Chính cầm Thái A Kiếm chém Diệp Phàm, bên trong thanh kiếm ẩn chứa lực lượng mạnh nhất của ông ta, bộc phát sức mạnh của huyết mạch Thủy Hoàng, sử dụng thế kiếm không thể đỡ, lao về phía Diệp Phàm như một con thú
Ầm ầm ầm!!!
Diệp Phàm dùng Long Tỷ ngăn cản đòn tấn công của tam đại hoàng triều, sức mạnh hai bên va chạm nhau truyền ra tiếng nổ long trời lở đất!
Lúc này, người của các môn phiệt và thế lực ẩn thế nhìn chằm chằm trận chiến trước mặt, bọn họ muốn biết kết quả!
Rất nhanh năng lượng chiến đấu này tản đi, bóng dáng Diệp Phàm hiện ra, hắn vẫn đứng không nhúc nhích, người của tam đại hoàng tộc bị sức mạnh của Long Tỷ đánh bay ra ngoài, từng người từng người ngã xuống mặt đất, điên cuồng hộc máu.
Với sức mạnh của Diệp Phàm hiện tại công thêm uy lực Long Tỷ, đám người hoàng tộc căn bản không phải đối thủ của hăn.
Nhìn thấy người của hoàng triều ngã xuống, tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Vẻ mặt của đám người hoàng triều đều trở nên vô cùng khó coi.
Nhất là ba vị tộc trưởng, biểu cảm trên gương mặt cực kỳ u ám.
Trong đó, đôi mắt như hổ của Tần Chính nhìn chằm chằm Diệp Phàm, máu trong cơ thể đang sôi trào.
Âm!
Lúc này, sư tôn Mai Trường Khanh đánh một chưởng tấn công Diệp Phàm.
Ầm!!!
Diệp Phàm thu Long Tỷ lại, hắn cũng vung nắm đấm đỡ đòn của đối phương, hai bên chạm nhau truyền ra tiếng nổ như sấm.
Sau đòn tấn công này, cơ thể cả hai đều lui.
“Ngươi quả nhiên đã đạt tới Thần Cảnh!”
Ông ta nhìn Diệp Phàm, ánh mắt không ngừng lóe lên.
Diệp Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm đối phương, hắn còn chưa lên tiếng thì ông ta đã nói: “Trường Khanh, đi!”
Mai Trường Khanh lập tức nghe hiểu lời sư tôn nói, gã đi thẳng vào trong núi Côn Lôn, rõ ràng là muốn bước vào trong long mạch.
Mai Trường Khanh đi vào trong núi Côn Lôn, các thế lực khác cũng không kiềm chế được kích động, tất cả đều đi vào bên trong núi, ai cũng muốn là người đầu tiên bước vào long mạch, đoạt được sức mạnh của long mạch.
Vừa rồi, con rồng khổng lồ hiện ra càng khiến bọn họ tin tưởng bên trong long mạch có ẩn chứa sức mạnh của Chân Long, chỉ cần họ lấy được thì chắc chắn sẽ là vô địch thiên hạ!
Lúc này, người của Cửu Đại Môn Phiệt và Ẩn Thế Thập Tông đều lần lượt ra tay.
Trong số đó, phiệt chủ Tiêu Phiệt – Tiêu Thắng Thiên vẫn đứng im bất động, ông ta nói với con trai Tiêu Phá Quân: “Phá Quân, đi vào bên trong!”
“Vâng!”
Tiêu Phá Quân gật đầu rồi vọt vào bên trong.
Tần Chính cũng cầm Thái A Kiếm xông về phía núi Côn Lôn.
Vut vut vut!
Lúc này, đám người Đông Phương Hạo Thiên, Long Kỵ quân chủ, Satan, đại đế Caesar, Huyết Phu, Đại Hổ Nhị Hổ vọt ra ngăn cản tất cả bọn họ.
Lập tức, thủ hộ Thiên Cấp dẫn đầu cường giả Long Cấm ra tay.
Ngay sau đó, sở Hộ Long và cường giả bảo vệ hoàng thất cũng không ngồi im, người của những thế lực này lao vào chiến đấu ác liệt.
Diệp Phàm nhìn thấy cảnh này thì vẻ mặt lạnh xuống, hắn định đi về phía long mạch nhưng lại bị sư tôn của Mai Trường Khanh ngăn lại.
“Cút!!!”