Chương 1111 Vẻ mặt Mã Kim Long kích động.
“Tên Tần Thiên này quá kiêu ngạo!”
“Anh họ, tối nay nhất định phải cho gã ta biết thế nào là lễ độ.” Nghe quản gia báo cáo xong, Mã Kim Long nổi giận.
Dương Côn cười nói: “Cách tốt nhất để đối phó với người kiêu ngạo, chính là tìm một người kiêu ngạo và mạnh mẽ hơn.”
Anh ta vỗ tay một cái: “Gọi Hắc Sát đến.”
Hắc Sát?
Nhìn thấy một người đàn ông da ngăm đi từ bên ngoài vào, mặt không đổi sắc, trong mắt lộ ra hơi thở chết chóc, Mã Kim Long kích động không thôi.
“Hắc Bạch Song Sát, kẻ mạnh nhất trong bảy tỉnh phía Nam!”
Dương Côn đắc ý nói: “Hắc Sát, nghe em họ tôi nói tên Tần Thiên này rất khó đối phó, cậu có nắm chắc không?”
Hắc Sát dùng đôi mắt như cá chết nhìn Mã Kim Long, mặt không thay đổi nói: “Mời cậu Mã dùng đao chém tay tôi.”
Hả?
Mã Kim Long ngây ra một lúc rồi nói: “Có ý gì?”
Dương Côn đưa cho Mã Kim Long một thanh đao, nói: “Cứ làm theo lời Hắc Sát nói!”
“Cậu sẽ biết, cao thủ thật sự là gì.”
Mã Kim Long cắn răng hét to một tiếng, chém về phía Hắc Sát.
Roẹt roẹt!
Bịch bịch!
Đao thép sắc bén chém lên người Hắc Sát, quần áo đã rách sạch nhưng trên làn da xanh đen của gã ta chỉ vẻn vẹn để lại một vết đỏ.
Không ảnh hưởng chút gì đến da thịt cả.
Mã Kim Long không phục, cậu ta hét lớn, bất chợt chém đao về phía đầu Hắc Sát.
Hắc Sát vươn tay ra dùng lòng bàn tay thịt trực tiếp nắm lấy lưỡi dao.
Mã Kim Long cố sức muốn cướp lại, nhưng đao thép cứ như bị sắt kẹp chặt, không nhúc nhích nổi.
Tiếp theo, một cảnh tượng khiếp sợ đã xảy ra.
Chỉ thấy Hắc Sát nghiến răng dùng sức, trên bàn tay của gã ta bắt đầu xuất hiện một đám khí màu đen.
Đám khí đen kia mau chóng bao lấy thân dao.
Sau đó thanh đao được chế tạo từ thép đặc ruột lại tựa như sợ mì, dần dần mềm oặt xuống.
Mã Kim Long nhìn thấy cảnh tượng khó tin này, thực sự là sợ đến ngu người.
“Phép thuật!”
“Rõ ràng là phép thuật!”
Dương Côn cười ha ha nói: “Kim Long, hiện tại cậu đã biết, anh muốn giết Tần Thiên là chuyện dễ như trở bàn tay rồi phải không?”
“Có điều bây giờ gã ta vẫn còn chút giá trị lợi dụng.”
“Chờ đến khi dùng hết rồi, anh sẽ để Hắc Sát phế gã ta rồi giao cho cậu xử lý.”
“Quá tuyệt vời!”
“Sắp đến giờ rồi, anh họ, chúng ta mau đi thôi!”
“Em lóng lòng muốn nhìn thấy bộ dáng bị nghiền ép của Tần Thiên quá rồi.”
Vẻ mặt Mã Kim Long kích động.
Dương Côn đắc ý vung tay lên nói: “Đi!”
Anh ta mang theo Hắc Sát, leo lên chiếc Rolls Royce biển số 58 rời đi dưới sự hộ tống của mấy vệ sĩ khác.
Chiếc xe và biển số này chính là biểu tượng của Dương Côn ở thành phố Cẩm Hồ. Có thể nói là không khác gì đang ỷ thế làm bậy, hoành hành ngang ngược.
Cùng lúc đó, tại khách sạn Kim Long.
Tần Thiên dẫn theo Lưu Xán, Thiết Lâm Phong, Ngô Thiên Hùng và Lý Thành Nam rời khỏi phòng, đi ra ngoài.