Chương 6 Không có khả năng!
– Đây chính là sự tình sau đó ta phải làm!
Vương Khả trầm giọng nói.
– Làm cái gì?
– Tạo thế!
Trong mắt Vương Khả lóe lên vẻ kiên định.
…
Chu Tiên Trấn, Nhiếp gia, trong một gian đại sảnh!
Một đám tử đệ hạch tâm của Nhiếp gia vây quanh một nam tử khôi ngô đang ngồi uống trà. Nam tử long hành mắt hổ, bá khí bắn ra bốn phía, cho dù ngồi ở đó, cũng có một loại khí thế không giận tự uy. Ở Nhiếp gia, chỉ có gia chủ Nhiếp Thiên Bá mới có khí thế như vậy.
– Gia chủ, từ hôm qua Vương gia bắt đầu bán ra sản phẩm tài chính, ta vụng trộm đến quan sát, trên trấn rất nhiều người đều mua, hơn nữa tranh nhau chen lấn, một đợt này, Vương gia ít nhất bán ra hai vạn cân linh thạch!
Một đệ tử Nhiếp gia cung kính nói.
– Hai vạn cân?
Con ngươi của Nhiếp Thiên Bá co rụt lại.
– Đúng vậy, hai vạn cân? Một năm sau cả gốc lẫn lãi, phải trả 2 vạn 4000 cân, Vương gia cầm ra được nhiều tiền như vậy sao?
Lại một đệ tử Nhiếp gia nói.
– Vương Khả kia đến Chu Tiên Trấn 10 năm, cho tới bây giờ không làm mua bán lỗ vốn, thủ đoạn kinh thương cực kỳ lợi hại, hắn nói sẽ dùng sản phẩm tài chính trù bị tiền, mời Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư lợi hại hơn, hẳn là cũng có thể kiếm tiền!
– Lần này Vương gia kiếm lời lật trời rồi!
– Đúng vậy, một thế gia kinh thương, ngắn ngủi 10 năm liền thành một trong tứ đại gia tộc của Chu Tiên Trấn, hừ, thực sự là…
Trong mắt đám đệ tử Nhiếp gia đầy vẻ ghen ghét.
Nhiếp Thiên Bá lại cười lạnh:
– Không sao, cứ để bọn hắn kiếm đi!
– Gia chủ, Chu Tiên Trấn luôn do Nhiếp gia ta khống chế, chúng ta lại nhìn người ngoại lai như Vương Khả ở địa bàn của chúng ta vơ vét linh thạch sao?
Một đệ tử Nhiếp gia không cam lòng nói.
Nhiếp Thiên Bá nhấp một ngụm trà, cười lạnh nói:
– Tuy Vương Khả hiếu kính ta không ít, nhưng tu tiên thế gia, cuối cùng lấy thực lực bàn mạnh yếu, biết kiếm tiền? Cái kia cũng phải giữ được mới được!
– Gia chủ muốn động thủ với hắn?
Một đệ tử Nhiếp gia ánh mắt sáng lên.
– Dê đã béo, là thời điểm nên làm thịt rồi!
Nhiếp Thiên Bá cười lạnh nói.
– A?
Ánh mắt các đệ tử Nhiếp gia sáng lên.
– Bất quá hiện tại Nhiếp gia ta còn có chuyện trọng yếu hơn!
Nhiếp Thiên Bá trầm giọng nói.
Mọi người nhất thời nghiêm sắc mặt.
– Tu tiên thế gia, chỉ là vừa mới thoát ly phàm nhân, cách tiên môn chân chính còn xa lắm, tiên môn có công pháp trường sinh thành tiên chân chính, chỉ có bước vào tiên môn, mới thật là đi lên con đường tu tiên, lần này lão thiên cho chúng ta cơ hội, để chúng ta bắt được U Nguyệt công chúa, một khi người của Kim Ô Tông tới xác nhận, Nhiếp gia ta sẽ có năm người tiến vào Kim Ô Tông, năm người! Nhiếp gia ta chắc chắn sẽ như mặt trời ban trưa!
Nhiếp Thiên Bá hưng phấn nói.
– Đúng vậy, Kim Ô Tông là một trong mấy tiên môn đỉnh cấp ở Thập Vạn Đại Sơn, chúng ta có thể nói một bước lên trời! Đây mới là đại sự!
Các đệ tử Nhiếp gia hưng phấn nói.
