Chương 1192 Chiến tranh sắp nổ ra!
“Hôm nay ai dám đặt chân lên núi Côn Lôn tranh long mạch đều phải chết, tuyệt đối không được để cá lọt lưới!”
Long Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng.
“Vâng!”
Hắc Uyên và Quân Đao đồng thanh hét lên.
Lúc này, tại Sở Giám sát ở Đế Đô.
Viên Thiên Giám đang ngồi ở đây, nhìn chằm chằm về phía núi Côn Lôn.
Xoẹt!
Một bóng người quỳ xuống trước mặt Viên Thiên Giám và nói: “Chủ nhân, tất cả các thế lực lớn đã lên đường đến núi Côn Lôn, hôm nay Long Chiến Thiên đã đến Thiên Hải để tìm Hộ quốc thần tướng, bây giờ cậu ta cũng đã lên đường đến núi Côn Lôn, hơn nữa bệ hạ còn điều động toàn bộ cường giả được bồi dưỡng trong hoàng thất và cao thủ Long cấm đến núi Côn Lôn!”
“Rất tốt, chuẩn bị hành động, lần này chúng ta sẽ để núi Côn Lôn làm nơi chôn cất của bọn họ, về phần long mạch, Viên Thiên Giám này muốn có!”
“Và cả ngai vàng kia, tôi cũng muốn có được!”
Trong mắt Viên Thiên Giám lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, vẻ mặt nghiền ngẫm hừ lạnh một tiếng.
Tại chiến khu Nam Bộ gần dãy núi Côn Lôn nhất, thống soái của chiến khu Nam Bộ, Nam Cung Linh, nhìn lá thư trong tay, đôi mắt không ngừng lóe lên.
“Người đâu!”
Nam Cung Linh cất lá thư đi và trực tiếp kêu lên.
Ngay lập tức, phó quan của ông ta xuất hiện ở đây và nói: “Thống soái, có chuyện gì không?”
“Truyền lệnh của tôi, tập hợp quân đội ngay lập tức!”
Nam Cung Linh trực tiếp hét lên.
Trong trong Sở tộc, Sở Phù Đồ và Sở Trường Sinh, lão tộc trưởng của Sở tộc, đang cùng nhau chơi cờ và uống trà.
“Con cảm thấy long mạch này cuối cùng sẽ thuộc về ai?”
Sau khi Sở Trường Sinh đặt một quân cờ xuống, ông ta nhìn Sở Phù Đồ.
“Ngoài cậu ta ra còn có ai khác sao?”
Sở Phù Đồ hừ nhẹ rồi nói.
“Có vẻ như con thật sự rất tin tưởng vào con rể của mình!”
Sở Trường Sinh khẽ mỉm cười.
“Cậu ta là con trai của Diệp Thiên Long và là con rể của Sở Phù Đồ này, ai có thể cạnh tranh với cậu ta?”
“Hơn nữa, cho dù cậu ta không lấy được long mạch, chúng ta cũng phải giúp cậu ta lấy được, nếu không, ba định giải thích thế nào với cháu gái bảo bối Cửu Ca của ba?”
Sở Phù Đồ cười vui vẻ, ông ta đột nhiên đánh xuống một quân cờ, nói: “Ba, ba thua!”
“Cái thằng nhãi này!”
Sở Trường Sinh bất đắc dĩ nói.
Mà tại một nơi tối tăm của Long Quốc, một nhóm người mặc áo choàng đen đang quỳ trên mặt đất, run rẩy, trước mặt bọn họ là một hang động tối tăm, bên trong không thấy sâu không thấy năm ngón tay, trông vô cùng đáng sợ!
“Đúng là một đám rác rưởi, ngay cả một tên trộm cũng không đối phó được, mà con chết nhiều người như vậy!”
Lúc này, trong hang động vang lên một tiếng hét tàn nhẫn lạnh lùng, vang vọng bên tai những người áo đen này, chấn động khiến máu trong người bọn họ sôi lên, khóe miệng rỉ máu.
“Báo cáo tông chủ, viên xá lợi này nhất định là do một cường giả nào đó lấy được, nếu không với thực lực của cô gái Thiên Thủ Môn kia, thì không thể giết được nhiều cao thủ như vậy!”
Một người mặc áo đen lấy hết can đảm và nói.
“Phái người đi điều tra, điều tra xem là ai làm!”
“Còn núi Côn Lôn kia, thông báo mọi người chuẩn bị sẵn sàng, lần này phải bằng mọi giá lấy được vật trong long mạch cho tôi, chỉ cần có nó, cho dù không có xá lợi, bổn tọa cũng có thể thay da đổi thịt, sống lại một lần nữa!”
Một mệnh lệnh tàn nhẫn lại vang lên từ trong hang động kia.
“Vâng, Tông chủ!”
Nhóm người mặc áo đen này đồng loạt gật đầu.
Cùng lúc đó, tất cả cường giả của thế lực lớn trong nước đều đang hướng về dãy núi Côn Lôn, có ba hoàng tộc lớn, các môn phiệt lớn, các thế lực võ đạo lớn và thế lực ẩn thế, thậm chí cả các thế lực cổ xưa ẩn náu trong Long Quốc cũng đều xuất hiện!
Ở nước ngoài, có rất nhiều cường giả từ Anh Quốc, Thiên Trúc Quốc và các quốc gia khác đang hướng tới Long Quốc, trong đó các thế lực lớn như Liên minh các vị thần, Thánh điện đều bắt đầu hành động!
Vào lúc này, tất cả thế lực trong và ngoài nước đều hướng về núi Côn Lôn, ý đồ muốn tranh đoạt long mạch!
Chiến tranh sắp nổ ra!