Chương 1104 Tộc Thiên Sứ
Bọn họ biết rất rõ thực lực của Hỏa Thần, với cú đấm được dốc toàn lực, đừng nói là đánh lên người, cho dù muốn tiếp được cũng không dễ dàng!
Nhưng lúc này, cú đấm của Hỏa Thần đánh lên người Diệp Phàm, đối phương lại như chưa hề xảy ra chuyện gì, sao có thể như vậy được?
“Ngươi chưa ăn cơm à? Có chút sức như vậy!”
Diệp Phàm khinh thường nhìn Hỏa Thần, hắn vung tay bóp cổ đối phương, nhấc gã lên.
Răng rắc!
Giây sau, Diệp Phàm bóp gãy cổ Hỏa Thần rồi ném thi thể trên mặt đất.
Tám chủ thần khác của Liên Minh Chúng Thần nhìn thấy Hỏa Thần chết đột ngột như vậy.
Lúc này, vẻ mặt của những chủ thần kia đều vô cùng khó coi, vị Thần chủ kia cũng phải nhíu mày nhìn Diệp Phàm.
“Mạnh thật!”
Hắc Bạch trưởng lão không khỏi cảm thán.
So với ba ngày trước, Diệp Phàm hiện tại càng đáng sợ hơn!
“Không ngờ tuổi còn trẻ đã mạnh như vậy, bản thần chủ đánh giá thấp ngươi rồi!”
Lúc này, vị thần chủ kia trầm giọng nói với Diệp Phàm.
Diệp Phàm cũng không phí lời, hắn đi thẳng về phía thần chů.
“Thần chủ, người này rất quỷ quái, chúng ta vẫn nên rút lui trước đi!”
Kim Thần nói với Thần chủ.
“Đi? Đi nổi không?”
Kim Thần vừa dứt lời, một giọng nói lạnh đến thấu xương vang bên tai gã, giống như âm thanh của người đã chết, vẻ mặt Kim Thần lập tức thay đổi, chưa kịp phản ứng lại thì cổ đã bị lay.
Răng rắc!
Giây sau, Kim Thần trợn mắt nằm trên mặt đất, gã bị bẻ gãy cổ, người ra tay chính là Diệp Phàm.
Nhìn Diệp Phàm giết chết Kim Thần nhanh như vậy, những chủ thần còn lại bị dọa lui về phía sau, trán bọn họ toát cả mồ hội lạnh, tất cả đều khiếp sợ nhìn Diệp Phàm.
Vị Thần chủ kia nhíu mày nhìn Diệp Phàm, đột nhiên đánh ra một chưởng, đòn tấn công mang theo sức mạnh cuồn cuộn.
Đòn đánh của đối phương khiến gió gào thét, hình thành uy áp khủng bố!
Thực lực của Thần chủ đã vượt qua tầng chín của Luyện Khí Cảnh, đạt tới cấp bậc cao hơn!
Nhưng khi đối mặt với đối phương, Diệp Phàm nhẹ nhàng đánh ra một chướng đế ngăn cánh
Am!!!
Đòn đánh của hai người gặp nhau giống như sao Hỏa va vào Trái Đất, truyền ra tiếng nổ chói tai, năng lượng ngập trời bộc phát khiến đám chủ thần và tất cả mọi người xung quanh bay ngược ra ngoài.
Lấy họ làm trung tâm, mọi thứ trong bán kính một km đều bị quét sạch!
Phut!!!
Ngay sau đó, Thần chủ phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bay ra xa rồi nặng nề đập xuống đất.
Những chủ thần kia nhìn thấy thần chủ của mình bị đánh bại dễ dàng như vậy thì trợn tròn mắt.
“Không chịu nổi một đòn!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Hắn bước từng bước về phía đối phương.
“Ngươi…
Lúc này, vị Thần chủ nhìn chằm chằm Diệp Phàm, đối phương đã đi tới trước mặt, ý định muốn giết chết ông ta.
“Cậu không thể giết tôi, tôi…”
Ầm!!!
Thần chủ còn đang muốn nói gì đó, Diệp Phàm đã giơ chân giẫm nổ tung đầu ông ta.
Máu tươi đỏ thắm hòa với nước bắn tung tóe, cảnh tượng vô cùng máu tanh tàn nhẫn!
Lúc này, Diệp Phàm nhìn sang những chủ thần kia, hắn bung tay ngưng tụ một kiếm quang màu đỏ rực, bên trong ẩn chứa sát khí đáng sợ
Ầm!!!
Hắn chém ra một kiếm, kiếm quang đỏ như máu nuốt chửng đám chủ thần, diệt sạch sẽ, ngay cả mảnh vụn cũng không còn!
Rắc rắc rắc!!!
Ngay khi Diệp Phàm giết toàn bộ cường giả cấp cao của Liên Minh Chúng Thần, đột nhiên phía xa có tiếng nổ vang.
Diệp Phàm nhìn qua nơi phát ra âm thanh, vẻ mặt hắn đột nhiên khựng lại!
Bùm! Bùm! Bùm!
Đúng lúc này, trên khoảng không cách hòn đảo của sở Tài Quyết không xa, chợt có tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Sau đó một cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra, một luồng ánh sáng thần thành chợt bùng phát, nhanh chóng bao trùm hết cả bầu trời.
Có bốn người chợt xuất hiện trong luồng ánh sáng này, đằng sau lưng họ có đôi cánh lông vũ màu trắng, mặc quần áo màu trắng và toàn thân toát ra hơi thở của thần thánh.
Bốn người bọn họ đều bay lơ lửng trên không trung, trên người tràn ngập thánh quang, giống như thiên sứ trong truyền thuyết vừa giáng thế.
Lúc này, đám người của sở Tài Quyết đều vô cùng bàng hoàng, con ngươi của hai vị trưởng lão liền co rút lại, kinh ngạc nói: “Lẽ nào đây chính là người của tộc Thiên Sứ trong truyền thuyết sao?”
“Không phải tộc Thiên Sứ đã biến mất từ ngàn năm trước rồi à? Tại sao lại xuất hiện ở đây?” Hai vị trưởng lão cực kỳ kinh hãi.
“Tộc Thiên Sứ?”
Diệp Phàm nghe được ba chữ này, ngay lập tức nhớ đến lời nói của điện chủ Thánh Điện trước khi chết, đối phương nói rằng tộc Thiên Sứ sẽ không bỏ qua cho hắn!
Diệp Phàm trước đây còn cho rằng là chuyện nhảm nhí, bây giờ xem ra tộc Thiên Sứ này thật sự tồn tại, hơn nữa còn là thiên sứ có cánh!
Giờ phút này, cũng xem như Diệp Phàm được mở mang tầm mất!
Không ngờ rằng trên thế giới này, thiên sứ có cánh thật sự tồn tại, nhưng dù sao hắn đã từng nhìn thấy Huyết tộc có cánh, vậy nên bây giờ nhìn những người này cũng không mấy kinh ngạc!
Nhưng nói như vậy thì điện chủ Thánh Điện hẳn là có quan hệ với tộc Thiên Sứ này, hoặc đối phương chính là thành viên của tộc này!
Diệp Phàm âm thầm suy đoán, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào bốn người này!
Bốn người trong nháy mắt đã bay tới hòn đảo rồi nhìn xuống đám người Diệp Phàm.
Soat!