Chương 1157 Sở Cửu Ca chỉ vào Kiếm Thần.
- Trang Chủ
- Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (full)
- Chương 1157 Sở Cửu Ca chỉ vào Kiếm Thần.
Tiếp theo Diệp Phàm trợ giúp Trần Tiểu Manh ăn giọt máu tươi này, sau đó thi châm áp chế phần lớn lực lượng trong giọt máu này.
Lúc trước Trần Tiểu Manh vẫn chưa tu luyện, chỉ là người thường, không thể thừa nhận lực lượng khổng lồ như vậy, rốt cuộc ngay cả Trần Thiên Phóng cũng không thể hoàn toàn luyện hóa khống chế lực lượng trong máu kia, nói gì đến Trần Tiểu Manh.
Nhưng Diệp Phàm không ngờ giọt máu này vừa tiến vào trong cơ thể của Trần Tiểu Manh đã trực tiếp hoa tan với huyết mạch, không xảy ra chuyện mà Diệp Phàm lo lắng.
Diệp Phàm thấy vậy có chút kinh ngạc, liếc nhìn cô nhóc này.
Xem ra cô nhóc này không đơn giản.
Lúc này lại có một bóng người xuất hiện, người này là Sở Cửu Ca.
“Sao cô lại đến đây?” Diệp Phàm ngạc nhiên hỏi.
“Tôi…”
Sở Cửu Ca đang định trả lời thì nhìn thấy Kiếm Thần đang quỳ trên mặt đất, nghiêm mặt nói: “Kiếm Hoàng, sao ông lại ở đây? Không lẽ hắn ta phái ông đến ám sát Diệp Phàm?”
“Cô biết ông ta?”
Diệp Phàm ngạc nhiên nói, Kiếm Thần liếc nhìn Sở Cửu Ca: “Ngươi là ai?”
“Xem ra tên kia đã khó kìm nổi muốn hoàn toàn bá chiếm Diệp thị!”
Sở Cửu Ca lạnh lùng quát.
“Diệp thị?”
Diệp Phàm nhíu mày, nói: “Diệp thị mà cô vừa nói là……”
“Chính là gia tộc của anh, cũng là nơi cha anh sinh ra.”
Sở Cửu ca nói thẳng.
Ầm!!!
Nghe vậy, đầu óc Diệp Phàm chấn động, sắc mặt liên tục thay đổi.
“Không lẽ hắn ta là……”
Kiếm Thần nghe thấy Sở Cửu Ca nói vậy, đồng tử co rụt lại, đột nhiên ý thức được gì đó, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
“Diệp thị là sao?”
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Sở Cửu Ca.
Lúc trước Diệp Phàm suy đoán lai lịch của cha hắn không đơn giản, có lẽ sau lưng có một gia tộc cường đại nào đó, nhưng hắn vẫn luông không tra được sự tồn tại của gia tộc này.
Sau đó bởi vì có quá nhiều chuyện xảy ra, Diệp Phàm suýt chút nữa quên mất việc điều tra gia tộc đứng sau lưng cha hắn.
“Diệp thị là một gia tộc cực kỳ cổ xưa ở Long quốc, có lịch sử cực kỳ xa xăm, năm đó Diệp Thiên Long, cha của anh là thiếu tộc trưởng của Diệp thị, cũng là thiên tài có thiên phú mạnh nhất trong suốt trăm ngàn năm qua của Diệp thị.”
“Sau đó cha anh không màng sự phản đối của ông nội anh, mạnh mẽ cưới mẹ anh, làm cho ông nội anh tức giận, cộng thêm một số việc khác, cuối cùng cha anh bị trục xuất khỏi Diệp thị, võ công trên người cũng bị phế bỏ.”
“Cuối cùng cha anh dẫn theo mẹ anh và anh vừa mới sinh ra rời khỏi Diệp thị, đi vào thế tục!”
Sở Cửu Ca nói.
Lời nói của cô làm sắc mặt của Diệp Phàm liên tục thay đổi.
Hắn không ngờ sau lưng cha mẹ mình còn cất giấu một đoạn chuyện cũ như vậy.
“Vậy cô có biết cha mẹ tôi bị ai giết không?”
Đột nhiên Diệp Phàm hỏi.
“Có lẽ do Diệp Thiên Hùng làm, ngoài cha anh ra thì ông ta là thiên tài mạnh nhất Diệp thị, cũng là người hận thù cha anh nhất. Năm đó cha anh bị trục xuất Diệp thị, bị phế bỏ võ công, đều có quan hệ rất lớn đến Diệp Thiên Hùng. Hiện tại ông ta đã khống chế Diệp thị, ngày mai Diệp thị sẽ tiến hành nghi thức kế nhiệm cho ông ta, chính thức trở thành tộc trưởng Diệp thị!”
Sở Cửu Ca nói.
Nghe vậy Diệp Phàm lạnh mặt, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo.
“Có lẽ ông ta do Diệp Thiên Hùng phái đến giết anh.”
Sở Cửu Ca chỉ vào Kiếm Thần.
“Diệp Thiên Hùng!”
Diệp Phàm gằn giọng thốt ra ba chữ này, ẩn chứa sát ý vô tận.
Cuối cùng hung thủ đứng sau vụ giết chết cha mẹ hắn đã trồi lên mặt nước.