– Không thể tiết lộ tin tức, nếu không sẽ rất phức tạp! Chỉ có chúng ta biết là được rồi! Con dê béo Vương Khả kia, chỉ có thể chờ người Kim Ô Tông tới, hết thảy kết thúc lại làm thịt!
Nhiếp Thiên Bá trầm giọng nói.
– Vâng!
Đám đệ tử Nhiếp gia cung kính nói.
– Gia chủ, U Nguyệt công chúa kia đến cùng giấu ở nơi nào? Sẽ không phát sinh biến cố chứ?
Một đệ tử Nhiếp gia lo lắng nói.
– Có ý gì?
Nhiếp Thiên Bá trừng mắt.
– Ta chỉ là quan tâm một chút, ngàn vạn lần đừng xảy ra sai lầm!
Đệ tử Nhiếp gia kia lo lắng nói.
– Hừ, sẽ không xảy ra sai lầm, ai cũng không được dò xét vị trí của U Nguyệt công chúa, U Nguyệt công chúa bị vây ở nơi nào, chỉ có ta biết, an tâm chờ đi, đừng nghĩ sự tình khác, chờ hết thảy kết thúc, ta lại đến chia danh ngạch!
Nhiếp Thiên Bá lạnh lùng nói.
– Vâng!
Đám đệ tử Nhiếp gia cung kính nói.
Ai cũng không dám hỏi nhiều, vị trí của U Nguyệt công chúa, chỉ có Nhiếp Thiên Bá biết được.
– Nửa tháng mà thôi, thoáng cái đã qua, sẽ không xuất hiện sai lầm gì!
Nhiếp Thiên Bá nhấp một ngụm trà, trầm giọng nói.
Nhưng lúc này, một gia bộc vội vàng từ bên ngoài chạy vào.
– Gia chủ, gia chủ, không xong!
Người kia lo lắng nói.
– Cái gì không xong?
Nhiếp Thiên Bá lạnh lùng hỏi.
– Ngay vừa rồi, ở cửa Chu Tiên Trấn truyền đến tin tức, Vương Khả mang theo rất nhiều đệ tử Vương gia, bắt được U Nguyệt công chúa!
Gia bộc vội vàng nói.
– Cái gì?
Nhiếp Thiên Bá nhíu mày.
– Không có khả năng!
Đám đệ tử Nhiếp gia lập tức đứng dậy, cả kinh kêu lên.
U Nguyệt công chúa đã bị giam ở Nhiếp gia, tại sao lại toát ra một U Nguyệt công chúa khác?
– Là thật, hiện tại người cả trấn đều nhận được tin tức, tất cả mọi người tranh nhau chen lấn đi xem! Kim Ô Tông treo giải thưởng bắt U Nguyệt công chúa, tất cả mọi người muốn nhìn xem lớn lên là cái dạng gì, hiện tại ngoài cửa Chu Tiên Trấn đã vây đầy người!
Gia bộc kia vội vàng nói.
Khuôn mặt của Nhiếp Thiên Bá co rúm, chén trà trong tay không tự chủ được lắc lư một cái.
Chu Tiên Trấn!
Hôm qua tin tức bạo tạc nhất là Vương gia bán sản phẩm tài chính, dẫn tới các tu tiên giả tranh đoạt, ngày hôm nay hót nhất vẫn là Vương gia.
Kim Ô Tông treo giải thưởng truyền khắp Thập Vạn Đại Sơn, tất cả mọi người cực kỳ hâm mộ, nhưng đều biết đó là mò kim đáy biển, cho rằng chuyện không thể nào, ai nghĩ đến, U Nguyệt công chúa thần bí kia lại bị Vương Khả dẫn người bắt được?
Cái này không phải bí mật gì, cũng không biết là ai tuyên dương, tu tiên giả toàn trấn đều biết, hơn nữa vô số tu tiên giả đến vây xem, nhìn đội ngũ chở tù chậm rãi trở lại Vương gia.
Giờ phút này cửa ra vào của Vương gia vây quanh tu tiên giả toàn trấn, nhìn về phía Vương Khả máu me khắp người.
Không chỉ Vương Khả máu me khắp người, đám đệ tử Vương gia ở sau lưng cũng trọng thương, vừa trở về liền lập tức đi chữa thương. Mà giờ phút này ở đại môn Vương gia, đang có hai xe chở tù.
Xe chở tù phong bế, chỉ có một lỗ nhỏ, mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong đều có một người.