Chương 1141 Tôi chuyển cho cậu mấy chục tỉ trước nhé?"
- Trang Chủ
- Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
- Chương 1141 Tôi chuyển cho cậu mấy chục tỉ trước nhé?"
Về đến khách sạn, Tần Thiên đã nhận được một tin xấu.
Ngô Thiên Hùng chịu trách nhiệm liên lạc với nhóm dự án hồ Như Ý của chính quyền thành phố kích động nói, chính quyền thành phố vừa mới gọi điện tới, nói rằng vì tầm quan trọng của công trình này.
Nếu bản vẽ thiết kế mà bọn họ cung cấp không thể khiến chính quyền thành phố hài lòng thì sẽ bị tước đoạt quyền.
Chính quyền thành phố sẽ giao mảnh đất này cho doanh nghiệp có thể cung cấp bản thiết kế vừa ý.
“Chắc chắn là do nhà họ Dương giở trò rồi!”
“Chỉ là không ngờ rằng bọn họ ra tay nhanh như thế. Buổi chiều chính quyền thành phố vừa công bố kết quả, đến tối nhà họ Dương đã khiến bọn họ thay đổi chủ kiến rồi.”
“Thay đổi xoành xoạch, thật đúng là quá đáng!”
Thiết Lâm Phong cau mày nói: “Chính quyền thành phố lấy danh nghĩa hình tượng của công trình để đào cái hố cho người khác, chúng ta cũng chẳng thể nói gì được.”
“Tần Thiên, phải làm sao bây giờ?”
Tần Thiên cười khổ: “Xem ra bây giờ chỉ có thể dùng bản thiết kế để phân thắng bại thôi.”
“Ngô tổng, chuyện nhà thiết kế và studio mà tôi giao cho ông thế nào rồi?”
Ngô Thiên Hùng lập tức đưa một chồng tài liệu dày ra, nói: “Năm mươi nhà thiết kế và studio xếp hàng đầu thế giới đều ở đây.”
“Trên đó còn có những bản vẽ tiêu biểu của bọn họ.”
“Tần tổng, sau khi anh xem xong thì quyết định nhanh một chút, xem chúng ta nên mời ai.”
Tần Thiên nhẹ nhàng gật đầu: “Không còn sớm nữa, mọi người mau về nghỉ ngơi đi.”
“Ngày mai tôi sẽ cho mọi người kết quả.”
Chỉ còn lại một mình Tần Thiên, hắn tiện tay lật mở tập tài liệu dày cộp, mặc dù hắn chưa từng nghe qua tên của nhà thiết kế trên đó bao giờ.
Chỉ là, những tác phẩm tiêu biểu của bọn họ lại rất nổi tiếng.
Những công trình như Nhà hát Opera Sydney, Bảo tàng Metropolitan đều là những địa danh mang tính biểu tượng của một khu vực.
Nên chọn ai bây giờ?
Về lĩnh vực này thì hắn là người ngoài ngành. Cuối cùng hắn đành vứt tài liệu sang một bên, soạn một tin nhắn cho cấp dưới thần tài của mình, Trư thiên vương.
“Liên lạc với nhà thiết kế kiến trúc giỏi nhất thế giới giúp tôi, bảo với người đó, đến thành phố Cẩm Hồ tỉnh Ngũ Hồ báo cáo tôi trong vòng một tuần.”
Trư thiên vương lập tức trả lời: “Ông chủ muốn xây nhà sao?”
“Không phải cậu đã nói công ty của chúng ta không dính líu tới bất động sản à?”
Tần Thiên: “Tôi cũng không định đầu cơ nhà đất. Chỉ là muốn xây lại nhà mình để dùng thôi.”
“Đừng nói nhảm nữa, việc tôi bảo ông có làm được hay không?”
Trư thiên vương gửi một biểu cảm xấu hổ: “Ông chủ, chút chuyện cỏn con này mà tôi còn không làm được thì làm gì còn mặt mũi mà lặn lộn với cậu nữa.”
“Anh yên tâm, tôi sẽ cho anh câu trả lời chắc chắn.”
“Đúng rồi, cậu có thiếu tiền không? Hiện giờ chúng ta có rất nhiều tiền đang nằm trong sổ sách, đang phải tìm cách tiêu chỗ tiền đó đây.”
“Tôi chuyển cho cậu mấy chục tỉ trước nhé?”
Tần Thiên trầm ngâm: “Không cần, cứ đi theo trình tự bình thường.”
“Không phải chúng ta đầu tư vào Ngân hàng Kiến Long ở Long Giang đó sao? Để tôi vay tiền ở đó đi.”
Lão Trư cười nói: “Cũng được. Đằng nào cũng là tiền của cậu cả mà. Cậu muốn chơi thế nào thì cứ chơi thế đi.”