Chương 1077 Buổi tối hôm nay, cô là của tôi
“Vậy sao?” Mã Thiên Minh cười khẩy: “Đúng là tôi không thích những người thô lỗ.”
Trong ánh mắt hắn ta hiện lên vẻ dục vọng kiêu ngạo.
Tần Thiên đến rồi mà lại không lên, Mã Thiên Minh cho rằng Tần Thiên đang sợ hãi.
Trong lòng hắn ta cười chế nhạo. Tần Thiên cũng chỉ là một con rắn bản địa ở cái vùng đất nhỏ bé Long Giang đó thôi, bây giờ mới đến thành phố rộng lớn như Cẩm Hồ.
Đi đàm phán làm ăn mà cũng phải nhờ người vợ xinh đẹp của mình ra mặt, có thể thấy hắn hèn nhát đến cỡ nào.
Hắn ta đột nhiên cảm thấy lúc trước mình đã đánh giá Tần Thiên quá cao.
Cái thằng nhóc này cũng chỉ lấy người vợ xinh đẹp của mình ra làm bàn đạp thôi.
Nếu đã vậy thì sau này hắn ta càng không phải lo lắng gì nữa.
“Vì chủ tịch Tô phụ trách công ty, hay là tôi cứ nói chuyện với chủ tịch Tô trước đi vậy.”
“Về phần chuyện giữa tôi với chồng cô thì chúng tôi sẽ giải quyết riêng.”
“Chủ tịch Tô, da cô trắng thật đấy!”
“Bình thường cô dùng mỹ phẩm gì vậy?”
Nói rồi hắn ta giả bộ như lơ đãng mà sờ vào tay Tô Tô.
“Anh làm gì đấy!” Tô Tô như bị điện giật, vội vàng rút tay đang đặt trên bàn lại.
Vẻ mặt Mã Thiên Minh thay đổi: “Chủ tịch Tô, chẳng phải cô tới đây là vì muốn làm quen với tôi hay sao?”
“Sao phải khách sáo vậy chứ!”
Tô Tô nuốt nước bọt, cuối cùng phát hiện ra được vẻ tà ác trong ánh mắt Mã Thiên Minh.
Cô đứng dậy, lúng túng nói: “Mã tổng, nếu anh cảm thấy chuyện hợp tác không còn vấn đề gì nữa thì hãy mau cho người của anh làm việc đi.”
“Kinh doanh không chờ đợi ai cả.”
“Tôi còn có những chuyện khác, tôi đi trước nhé.”
Nói xong cô định rời đi.
“Khoan đã!” Mã Thiên Minh đứng dậy, nói: “Chủ tịch Tô, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau đã đạt được thỏa thuận hợp tác, sao mà không uống một ly ăn mừng được chứ?”
“Cô yên tâm, uống rượu mừng, chúng ta là bạn bè cùng hợp tác.”
Hắn ta liếc mắt ra hiệu với cấp dưới đứng bên cạnh.
Cấp dưới quay người lấy một bình rượu vang đỏ ở trên tủ rượu ra, rót hai ly. Anh ta dùng cơ thể để che đi, vô tình đổ một gói bột trắng vào trong một chiếc ly.
“Chủ tịch Tô, chúng ta đều kinh doanh cả. Đừng nói là cô không hiểu những quy tắc này một chút nào nhé?”
Tô Tô do dự một lúc, cảm thấy đề nghị của Mã Thiên Minh cũng không có gì quá đáng.
Mặc dù lúc trước đã hợp tác rồi, nhưng mà bây giờ đã đổi chủ thì coi như là hợp tác lại lần nữa.
Uống một ly rượu mừng là chuyện đương nhiên.
“Được.”
“Mã tổng, cảm ơn anh đã hiểu cho. Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.” Cô lo chuyện làm ăn, nên nhận lấy ly rượu, cụng một phát với Mã Thiên Minh rồi uống một hơi cạn sạch.
“Mã tổng, sao anh không uống? Anh nhìn tôi làm gì?”
Sau khi uống xong, cô thấy Mã Thiên Minh cầm ly nhìn mình với ý đồ xấu. Tô Tô có chút bối rối.
Cuối cùng Mã Thiên Minh cũng lộ ra vẻ dữ tợn.
Hắn ta nghiến răng nói: “Người đẹp Tô, chồng cô đắc tội với tôi. Bây giờ hẳn là hắn muốn dâng cô cho tôi để làm tôi nguôi giận.”
“Nếu đã vậy, tôi từ chối thì vô lễ quá.”
“Buổi tối hôm nay, cô là của tôi!”
Nói rồi, hắn ta không chờ nổi mà đi về phía Tô Tô.
“Anh làm gì đó?”
“Đừng tới đây!” Tô Tô kinh hãi vội vàng xoay người chạy về phía cửa phòng làm việc.
Vừa mới đi tới cửa, cô chợt cảm thấy đầu óc quay cuồng, không kìm được mà ngã ra sau.
Mã Thiên Minh thấy núi ngọc trước mắt đang nghiêng đổ thì muốn ôm ngay lấy người đẹp, ánh mắt hắn ta kích động đến đỏ bừng. Giang hai tay ra, ôm lấy cơ thể mềm mại của Tô Tô với vẻ tham lam.